Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngận Thuần Ngận Ái Muội Chương 1141: Công Quốc Kars. (p2)

Chương trước: Chương 1141: Công Quốc Kars. (p1)



"Tiểu Nhã, buổi biểu diễn rất thành công" Người nói đầu tiên là Dương Minh, điều này làm cho Elise rất kinh ngạc.

Theo nàng thấy, trên bàn tiệc này, người có địa vị cao nhất hẳn là Lao Feng, còn Dương Minh là khách, tại sao lại mở miệng nói trước? Nhìn nhìn Lao Feng, thấy ông ta không chút tức giận, điều này càng làm cho Elise kỳ quái, quan hệ của Dương Minh và Lao Feng rốt cục là như thế nào? Hai người bọn họ trở nên thân thuộc với nhau khi nào?

Còn hình dạng của Lao Feng bây giờ, hoàn toàn giống như người hầu của Dương Minh, cái này làm cho Elise không khỏi nhướng mày, cái tên Dương Minh này quả thật không đơn giản, thật sự giống như anh hai nói sao, là một người khó đối phó?

"Cảm ơn" Thư Nhã cười, cầm lấy ly nước trái cây trước mặt, chạm cốc với Dương Minh một cái, đây là buổi tiệc riêng, cho nên Thư Nhã cũng không cần phải uống rượu, chỉ cần uống nước trái cây là được.

Locke cũng biết thân phận cao quý của Dương Minh, nhưng mà cụ thể ra sao thì cũng không biết được, cho nên lúc này cũng đành im lặng, ngồi yên quan sát.

Nếu đổi lại là một nơi khác, Locke nhất định sẽ làm vai chính, mà ở đây hoàn toàn đã trở thành một người phối hợp, nếu có phóng viên ở đây thì nhất định sẽ rất kinh ngạc, mà người ngồi trên bàn này cũng rất là quái dị.

Tour lưu diễn của Thư Nhã tại Châu Âu dừng chân tại đây đầu tiên, vẫn còn vài chổ phải đến, nhưng mà có Lao Feng hỗ trợ, có thể nói là Thư Nhã sẽ không gặp bất kì trở ngại nào tại châu Âu, cũng sẽ không có người nào dám làm phiền nàng.

Cho dù có người muốn, cũng phải suy nghĩ lại thực lực của bản thân, đối đầu với Lao Feng, chẳng khác nào là chịu chết. Hơn nữa, tên thị trưởng Mark đã trở thành một câu chuyện cười cho giới thượng lưu, những người này đều rất rõ ràng nguyên nhân bị "bật" của Mark, cho nên, không ai muốn đi theo vết xe đổ của Mark cả.

Đêm nay là đêm cuối cùng, một lát nữa Thư Nhã sẽ lên máy bay đến thành phố khác, cho nên Dương Minh đặc biệt quý trọng thời gian này, nói là tiệc chúc mừng gì mà toàn thấy Dương Minh và Thư Nhã liếc mắt đưa tình nhìn nhau, những người khác hoàn toàn trở thành cột điện hết rồi.

Elise muốn nói chen vào, nhưng lại bị Dương Minh xoắn cho một cái, em nghĩ là tôi cần hỗ trợ? Elise bó tay, đành phải im miệng, điều này làm cho Dương Minh rất sảng khoái.

Đối với việc Thư Nhã rời đi, Dương Minh cũng không cảm thấy gì tiếc nuối, dù sao Thư Nhã vẫn còn có sự nghiệp của mình, còn mình thì cũng có công chuyện cần hoàn thành, cho nên hai người không thể nào đến với nhau trong lúc này được.

Chia tay chỉ là một khởi đầu cho lần gặp mặt tiếp theo, cho nên lúc Dương Minh đưa Thư Nhã lên máy bay, cũng rất hào hiệp phất tay.

"Luyến tiếc?" Vương Tiếu Yên hỏi.

"Ngày tháng sau này còn dài, không phải sao?" Dương Minh cười hỏi.

Đối với những chuyện gần đây tại nước X của Dương Minh, Vương Tiếu Yên cũng rất rõ ràng, Dương Minh cũng không giấu diếm, cho nên tâm tình của Vương Tiếu Yên cũng rất tốt.

Đây là một mở đầu tốt đẹp, thành lập căn cứ của tổ chức Hắc Hồ Điệp tại nước X, đại biểu cho mở đầu của việc đặt chân lên tầm thế giới của Hắc Hồ Điệp.

Nhất là khi Dương Minh khống chế chính quyền từ phía sau, điều này có nghĩa là chính sách pháp luật cũng do Dương Minh quyết định, nhưng vậy sẽ tạo hiệu quả phát triển tốt nhất cho Hắc Hồ Điệp.

Hắc Hồ Điệp phát triển cũng sẽ không gặp bất kỳ hạn chế nào, bởi vì người phụ trách tối cao là Dương Minh, Dương Minh cũng không muốn hạn chế sự phát triển của chính mình, đúng không?

Đồng thời ở châu Âu, trong một tòa thành cổ, nơi này chính là chổ ở của gia tộc Charles.

Charley gọi điện cho quản gia của mình là Chu Thiên Tường, tuy rằng Charley rất buồn bực là tại sao thằng con trai của mình lại có tình cảm với con gái của quản gia, nhưng mà thân làm cha, ông cũng muốn thỏa mãn một chút tâm nguyện của con trai.

"Lão gia, ngài tìm tôi?" Chu Thiên Tường đã làm việc tại gia tộc này mấy chục năm rồi.

"Ừ, Thiên Tường, ông có một đứa con gái, đang sống bên Hoa Hạ phải không?" Charley cười cười, để cho Chu Thiên Tường ngồi xuống, sau đó nói.

"Đúng vậy, con gái của tôi đang ở Tùng Giang, tại sao lão gia lại đột nhiên nhắc đến cái này?" Chu Thiên Tường kỳ quái hỏi.

"Haha, vậy ông có nhớ người nhà không? Mỗi năm ông có một tháng nghỉ phép đúng không?" Charley hỏi.

"Thật ra cũng có, nhưng mà ở đây cũng là sự nghiệp của tôi" Chu Thiên Tường không biết tại sao lão gia lại hỏi chuyện này.

"Nếu như để cho gia đình của ông đến đây, ông thấy thế nào? Dù sao thì tòa thành này cũng rất lớn" Charley cười hỏi.

"Haha, cảm ơn ý tốt của lão gia, nhưng mà vợ và con gái của tôi đều có công ăn chuyện làm riêng của mình bên ấy, sợ rằng đến đây lại không quen" Chu Thiên Tường nói.

Charley gật đầu, vốn dĩ ông ta muốn dùng chiến thuật quanh co, muốn vợ và con gái của Chu Thiên Tường đến đây, sau đó thì con trai của mình không phải có cơ hội tiếp xúc sao?

Nhưng mà, Chu Thiên Tường đã nói như vậy, ý là không muốn đưa vợ và con gái đến đây, như thế thì kế hoạch không thành, đành phải thẳng thắn.

"Là như vậy, Thiên Tường, thằng nhóc Charles này, ở Tùng Giang có nhìn thấy con gái của ông... tên là Chu Giai Giai đúng không? Là một con bé rất đẹp..." Charley nói.

"Ồ?" Chu Thiên Tường sửng sốt, mơ hồ hiểu hiểu được ý tứ của lão gia, thì ra ông ta lòng vòng nảy giờ, cũng chỉ vì chuyện của con gái mình, nhưng mà, nếu ông ta đã hỏi như vậy, Chu Thiên Tường cũng không thể không đáp, vì thế nói : "Đúng vậy, là Chu Giai Giai, có gì đâu mà đẹp..."

"Haha, Thiên Tường, ông quá khiêm tốn rồi, không đẹp mà có thể khiếm cho thằng nhóc Charles điên đảo tâm hồn sao?" Charley khoát tay cười nói : "Có câu này, tôi không biết có nên nói hay không...."

"Cái này...." Chu Thiên Tường cũng đã đoán được ý tứ của Charley, nhưng mà con gái của mình đã có bạn trai rồi, hơn nữa chuyện của con gái Chu Thiên Tường cũng không muốn can thiệp nhiều, cho nên bây giờ có chút khó xử.

"Thế nào? Không muốn nói với tôi?" Charley mơ hồ cảm thấy Chu Thiên Tường không được nguyên ý, có ý gì? Con tôi coi trọng con ông, chính là phúc khí của con ông, mà ông chỉ là một quản gia, còn muốn lên mặt với tôi sao, không biết điều à?

"Lão gia, ngài nói đi...." Chu Thiên Tường quả thật hết cách, đành phải cắn răng nói.

Charley gật đầu nói : "Lần này tôi tìm ông, là muốn cầu hôn với ông, thằng nhóc Charles này đã thích con gái của ông rồi, không biết ông nghĩ thế nào?" Charley thấy Chu Thiên Tường như vậy, cũng lười vòng quanh nữa, nói dứt khoát ra luôn.

"Lão gia, chuyện này tôi thật sự rất khó xử, bây giờ đều coi trọng tự do yêu đương. Đây không còn là thời đại ép duyên nữa, tôi cũng không muốn can thiệp vào hôn sự của con cái..." Chu Thiên Tường bất đắc dĩ nói.

"Nói như vậy, là ông không đồng ý?" Charley nhíu mày, không ngờ Chu Thiên Tường lại từ chối mình.

"Cái này không phải là không đồng ý, nếu con gái tôi đồng ý, thì tôi cũng sẽ không phản đối, nhưng mà nó không đồng ý, tôi cũng không thể cưỡng ép được, đúng không?" Chu Thiên Tường nói.

"Vậy ông có ý gì? Con gái của ông không thích con trai tôi?' Charley hừ lạnh nói.

"Cái này cũng không phải, chỉ là con gái của tôi đã có bạn trai, sẽ không có phản ứng gì với thiếu gia đâu...." Chu Thiên Tường giải thích.

"Được!" Charley vỗ bàn, nói : "Chu Thiên Tường, cho ông vài ngày để giải quyết chuyện này, sau đó cho tôi một câu trả lời thuyết phục, đồng ý hôn sự này thì chúng ta trở thành thân gia, sau này ông sẽ có quyền thế ngang hàng với tôi trong tòa thành, còn không thì ông cuốn gói rời đi!"

Loading...

Xem tiếp: Chương 1142 : Cứu, Cứu Cha Em 1

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chàng Ngốc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


Độc Thân Cần Yêu

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 12


Hey Stupid! Do You Love Me!?

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Băng Đá (Ice)

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 14


Chúa Tể Chi Vương

Thể loại: Kiếm Hiệp, Khoa Huyễn

Số chương: 1500