41 Ăn cơm chiều xong, Thích Nghi liền muốn đi ra ngoài, George vốn cũng định đi theo, nhưng bị cô dùng ánh mắt hung ác nhìn cho một phát, vì vậy cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn cô đi mất.
42 “Mẹ. ” Đông Phương Tín bước tới trước mặt Nguyễn Nguyệt Tư, nhẹ nhàng gọi bà, đồng thời nhìn về phía Trình Tâm Ngữ gật đầu một cái: “Tâm Ngữ, cô đến rồi à.
43 Sau khi ăn xong, Trình Tâm Ngữ xin phép ra về. “A Tín, trời hôm nay cũng tối rồi, con hãy đưa Tâm Ngữ về đi. ” Nguyễn Nguyệt Tư quay sang ra lệnh cho con trai.
44 “Không có gì, chỉ là thuận miệng hỏi vậy thôi. ” Phong Chi Sơ trừng mắt nhìn cô: “Sao vậy, có chuyện gì bí mật không thể nói ra sao?” “Đương nhiên. ” Bối Hiểu Y cười một tiếng, lựa lời nói: “Tớ mở văn phòng thám tử tư mà, cô ấy tìm tớ đương nhiên là nhờ điều tra chuyện bí mật.
45 “Đông Phương Tín, anh là đồ không có đạo đức. ” Lòng bàn tay Thích Nghi vỗ vào cửa kính xe, cô lạnh mặt: “Anh cố ý đúng không. ” Đông Phương Tín nghe vậy, trong lòng không hề cảm thấy áy, ngược lại còn nâng cằm lên, hừ nhẹ một câu: “Bị cô nhìn ra rồi.
46 “Tín thiếu gia!” Mới bước tới trước cửa, hai hàng nhân viên đứng thẳng tắp vừa thấy Đông Phương Tín xuất hiện cùng với Thích Nghi, đồng loạt cuối chào.
47 Ánh mắt Đông Phương Tín lành lạnh, khóe mắt liếc thấy bóng dáng Thích Nghi đi đến, đứng lên từ ghế salon: “Đi thôi!”Làm như hoàn toàn không thấy thái độ của Viên Thanh.
48 Editor: Tình TìnhBên trong phòng KTV sang trọng, cả đám tuấn nam mỹ nữ đang trò chuyện vui vẻ. Đây là lần đầu tiên Bối Hiểu Y tham gia loại tụ hội này, cô thông qua thanh mai trúc mã đồng thời cũng là bạn tốt Phong Chi Sơ mới biết được Sài Vi Vi.
49 Editor: Tình Tìnhhư vậy, nhiều tuấn nam mỹ nữ như thế, quả thật làm cô có chút không kịp nhìn. Mấu chốt chính là, trong đó có vài người co quen biết. Ánh mắt Đông Phương Tín lướt một vòng ở trong phòng, ánh mắt cùng người quen của mình giao nhau, liền coi như là chào hỏi.
50 Đôi nam nữ phía trước sánh vai nhau mà đi, trên đường nhẹ giọng cười nói, không khí hài hòa tốt lành. Thích Nghi chỉ lẳng lặng đi phía sau bọn họ, không nói được lời nào.
51 Editor: Tình Tình“Tại sao lại đột nhiên thay đổi chủ ý?” Đông Phương Tín nheo mắt lại, trong mắt hiện ra ánh sáng, như đao nhọn sắc bén, nhìn thẳng vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Thích Nghi.
52 Editor: Tình TìnhLong Vu Hành ở giới hắc đạo tại Ôn Thành là nhân vật nổi tiếng có tiếng tăm lừng lẫy, Thích Nghi và anh ta đã từng gặp mặt một lần, tất nhiên là biết anh ta.
53 Cuộc hội họp kết thúc rất nhanh. Đông Phương Tín chỉ cùng Sở Hoài và Long Vu Hành tán gẫu vài câu, rồi sau đó dẫn Thích Nghi đi trước. Đợi bọn họ đi rồi, Lăng Tố Dung nhướng chân mày nói: “Tại sao các cậu không ai nói cậu ta chút xíu nào vậy?”“Nói gì bây giờ?” Sở Hoài nhìn cô ta: “Bảo cậu ta không nên đem Trần Thích Nghi đến đây hay sao?”“Đương nhiên không nên, hôm nay chúng ta vốn định nói chuyện quan trọng…….
54 Lúc đẩy cửa bước vào, Thích Nghi bước chân thật nhẹ nhàng. “Chị đã về rồi. ” Thiếu niên đứng bên cạnh cửa sổ quay người lại nói, ánh mắt lấp lánh nhìn cô.
55 “Tối nay về nghỉ ngơi cho tốt, mười giờ sáng mai có một chương trình radio, buổi chiều gặp mặt với mấy vị đạo diễn điện ảnh, buổi tối có tiết mục giải trí.
56 Editor: Phong_Tử_YênLý Húc đẩy cửa phòng ra, phát hiện đèn trong nhà vẫn còn sáng, không khỏi có chút ngoài ý muốn. “Thật là đúng lúc!” Theo âm thanh trầm thấp truyền đến, một bóng dáng cao lớn từ phòng bếp đi ra.
57 Editor: Phong_Tử_YênThật ra mà nói thì ký hợp đồng với Đông Phương Tín vô cùng có lợi, nhưng mà chung quy Thiên Nhiên vẫn cảm thấy có gì đó rất kỳ quái.
58 Anh ta đã quyết định hết mọi chuyện rồi, cô còn có thể từ chối được hay sao?Trong lòng Thích Nghi chửi thầm Đông Phương Tín là đồ cặn bã. Đi tới chỗ ngồi mà Đông Phương Tín kéo ra, nhìn anh ta ngồi xuống bên cạnh mình, không khỏi cười lạnh một cái, nhỏ giọng nói: “Đông Phương tiên sinh, tai của anh không phải là có vấn đề gì rồi chứ, cùng ở trong một căn phòng, mà phải đặc biệt ngồi gần mới nghe người khác nói chuyện được à?”Đông Phương Tín cũng không tức giận, ngược lại nở nụ cười nhàn nhạt: “Gần một chút thì càng dễ dàng hơn chứ sao.
59 Editor: Phong_Tử_YênThích Nghi nhanh chóng hiểu được tại sao Đông Phương Tín nói không thể thiếu rượu. “Nara, thêm một ly nữa thôi. ” Đông Phương Tín liếc mắt nhìn ly rượu trước mặt Thiên Nhiên, anh tự mình đứng dậy rót rượu cho cô.
60 Lời nói của Đông Phương Tín không phải là trắng trợn uy hiếp gì là cái gì?Hai tay đặt ở dưới nắm chặt thành quyền, Thích Nghi gần như không nhịn được muốn mở miệng mắng, nhưng lúc ngước mắt, thấy Thiên Nhiên ngồi đối điện cô lắc đầu, hình như ý bảo cô không nên kích động.