Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ngận Thuần Ngận Ái Muội Chương 1103 Lý Mập Mạp (2)

Chương trước: Chương 1103 Lý Mập Mạp (1)



Bố Lý mập mạp là người nội địa, mẹ là người Lào. Hắn bây giờ đang ở Lào, cũng đang làm ăn ở Lào. Hắn thường xuyên giúp các cô bé nhập cư trái phép từ Lào vào nội địa và các quốc gia khác

Lào là một quốc gia nghèo, bởi vì nhiều năm chiến tranh nê tỉ lệ nam nữ không cân đối, cho nên nhiều cô gái Lào muốn gả sang nước ngoài.

Mà Lý mập mạp làm nghề này chính là giúp các cô gái vào Trung Quốc, thu một khoản tiền nhập cư trái phép của bọn họ, sau đó lại nhận được tiền giới thiệu cho những người muốn lấy vợ Lào.

Một người làm nông dân ở Trung Quốc cũng còn thu nhập cao hơn người bình thường ở Lào. Cô gái từ Lào đến cũng không có yêu cầu cao, có thể ăn no mặc ấm thì đã tốt hơn quê hương của các cô nhiều.

Ngành kinh doanh ăn cả hai đầu này làm Lý mập mạp kiếm được món lớn, chỉ lãi mà không bao giờ lỗ. Mấy năm nay hắn rất sung sướng, theo hắn nói thì hắn có Thế lực lớn ở Lào.

Đối với loại hiện tượng này, Dương Minh cũng hiểu đôi chút. Chẳng qua từ miệng Lý mập mạp nói ra, hắn mới biết Lào nghèo như thế nào, lạc hậu như thế nào. Hắn cũng cảm thấy thầm thương cho các cô gái trẻ kia.

Chẳng qua Dương Minh không phải đấng cứu thế, mỗi người có cách sống của mình. Dương Minh cũng không thể quản được nhiều như vậy. Ít nhất các cô gái kia đều cảm thấy rời khỏi Lào đến Trung Quốc đối với các cô mà nói đã là hạnh phúc.

“Những người đó sau khi đến Trung Quốc thì có được đăng ký hộ khẩu không?” Dương Minh hỏi.

“Hộ khẩu gì chứ hả, hộ khẩu chui” Lý mập mạp lắc đầu nói: “Chẳng qua sinh con ra và là con trai, hơn nữa có chứng minh cụ thể thì có thể đăng ký. Nhưng đây là việc của bọn họ, tôi không phụ trách”

Dương Minh thở dài một tiếng không nói gì nữa. Thấy Dương Minh không nói, Lý mập mạp cũng im miệng mà tiếp tục lái xe.

“Đúng rồi anh bạn, cậu có quan hệ gì với Phương Thiên Tiên sinh?” Lý mập mạp im miệng được một lúc rồi nói.

“Bạn bè” Dương Minh cũng không nói nhiều. Việc này hắn cũng không cần nói với Lý mập mạp.

Lý mập mạp nghe thấy giọng điệu lạnh nhạt của Dương Minh thì không khỏi sửng sốt một chút, sau đó liền có phản ứng ngay: “Xin lỗi, có một số việc tôi không nên hỏi nhiều”

Thân phận của Phương Thiên thì hắn mơ hồ biết một chút, biết những người này đều là kẻ rất thần bí và lợi hại. Nếu như Dương Minh cũng là loại người đó, Lý mập mạp không khỏi toát mồ hôi lạnh.

“Không có gì” Dương Minh thản nhiên nói: “Lần này làm phiền anh. Sau này có gì cần mà tôi làm được, tôi nhất định sẽ giúp anh”

“Được, được” Lý mập mạp vội vàng gật đầu nói: “Ha ha, anh bạn rất hào sảng”

Lý mập mạp dần dần nói về phong tục, thắng cảnh của Lào. Lý mập mạp đúng là không chịu ngồi yên, hắn bắt đầu nói những chuyện đâu đâu.

“Từ Lào đi sang Châu Phi thì có vấn đề gì không?” Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Dương Minh đến Lào, cũng là lần đầu tiên đến Châu Phi nên hắn có chút lo lắng.

“Không vấn đề gì” Lý mập mạp lắc đầu nói: “Tôi làm ăn rất rộng ở miền Bắc nước Lào, cậu muốn đi đâu cũng được”

“Vậy là tốt rồi” Dương Minh thấy Lý mập mạp tự tin như vậy nên cũng không hề nghi ngờ.

“Đi đến Lào rồi cậu sẽ trực tiếp rời đi ư? Hay là ở đó chơi mấy ngày rồi mới đi?” Lý mập mạp cảm thấy Dương Minh có vẻ không phải nhân vật đơn giản nên cố gắng tạo quan hệ.

Mặc dù Dương Minh và Vương Tiếu Yên thoạt nhìn như đôi sinh viên yêu nhau đi du lịch, nhưng Lý mập mạp lại biết bạn của Phương Thiên tuyệt đối không phải người bình thường.

Hơn nữa hai người này lại thông qua con đường đặc biệt để nhập cư trái phép đến Châu Phi, như vậy càng thấy thân phận của bọn họ thần bí. Vương Tiếu Yên làm gì thì Lý mập mạp không dám xác định, có lẽ đúng là bạn gái của Dương Minh. Dương Minh có khi mang Vương Tiếu Yên đi để chơi. Nhưng Dương Minh tuyệt đối không phải người bình thường.

“Chờ khi về rồi nói” Dương Minh cười nói: “Bây giờ cũng không có nhiều thời gian, bên kia lại đang gấp”

“Cũng được, đến lúc rảnh rỗi thì có thể thoản mái mà chơi” Lý mập mạp gật đầu và không mời thêm.

“Anh thế nào rồi? Có cần tôi lái một lúc không?” Dương Minh thấy Lý mập mạp lái xe hơn mười tiếng liền, hắn sợ Lý mập mạp không chịu được nữa.

“Không vấn đề gì, cái này có là gì chứ?” Lý mập mạp cười nói: “Nhớ lúc trước tôi một mình chèo thuyền nhập cư trái phép trong một ngày một đêm cũng không sao?

Dương Minh gật đầu không miễn cưỡng. Lý mập mạp dựa vào nghề này mà kiếm cơm, hắn nói không sao thì nhất định sẽ không vấn đề gì.

Rốt cuộc sáng ngày hôm sau khi trời tờ mờ sáng, đoàn người Dương Minh đã đến được địa điểm mình cần tới. Sông Mekong

Lý mập mạp có kỹ thuật lái xe rất tốt, trên đường hầu hết đều chạy với tốc độ cực nhanh nhưng vẫn mất hơn 20 tiếng mới đến được mục đích. Lý mập mạp thực ra không sợ bị máy quay tốc độ ghi hình vì thủ tục chiếc xe này đều là giả.

Ít nhất Dương Minh phát hiện bên trong một cái thùng trong xe có hơn mười biển số xe, thậm chí có cả biển số xe Lào.

Vương Tiếu Yên nằm đằng sau ngủ một lúc nên bây giờ đã rất tỉnh táo. Dương Minh vẫn luôn duy trì cảnh giác. Dù Phương Thiên đã dặn Lý mập mạp là người tuyệt đối có thể tin tưởng nhưng lòng người cách da bụng, nhiều năm như vậy ai dám đảm bảo Lý mập mạp vẫn thế không thay đổi.

“Lập tức sẽ có thuyền đón chúng ta. Bây giờ chúng ta xuống xe ăn chút đồ và thư giãn cơ thể một chút” Lý mập mạp dừng xe ở cách bờ sông một đoạn.

Mở cửa xe ra, một luồng khí nóng đập vào mặt. Dương Minh lắc đầu cười khổ một tiếng. Trong một ngày mà đã đi từ bắc đến nam, nhiệt độ cũng thay đổi rất lớn. áo khoác đang mặc trên người cũng không cần đến nữa.

Cũng may Dương Minh và Vương Tiếu Yên đã sớm chuẩn bị, sau khi cởi áo khoác ngoài ra thì bên trong chính là áo sơ mi dài tay. Trời nóng thì vén ống tay áo lên, trời lạnh thì bỏ xuống như vậy rất là tiện.

Vì kịp thời gian nên cả đường đi gần như không hề dừng lại. Dương Minh và Vương Tiếu Yên ngoài uống nước thì không ăn gì nữa. Mặc dù Lý mập mạp đề nghị Dương Minh và Vương Tiếu Yên ăn chút đồ gì đó, nhưng Lý mập mạp không ăn, Dương Minh và Vương Tiếu Yên cũng không thể không biết xấu hổ mà ăn. Dù sao hai người đều là sát thủ, cũng đã tiếp nhận huấn luyện rất nghiêm ngặt, sức chịu đựng đâu thể kém hơn so với Lý mập mạp. Cho nên hai người kiên trì đạt đến mục đích rồi mới ăn.

Đồ ăn hầu hết là món ăn nhanh, đây là do Lý mập mạp mua từ trước.

“Uống rượu không?” Lý mập mạp mở ra một chai bia Quán Hà rồi nói.

“Không” Dương Minh xua tay nói: “Tôi không quá thích uống rượu”

“Vậy tôi không khách khí” Lý mập mạp cũng không nói nhiều rồi giơ chai lên mà uống, sau đó hưng phấn nói: “Đã lâu không uống bia thật như vậy, bia Lào căn bản không có mùi này”

“Bên Nghiễm Tây không có bia sao?” Dương Minh thấy Lý mập mạp sung sướng như vậy nên có chút tò mò.

“Có nhưng tôi không thường xuyên lại đây. Hơn nữa trong thuyền đều là để chứa người, dùng để chứa bia thì xa xỉ quá. Chờ lát nữa sang bên kia là cậu biết bia ở đấy khó uống như thế nào?”

Dương Minh cười cười lấy chiếc bánh bao ra ăn.

Vương Tiếu Yên ăn càng ít hơn, nàng chỉ uống túi sữa, vài cái bánh quy là xong bữa.

“Hai người sao ăn ít như vậy?” Lý mập mạp thấy Dương Minh và Vương Tiếu Yên ăn rất nhanh đã xong, mà hắn đang cầm một cái đùi gà một chai bia từ từ thưởng thức.

“Ha ha, chúng tôi quen rồi” Dương Minh cười nói: “Ở bên ngoài thì nên ăn thật nhanh”

“Ai, thuyền một lát nữa mới đến, ở đây có nhiều món như vậy nế không ăn sẽ đáng tiếc. Hai người không ăn thì tôi ăn một mình vậy” Lý mập mạp lắc đầu. Hắn không hiểu thói quen của Dương Minh nên cũng không tiện hỏi nhiều.

“Anh ăn đi, không cần để ý đến chúng tôi” Dương Minh đứng dậy định cùng Vương Tiếu Yên đi xung quanh xem một chút. Đây là lần đầu hắn đến Nghiễm Tây trong đời mà còn phải đợi ở đây một lát nữa.

“Đừng đi xa, có mấy tên đại ca tuy biết tôi nhưng cũng không nể mặt, đừng để xuất hiện vấn đề gì” Lý mập mạp thấy Dương Minh và Vương Tiếu Yên chuẩn bị đi dạo liền vội vàng nhắc nhở.

“Yên tâm đi” Dương Minh cười nói: “Chúng tôi chỉ đi quanh một lát thôi, không ra ngoài tầm mắt của anh”

“Vậy là được’ Lý mập mạp gật đầu nói.

Dương Minh và Vương Tiếu Yên đâu sợ gì đám đại ca. Thực ra khi đi cùng Vương Tiếu Yên cũng có chỗ tốt. Dương Minh không cần luôn chú ý bảo vệ an toàn cho Vương Tiếu Yên. Người có thể làm Vương Tiếu Yên bị thương rất ít, nhưng người có thể bị nàng làm bị thương lại nhiều hơn.

Cho nên Dương Minh khá yên tâm cùng Vương Tiếu Yên đi đến bờ sông.

“Cảm thấy thế nào em? Có mệt không?” Dương Minh hỏi.

“Cũng đỡ, chẳng qua em có chút hưng phấn” Vương Tiếu Yên nói đây là thật lòng. Lần đầu tiên nàng nhận nhiệm vụ lớn như vậy, không muốn hưng phấn cũng khó.

“Quen là tốt rồi, sau này còn có rất nhiều nhiệm vụ cần phải làm” Dương Minh cười nói: “Hy vọng không xuất hiện vấn đề gì”

Tâm trạng của Vương Tiếu Yên lúc này, Dương Minh có thể hiểu. lần đầu tiên khi hắn đi làm nhiệm vụ cũng như vậy mà.

Lúc này bờ sông rất yên tĩnh, nhất là vị trí mà Dương Minh đứng cũng không phải điểm du lịch gì. Có lẽ chọn đây làm nơi nhập cư trái phép cũng là vì ở đây ít người.

Tiếng mô tơ thuyền từ từ vang lên. Dương Minh đưa mắt nhìn thì thấy một chiếc thuyền chở khách loại trung bình đang lao đến bờ, mà lúc này Lý mập mạp cũng đã đứng lên đi tới đón.

Xem ra đây là thuyền đến đón Dương Minh và Vương Tiếu Yên. Chẳng qua Dương Minh có chút buồn bực, chỉ có mấy người sao lại chuẩn bị thuyền lớn như vậy. Một chiếc cano nhỏ là đủ rồi mà.

Chẳng qua sau đó Dương Minh mới biết là tại sao. Chỉ thấy sau khi chiếc thuyền cập bờ liề thả boong tàu xuống. mà Lý mập mạp lại khởi động xe rồi lái xe lên trên thuyền.

Dương Minh và Vương Tiếu Yên đi tới, Lý mập mạp vừa lúc từ trên xe đi xuống. Hắn thấy bọn họ liền vội vàng nói: “Vừa định gọi hai người thì hai người đã đi đến”

“Ừ, thấy thuyền đến là chúng tôi tới ngay” Dương Minh nói: “Xe này là anh mang từ Lào đến ư?”

“Đúng thế, bên này tôi không có xe nên mang từ Lào sang. Xe của mình đi cũng tiện hơn” Lý mập mạp nói.

Dương Minh nhìn thấy cách làm này của Lý mập mạp không khỏi dở khóc dở cười. Không chỉ người hắn cũng nhập cư trái phép, ngay cả xe của hắn cũng là nhập cư trái phép.

Dương Minh và Vương Tiếu Yên lên thuyền. Một người trên thuyền đang giúp Lý mập mạp kéo boong tàu lên, sau đó liền ngồi xuống.

“Lão Khanh, người Lào, người của tôi ở đó” Lý mập mạp chỉ vào một người rồi nói: “Hồi còn bé mặt bị bệnh nên mới thành như vậy. Chúng tôi đều gọi hắn là Lão Khanh” “Lão Khanh?” Dương Minh nhìn người này, tên này thật ra nói rõ bộ mặt của hắn.

Lão Khanh quay đầu lại cười cười với Dương Minh rồi sau đó lại làm việc của mình.

“Lão Khanh không thích nói chuyện mấy. Chẳng qua là một nhân vật tàn nhẫn. Khi đánh nhau với đám đại ca thì hắn luôn xông tới trước” Lý mập mạp giới thiệu với Dương Minh. Xem ra Lý mập mạp rất coi trọng Lão Khanh này.

Lý mập mạp thường xuyên nhập cư trái phép cho nên nắm chắc thời gian tra xét của cảnh sát, biết lúc nào có người điều tra, ở đâu có thể đi.

Từ đây sang Lào cũng không xa, bơi cũng có thể sang nhưng như vậy liền tốn sức và không nhanh bằng ngồi thuyền.

Dương Minh lặng lẽ ngồi trên boong tàu nhìn về Trung Quốc mà có chút suy nghĩ. Đây là lần thứ hai hắn sang nước ngoài. Chẳng qua lần này khác lần trước, lần đó hắn bị nhét vào một thùng xe không thấy gì ở bên ngoài. Dương Minh mặc dù cũng có dị năng nhưng hắn cũng không cố ý nhìn ra ngoài.

Nhưng lần này thì khác, hắn ngồi đó nhìn chiếc thuyền rời đi, Dương Minh đúng là có chút không thoải mái.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1104: Bị Tập Kích Trên Đường.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Tình yêu trở lại

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 71


Bạch Dạ Hành

Thể loại: Trinh thám

Số chương: 13


Sổ Tay Sử Dụng Sủng Phi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 100


Nhất Thưởng Tham Hoan

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không

Số chương: 54