41 ☆Chương 41: Nguyệt tín đến, Vương gia bi thương Triệu Trinh bày ra tư thái ngọc thụ lâm phong (cây Ngọc đón gió) đứng trong nội viện, cơn gió tháng hai cuồn cuộn thổi đến từ phương Bắc vẫn mang theo tia lạnh lẽo, thổi tỉnh cơn giận bị Chu Tử chọc giận của hắn.
42 ☆Chương 42:Tiệc quần phương, sơ tuyển phi tần Triệu Trinh trằn trọc ở trên giường lăn qua lộn lại, cuối cùng ồn ào khiến Chu Tử tỉnh giấc. Chu Tử ngái ngủ hỏi Triệu Trinh: “Sao còn chưa ngủ?”Triệu Trinh không lên tiếng, cầm tay Chu Tử đặt lên vật phía dưới của mình vẫn đang căng đau.
43 ☆Chương 43: Âm thầm tranh đấu, huynh đệ hòa hợp Sau khi rửa sạch mực đỏ trên cây bút lông sói, Chu Tử không trở về phòng, mà đứng ngẩn người. Nhị biểu tiểu thư Cao Diễm bất kể là làm chuyện gì, luôn muốn làm thật tốt.
44 ☆Chương 44: Sau đợt rối ren, người ấy đã không còn đây Hôm nay là ngày hai mươi tháng ba âm lịch, cho dù là ở phía bắc thành Kim Kinh thì nhiều loại hoa cũng đã nở rộ như gấm.
45 ☆Chương 45: Bên này chấn động mạnh, bên kia Chu Tử nhàn nhã Những người thân tín gồm: Ngân Linh, Hồ ma ma, Triệu Hùng, Triệu Anh, Triệu Dũng, Triệu Phúc nhanh chóng được gọi đến.
46 ☆Chương 46: Cục diện chính trị thay đổi, Triệu Trinh được lợi Trong cung rất nhanh đã truyền ra tin tức Vương Thục phi lâm bệnh nặng qua đời. Phủ trạch của Vương Thừa Tướng không hổ là danh gia vọng tộc suốt trăm năm, tin tức lớn như vậy truyền đến, cũng chỉ chấn động nhẹ, trừ lão phu nhân của phủ Thừa Tướng là thật sự đau buồn ra, những người khác trên mặt thì cố tỏ ra một chút cực kỳ bi thương, nhưng trong lòng thì hết thảy vẫn như thường.
47 ☆Chương 47: Vì lá thư, hành tung bại lộ Nghĩ đến Triệu Trinh đi rồi, rời khỏi Kim Kinh, sẽ cách xa mình vạn dặm, trái tim Chu Tử liền không kiềm được mà co rút đau đớn, giống như có một bàn tay to, nắm lấy trái tim của nàng, độc ác nắm bóp — bàn tay to này chắc hẳn chính là vị thần vận mệnh!Chu Tử vô cùng khổ sở, nhưng cố gắng tìm ra niềm vui khi Triệu Trinh rời khỏi Kim Kinh: Triệu Trinh đi rồi, không phải những hạ nhân dưới trướng hắn cũng đều đi theo hắn trở về Nam Cương sao? Vậy chẳng phải mình càng cách tự do rất gần sao?Vừa nghĩ như vậy, cảm thấy dường như việc Triệu Trinh rời đi thật sự cũng có chỗ tốt.
48 ☆Chương 48: Phi ngựa tới, Chu Tử bị tóm Triệu Hùng nói xong, Triệu Trinh bình tĩnh hỏi địa điểm, cũng không nói nhiều, vung tay lên, Triệu Anh lập tức dắt ngựa đến, đứng trước Trường Đình.
49 ☆Chương 49: Thi hành hình phạt, Triệu Trinh dùng kế Triệu Trinh tim đập nhanh hơn, cơ thể thèm khát, tế bào kêu gào, nhưng đại não vẫn còn mấy phần tỉnh táo, mắt phượng nhíu lại, quát một tiếng chói tai: “Còn không mau lại đây!”Triệu Trinh xưa nay mặt không biểu cảm, lời nói bình tĩnh, cho dù núi Thái Sơn co sập xuống trước mặt cũng không làm mất đi khí chất vương giả, lúc này lại vô cùng gay gắt, thật sự làm Chu Tử giật mình.
50 ☆Chương 50: Khéo đàm phán, đạt được mục đích Có lẽ là do vấn đề thân thể, cơn thèm ăn của Chu Tử vẫn thực dồi dào cho dù là cơm rau dưa cũng có thể ăn thật ngon lành.
51 ☆Chương 51: Chăm sóc khi đau ốm, hiểu rõ tấm lòng Bởi vì lần này đi cùng đội quân, trong toàn bộ đội tàu chỉ có một nữ nhân chính là Chu Tử, cho nên Triệu Trinh không muốn Chu Tử xuất đầu lộ diện, sợ bị người khác nhìn thấy, cho nên cũng không chuẩn bị quần áo cho Chu Tử, chỉ cho nàng mặc trung y của mình sống trong khoang thuyền, dù sao đang là mùa hè, thời tiết cũng không lạnh.
52 ☆Chương 52: Trở về Nhuận Dương, Vương phủ thay đổi Chu Tử cất thư và ngân phiếu xong, liền đi tìm Triệu Hùng. Lúc nàng tìm được Triệu Hùng, Triệu Hùng đang đứng ở trên boong thuyền nói chuyện với Hiệu úy thống lĩnh Chiêu vũ mới – Tôn Triết.
53 ☆Chương 53: Phong phu nhân, Triệu Trinh ra oai Chu Tử bị Triệu Trinh quấy rầy mà tỉnh giấc. Nàng cố gắng mở mắt, cảm thấy trong màn vẫn u ám, liền nhắm hai mắt lại.
54 ☆Chương 54: Đêm động phòng, thổ lộ nổi lòng (Bắt đầu từ chương này hai người đã là phu thê, nên MTY đổi lại xưng hô nhé. )Buổi chiều Chu Tử trở lại Diên Hi cư, phát hiện Ngân Linh đã sai một đám người chuẩn bị hỉ phục và đạo cụ cho Triệu Trinh và mình ― lễ phục màu đỏ, ngọc quan (mũ của chú rể) và mũ phượng.
55 ☆Chương 55: Đêm xuân, lần đầu bàn chuyện con nối dõi Triệu Trinh ôm Chu Tử đứng một lát, hắn cũng không kiên trì được bao lâu, đầu óc choáng váng hồ đồ, cảm giác như đang cưỡi mây đạp gi, mọi thứ đều nhập nhèm.
56 ☆Chương 56: Nghi ngờ mang thai, gặp lại người quen cũ Trong phòng khách ngoại viện Diên Hi cư, phu nhân của Tôn tri phủ thành Nhuận Dương – Điền thị cùng phu nhân Diêu thị của Kim tổng binh thành Nhuận Dương đang ngồi ở đó, nội quản gia phủ Nam An vương – Đại Nhạn cô cô cùng ngồi với họ.
57 ☆Chương 57: Gặp tình địch, Ngân Linh nhổ liễu Nghe Diêu Thụy Hà nói xong, Chu Tử quay đầu nhìn lại Vương Tích Trân. Vương Tích Trân cúi đầu, bộ dáng ra vẻ khiêm tốn, nhưng toàn thân lại toát ra khí thế ít người có được, càng không cần phải nói đến dung mạo của nàng ta giống như hoa xuân rực rỡ, khí chất trong trẻo tựa như tiên nữ.
58 ☆Chương 58: Tính toán sổ sách, Vương gia kinh ngạc Triệu Trinh mặt trầm như nước, nắm tay Chu Tử bước nhanh về phía trước. Đi được vài bước, hắn mới ý thức được bước chân của mình quá lớn, Chu Tử theo không kịp, lúc này mới từ từ bước chậm lại, để Chu Tử đi song song với mình.
59 ☆Chương 59: Đi đến Kim Kinh, đại quân tập họp Chu Tử sửng sốt, lập tức từ trong ngực Triệu Trinh giãy ra, trơ mắt nhìn hắn: “Phải đi bao lâu?”Triệu Trinh nhìn nàng, phát hiện trong ánh mắt của nàng đã bịt kín một tầng hơi nước, đôi mắt cũng đã sớm đỏ.
60 ☆Chương 60: Vào Hoàng cung, thịnh tình khó báo Chu Tử ngồi trên con thuyền lớn, trên sông Hoàng Hà rẽ sóng chạy suốt mười ngày, đến bến tàu phủ Giang Châu thì mới cập bến.