21 Chỉ vài ngày nữa là tới giáng sinh,đường phố nhộn nhịp những ánh đèn,cây thông,ông già noel. Mọi người cũng bắt đầu đi sắm đồ chuẩn bị cho ngày lễ. Mấy đứa nhỏ được ba mẹ mua cho chiếc mũ đỏ dễ thương nhảy nô đùa trên vỉa hè.
22 Lâm Tú Vi sau một ngày nằm ì trên giường,căn phòng ngập tràn ánh nắng,những tia nắng non nớt đầu ngày chiếu qua chiếc kính sáng bóng tới khuôn mặt nhợt nhạt của cô.
23 Lục Bằng lái xe thẳng đến dinh thự Ô Minh Hoàng. Lâm Tú Vi đang ngồi thẫn thờ sau vườn. Bàn tay nhẹ đặt lên phím đàn,mỗi lần cô buồn mẹ đều chơi một bản nhạc mà cô thích.
24 Lâm Tú Vi theo lời Vương Thành Long đưa Đan Đan trở về dinh thự Ô Minh Hoàng. Vừa bước tới cổng cô nàng đã trầm trồ khen ngợi.
-Oa. . . Thật đẹp nha.
25 Hôm nay là ngày giáng sinh. Ngày mà mọi đứa trẻ đều có quà từ ông già Noel. Lâm Tú Vi thức dậy sớm. Dù sao cũng là buổi học đầu tiên của cô không thể để lại ấn tượng xấu.
26 Vẫn như mọi ngày,Lâm Tú Vi dậy từ sớm tránh để Evill chờ như hôm trước. Cô mở mắt định vươn vai bỗng cảm thấy gáy có vật gì đè nặng. Hơn nữa còn cảm nhận được hơi thở đều đặn,ấm nóng phả vào cổ.
27 Lâm Tú Vi đến trường,La Quế Bảo như đợi cô từ trước. Vừa nhìn thấy cô,La Quế Bảo nhanh chân đi lại. Đưa cô cốc trà đào.
-Cho cậu này!
-Cảm ơn nhưng mình vừa ăn sáng.
28 Vương Thành Long rảnh rỗi đưa Lâm Tú Vi đi học. Trên xe cũng như mọi khi,cô hoàn toàn không mấp máy môi. Đôi lúc Vương Thành Long cũng tự hỏi sao cô chẳng nói gì với hắn.
29 -Bằng ca!Em đến rồi.
Lục Bằng ngồi trầm ngâm nhìn chằm chằm vào tấm bia đằng trước. Nghe Đường Gia Ly gọi,anh bất giác ngây người. Đã bao lâu rồi không nghe được câu:"Bằng ca" mà Màn Thầu đã gọi anh.
30 Thời tiết đã sang những ngày cuối đông. Không còn những cơn gió lạnh lẽo thay vào đó là những cơn mưa ngâu.
Lâm Tú Vi lười biếng dậy muộn,tưởng Vương Thành Long sẽ đi làm sớm.
31 -À. . . quên mất. Đây,anh đi đeo cái này vào. Vốn định đem theo để tránh "khủng bố" nhưng hiện tại không cần.
Trước khi xuống xe bus,Lâm Tú Vi kéo Vương Thành Long lại,đội chiếc mũ đen,đeo khẩu trang cùng màu cho hắn.
32 Sau buổi hôm đó,suy nghĩ về Vương Thành Long có phần cải thiện hơn. Nói đúng hơn là Lâm Tú Vi bắt đầu biết trả treo với Vương Thành Long. Vậy cũng tốt,còn tốt hơn là phải chứng kiến cảnh cô suốt ngày rầu rĩ,gặp hắn thì sợ hãi.
33 Vương Thành Long luôn nhanh chóng giải quyết mọi việc. Ngay cả vụ báo chí,hắn không nhất thiết phải nhúng tay vào. Mọi chuyện đều giao cho Evill giải quyết.
34 Mấy ngày sau,Lâm Tú Vi đều phải nấu thêm một phần cho Ưng Kim Hoàng. Nói là không mệt thì đúng là nói dối mà. Lâm Tú Vi bận rộn đến trường như thường lệ.
35 Lâm Tú Vi hôm nay dậy rất sớm. 4 giờ sáng,cô chui từ người Vương Thành Long ra và nhẹ nhàng đi xuống. Trong nhà mọi người vẫn đang ngủ,cô chui xuống bếp lần bữa sáng.
36 -Sao hả?Vừa miệng chứ?
Lâm Tú Vi chống tay lên bàn,mắt sáng lên nhìn La Quế Bảo. Anh đặt đũa xuống,nhìn âu canh sạch sẽ,gương mặt nghiêm trọng nhìn Lâm Tú Vi khiến cô hơi lo lắng.
37 Sau khi được truyền nước,sức khỏa của Vương Thành Long có phần cải thiện hơn. Hắn được Evill trở về biệt thự. Lâm Tú Vi ngồi ở ghế sofa thấp thỏm chờ.
38 Vương Thành Long sau khi ở công viên thì về thẳng về phòng tập của bang. Gương mặt sắc lạnh,vừa vào đã đi thẳng tới khán đài luyện võ. Hắn đứng đấy,cởi bỏ áo vest ngoài ra ném cho một thuộc hạ đứng cạnh đấy.
39 Vương Thành Long trở về nhà vào buổi tối. Lâm Tú Vi và Vương Thiên Tú ngồi vào bàn ăn chờ. Thấy Ưng Kim Hoàng cùng Vương Thành Long về đầy sát khí,Vương Thiên Tú nhìn tò mò.
40 Lâm Tú Vi dậy sớm như mọi ngày,cô ngồi dậy nhưng bản thân lại thấy trống trải,quay đầu nhìn ra sau không thấy Vương Thành Long đâu. Chắc tối qua hắn không ngủ trong phòng.