21 Những lúc như thế này, chẳng cần phải lấy trứng chọi đá làm gì.
Đàm Hi ngoan ngoãn ngồi yên.
Trong lòng rất rõ ràng, cô chính là hình mẫu tốt nhất cho cái gọi là “co được thì cũng duỗi được”!
Lục Chinh đã sẵn sàng nổi bão rồi, thế mà vừa mới nói một câu đã lập tức đụng ngay vào cái đinh mềm.
22 “Này, thương lượng một chuyện nhé. Anh có thể đừng mở miệng ngậm miệng là lại nói 32B không hả? Nó sẽ làm tôi. . . ” Ngập ngừng một chút, môi vểnh lên, “Cảm thấy anh có ý đồ.
23 Không phải chưa từng nghĩ đến việc mình thay đổi sẽ làm người khác nghi ngờ, nhưng không ngờ, người đầu tiên hoài nghi lại là Lục Chinh.
Nói đúng hơn là cô không hề dự đoán được rằng mình sẽ có tiếp xúc với vị sát thần này.
24 Tốc độ xe chạy chậm dần, cuối cùng dừng ở trước cửa một khách sạn năm sao.
Nằm ở khu phố trung tâm thành phố, trang hoàng xa hoa, ngẩng đầu nhìn chỉ thấy lộng lẫy huy hoàng.
25 “Có được rồi thì sẽ không biết quý trọng, cô có như thế không?”
“Hả. . . Phát sốt à?”
Tự nhiên lại đi hỏi câu hỏi này!
Lục Chinh dời tầm mắt, cất bước đi ra ngoài.
26 Lòng bàn tay khô ráo của người đàn ông chạm nhẹ vào da đầu làm dấy lên những cơn tê dại lành lạnh.
Thiếu nữ híp mắt, cực kỳ lười nhác, biểu tình hưởng thụ rất thích chí.
27 Vứt lại tiền bạc, thanh danh, trong đầu Viêm Hề chỉ còn đúng một suy nghĩ---
Tồn tại!
Vì tham sống sợ chết nên dù cho phải nhận bao nhiêu giày xéo, cô cũng phải liều mạng mà sống sót.
28 “A. . . ” Cười lạnh, xoay người đi luôn.
Đàm Hi không đuổi theo, trơ mắt nhìn anh đi vào trong thang máy.
Cúi đầu, thu lại sự lãnh đạm và giận dữ, ngẩng đầu lên, cười vô cùng thoải mái.
29 Lục Nhị ôm một bụng bực tức nên không quan tâm tới thang đi lên hay đi xuống, thế là cuối cùng thang đưa anh xuống tận bãi đỗ xe dưới hầm.
Ngẩng đầu nhìn, toàn xe là xe, kín mít làm cho anh càng thấy ngột ngạt thêm.
30 Chày Gỗ?
Đàm Hi mím môi, không nói gì, duy trì tư thế cong gối không nhúc nhích gì, nhìn chằm chằm vào anh như muốn đục ra một cái lỗ vậy.
Trong tay anh kẹp một điếu thuốc, mày nhíu chặt, từ trên cao nhìn xuống tạo cho anh ưu thế có thể nhìn thấy phần ngực hở ra vì cúi xuống của thiếu nữ, xương quai xanh tinh xảo, hai quả cam trắng nõn còn nhỏ hơn so với tưởng tượng, có điều lại có hình dáng rất đẹp, hình bán cầu tiêu chuẩn lại hơi giống giọt nước, sờ vào hẳn sẽ.
31 Có câu nói, đàn ông có ra gì hay không thì xong việc với biết được.
Đàm Hi sống hai đời, lại từng chịu ảnh hưởng của giáo dục phương Tây, trong những ngày tháng hoang đường trước đây đã quá quen với cảnh nam nữ ân ái, vì thế rất có hiểu biết về chuyện này.
32 Khẽ ừ đáp lại, lạnh tới mức không có tình cảm gì.
Sầm Đóa Nhi vẫn cười, cũng không để ý lắm.
Hiển nhiên, đã quen với con người tẻ nhạt này của Lục Chinh rồi.
33 Để khỏi bị lộ tẩy, Đàm Hi liền kéo Lục Chinh đi luôn.
Đến khi Sầm Đóa Nhi tỉnh táo lại thì đã sớm chẳng thấy người đâu nữa.
Vội vàng tới chỗ để xe, Đàm Hi loạng choạng ngã về trước, cũng may có Lục Chinh nhanh tay lẹ mắt nên đỡ được cô.
34 Lắc đầu, tạm thời thoát khỏi cơn buồn ngủ, chống vào mép giường đứng lên.
Lấy từ trong túi đồ ra một chai nước khoáng, vặn nửa ngày mà nắp bình vẫn cứ gắn chặt vào chai nước, mở không ra.
35 Đỡ cô nằm xuống, Lục Chinh lại ngồi xuống sô pha đối diện với giường ngủ, đèn tường nhàn nhạt, bóng người cũng mờ ảo.
Đột nhiên, tiếng điện thoại di động vang lên phá tan màn đêm yên tĩnh.
36 Lục Chinh kinh hãi, thấy cô không bị làm sao mới thở phào một hơi, sau một lúc lâu, bật thốt một câu---
“Chó con!” Chẳng bao giờ chịu yên.
“Đau. .
37 Trời hửng sáng, căn phòng chìm trong yên lặng.
Khi Đàm Hi mở mắt ra, suýt chút nữa thì bị ánh mặt trời chói lóa làm cho hoa mắt.
Duỗi tay ra chắn, ánh nắng ấm áp xuyên qua khẽ tay, dường như chỉ cần co ngón tay lại là có thể nắm được sự ấm áp đó.
38 Khi thấy con gái như thế, Viêm Võ cực kỳ đau lòng, lại càng thêm áy náy.
Lần nào say, Hề Hề cũng giống như một con mèo con ngoan ngoãn, yên lặng tựa vào đầu vai ông ta khóc, miệng thì gọi.
39 Chớp mắt, nhét hết mọi hồi ức vào lại trong đáy lòng, Đàm Hi thở phào một hơi, nhếch miệng cười.
Những cảm xúc rối rắm và phiền muộn dường như chưa từng xuất hiện, cô vẫn là cô nàng vô tâm vô tính lúc đầu.
40 Đàm Hi đột nhiên nghe lời như thế làm Lục Chinh thấy rất không quen.
Trong lòng phát lạnh, tự nhiên thấy quỷ dị.
Đàm Hi không nghĩ nhiều như thế bởi cô thực sự rất mệt.