21 Căn hộ này rất lớn, cũng rất nhiều phòng, có một phòng khách rộng còn có một vườn hoa nhỏ, hơn nữa Hứa Minh Tâm thuê một người hầu quét dọn nhà cửa dài hạn, cho nên lúc ba người đến, căn nhà rất sạch sẽ.
22 Hàn Trình Quang không nghĩ tới hôm nay hắn lại có thể đối đầu với một trùm hacker, trước kia lúc còn ở đại học hắn học ngành chuyên viên máy tính, nhưng sau giờ học, hắn cùng hai người bạn ký túc xá là những hacker nổi danh trên mạng, ban ngày lên lớp buổi tối làm hacker chính là cuộc sống bốn năm đại học của hắn.
23 Trở ra Hứa Minh Tâm nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm ngồi ở trước bàn làm việc, mặc quần áo chuyên ngành, nghiêm túc làm trang sức, còn Hàn Trình Quang thì ngồi xếp bằng trên sô pha bên cửa sổ.
24 “Em xem em kìa, đã ngốc trong phòng làn việc nửa tháng, bây giờ là lúc nên ra ngoài dạo chơi, như vậy mới tốt!” Vừa thấy vẻ mặt của Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang đã biết Hứa Ngôn Tâm đang nghĩ gì, trực tiếp mở miệng nói.
25
Vẫn luôn ngồi ở bên cạnh lắng nghe, lúc này trong lòng Hứa Minh Tâm không hề bình tĩnh, nếu anh không đoán lầm, Hứa Ngôn Tâm là đang ghen tị! chẳng lẽ Tiểu Ngôn thật sự thích Hàn Trình Quang đến vậy, chẳng lẽ anh thật sự không thể thay đổi cái suy nghĩ này của Tiểu Ngôn ư!?
Trong lúc nhất thời, Hứa Minh Tâm suy nghĩ dâng trào, nhìn Hứa Ngôn Tâm được Hàn Trình Quang trấn an, sau đó Hứa Ngôn Tâm dùng ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Hàn Trình Quang, trong đó ngập tràn tình yêu và cả sư ỷ lại, nếu anh mang Hàn Trình Quang ra khỏi cuộc sống Hứa Ngôn Tâm, như vậy thì Hứa Ngôn Tâm sẽ thế nào đây?
– nó nhất định sẽ hận mình!!!
Mệt dọc thở dài, Hứa Minh Tâm mở miệng nói:“Ngụy Nhị gì đó mà hai đứa vừa nói, nếu cô ta bị thương, anh sẽ đền bù, cho nên Hàn Trình Quang cậu không cần để ý, Tiểu Ngôn cũng không cần lo lắng, anh hai sẽ giải quyết.
26
Bởi vì Hàn Trình Quang rất cẩn thận nên sau đó Hứa Ngôn Tâm ngoại trừ cảm giác mặt sau có chút kỳ quái ra, cung không có bị thương.
Nhưng cho dù như thế, Hàn Trình Quang vẫn ôm Hứa Ngôn Tâm đến phòng tắm, giúp Hứa Ngôn Tâm tẩy rửa thân thể, một lần nữa ôm y về giường, mình cũng nằm ở bên cạnh ôm y, bàn tay nhẹ nhàng xoa xoa eo Hứa Ngôn Tâm.
27 Martin cứ làm như vô tình dần rút ngắn cự ly với Hứa Ngôn Tâm, cho đến khi cách Hứa Ngôn Tâm một phạm vi nhất định mới ngồi yên, mà phạm vi này chính là phạm vi an toàn theo bản năng của mỗi người.
28 “Vốn là ký ức bị cố ý lãng quên, chỉ là cho tới nay tất cả mọi người ở trước mặt cậu ấy luôn tránh nhắc tới đề tài này, cho nên mới dẫn đến chuyện giống như cậu ấy thật sự bị mất đoạn ký ức kia, nhưng kỳ thật chỉ cần hơi chút gợi nhớ, những ký ức kia sẽ chậm rãi thức tỉnh ngay.
29 Hàn Trình Quang co rúc trên ghế chờ đợi Hứa Minh Tâm cất tiếng, nhưng đợi nửa ngày cuối cùng chỉ đợi được một tiếng hừ lạnh, nhất thời trong lòng có chút sợ hãi.
30
“…… Ha ha, nếu anh Tống kiên trì như thế, vậy anh cứ ra giá! Tôi cũng không biết một hệ thống như thế trị giá bao nhiêu tiền?”
“Ba trăm vạn, anh Hàn giúp tôi cài một hệ thống tốt, tôi sẽ chuyển ba trăm vạn tới tài khoản của anh?”
Ba trăm vạn? Khuôn mặt vốn đang tươi cười của Hàn Trình Quang ngay lập tức đơ lại.
31 Mua sắm khắp Đông Tây hầu như Hàn Trình Quang đều để Hứa Ngôn Tâm chọn lựa, cuối cùng thậm chí còn định bảo Hứa Ngôn Tâm chọn một bộ sô pha mà y thích, bất quá bởi vì Hứa Ngôn Tâm nói mình thích bộ sô pha hiện tại, lúc này Hàn Trình Quang mới dẹp cái ý định đó.
32
‘Dùng thuốc’, vừa nghe đến hai chữ này, trong lòng Hàn Trình Quang liền có dự cảm không tốt, đau đớn cách mấy cũng bất chấp chú ý, trực tiếp mở mắt ra, há miệng nói:“Anh muốn cho ai dùng thuốc? Tiểu Ngôn sao? Anh lại cho Tiểu Ngôn dùng thuốc, thuốc an thần hay gì nữa!!!”
“Cậu tỉnh?” Hàn Trình Quang đột nhiên lên tiếng dọa Hứa Minh Tâm nhảy dựng, cũng vội vàng cúp điện thoại.
33
Cởi bỏ đồ Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang kiểm tra bả vai Hứa Ngôn Tâm, phát hiện trên vai trái Hứa Ngôn Tâm xanh tím một mảng lớn.
Hàn Trình Quang lại kiểm tra kỹ khắp người Hứa Ngôn Tâm, phát hiện nghiêm trọng nhất cũng chính là ở bả vai, những chỗ khác chỉ là trầy da.
34
Bác sĩ kiểm tra xong, Hàn Trình Quang chỉnh áo Hứa Ngôn Tâm lại, sau đó buông cánh tay Hứa Ngôn Tâm ra, ôm Hứa Ngôn Tâm vào trong ngực.
“Bác sĩ cứ hỏi.
35 Hàn Trình Quang ôm Hứa Ngôn Tâm an ủi hồi lâu, cho đến khi cảm xúc của Hứa Ngôn Tâm bình phục lại mới dùng ngữ khí thương lượng nói với Hứa Ngôn Tâm:“Hai người chúng ta đều ở bệnh viện, nếu không để anh hai em đưa cơm tới vậy thì phải ăn đồ ăn của bệnh viện, để anh gọi hộ sĩ mang chút thức ăn cho chúng ta.
36
Cơm nước xong, Hàn Trình Quang cứng rắn lôi Hứa Ngôn Tâm đang buồn ngủ dậy, để Hứa Ngôn Tâm không nên vừa ăn cơm xong đã ngủ ngay.
Ngồi ở trên giường, Hứa Ngôn Tâm tựa đầu lên người Hàn Trình Quang, không ngừng ngáp ngắn ngáp dài, nhưng cho dù như thế, cặp mắt xốn vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính trước mặt.
37 Hứa Ngôn Tâm vừa cự tuyệt, không đợi Hàn Trình Quang tiếp tục khuyên bảo, Hứa Minh Tâm liền không để ý nói:“Không có việc gì, nếu Tiểu Ngôn không muốn đi thì đừng đi, bất quá chuyện hợp tác em có thể cân nhắc một chút, đợi đến lúc nào suy xét rõ ràng thì nói cho anh biết, anh sẽ thuyết phục Nghiêm Lâm.
38 Sáng sớm nghe Hứa Ngôn Tâm nói mấy câu như vậy, Hàn Trình Quang cũng không dám khuyên Hứa Ngôn Tâm cùng đi tới chỗ Hứa Minh Tâm nữa, chỉ có nhân lúc đi WC gọi mộng cuộc điện thoại cho Hứa Minh Tâm.
39
Bị Hàn Trình Quang ôm, Hứa Ngôn Tâm đầu tiên là trầm mặc, sau đó liền dùng sức đẩy Hàn Trình Quang ra.
“Tiểu Ngôn –” Không nghĩ tới Hứa Ngôn Tâm đột nhiên đẩy mình ra, Hàn Trình Quang bị đẩy ngã xuống một bên.
40 Bởi vì Hứa Minh Tâm hứa hẹn, chỉ cần chân khỏe lên sẽ dẫn hắn đến thăm Hứa Ngôn Tâm ngay, cho nên mỗi ngày Hàn Trình Quang đều rất nghiêm túc cố gắng tập vật lí trị liệu, hắn cũng không muốn đến lúc đi gặp Hứa Ngôn Tâm thì giống như một gã què cà thọt cà thọt.