101 Thì Quý Phong đi rồi. Trong ba người bọn họ, hai người đều ở lại Lâm An, chỉ có một mình hắn phải đến Trấn Giang nhậm chức. Tuy nói từ Trấn Giang đến Lâm An không xa, nhưng dù sao cũng phải rời khỏi đô thành, không thể so với hai người ở gần bên thiên tử.
102 Nhà mới của Tống Tiềm và Tiểu Ngọc ở cách Thì phủ không xa, so với trạch viện trước kia, mặt tiền có hơi nhỏ hơn một chút. Trạch viện lớn ban đầu vẫn chưa bán đi, cửa hiệu ở mặt tiền là Mĩ Ngọc phường, phía sau để lại một loạt sương phòng cho đám nữ nhân viên ở, còn những sương phòng khác thì cho thuê.
103 Tiểu Ngọc bảo Huệ nương dẫn Mai phu nhân và Mai Minh Châu, Hinh Nhi vào phòng khách nhỏ, nói: “Huệ nương, chị ra ngoài đi. ”“Nhưng mà. . . . . . ” Huệ nương nhìn nhìn vẻ mặt oán khí Mai Minh Châu, sợ một mình Tiểu Ngọc sẽ chịu thiệt.
104 Mai Minh Châu nghe Tiểu Ngọc nói, mặt trắng không còn giọt máu, cũng sắp đứng không vững. “Chàng. . . . . . Chàng cùng ta có hôn ước, chúng ta còn có hôn thư đó!” Mai Minh Châu gian nan nói ra những lời này.
105 Lúc con của Tú Tâm đầy tháng, Tiểu Ngọc nhờ Huệ nương sai vài gia nhân đem đồ dùng trẻ con, đồ chơi các loại mang đến, như muốn nhét đầy phòng Tú Tâm.
106 Sau Đoan ngọ, Tiểu Ngọc mới chính thức được nhàn rỗi. So với năm trước ở nhà cùng Tống Tiềm, Huệ nương ăn một Tết Đoan ngọ nhỏ, năm nay náo nhiệt hơn nhiều, cũng phiền toái hơn.
107 Kim Diệu Liên cũng không vội nói chuyện, bưng ly trà của mình lên chậm rãi uống, mượn cớ che lấp chút bối rối trong lòng mình. Nàng ta dùng thời gian mười ngày thu thập tin tức về Tiểu Ngọc, lúc có toàn bộ tư liệu hoàn chỉnh, nàng ta đã hạ một quyết định quan trọng.
108 Buổi tối lúc Tống Tiềm đến thư phòng, phát hiện Tiểu Ngọc đang lật một tập thơ để chép chữ, không khỏi cười nói: “Hôm nay sao lại có thời gian rảnh luyện chữ?” Bình thường mỗi ngày, Tiểu Ngọc đa số là xem sổ sách ở cửa hàng.
109 Kim Diệu Liên thật không ngờ, mình nói chuyện với Tiểu Ngọc, lại mang đến kết quả như vậy. Tống Tiềm quả nhiên nói là làm, bẩm báo với Triệu Cấu chuyện mình cưới tì nữ làm vợ.
110 Chuyện Tống Tiềm chuẩn bị hôn lễ rơi vào tai Kim Diệu Liên, nàng ta mới chính thức hiểu được nam nhân. Trước kia nàng ta đọc sách, nhìn thấy “Bần tiện bất năng di, phú quý bất năng dâm, uy vũ bất năng khuất”, luôn trừng mắt cười lạnh “Mạnh thánh nhân thật ngây thơ, làm sao lại có người toàn vẹn như vậy?--- -----làm phiền chút xíu---- ----Thế nào gọi là đại trượng phu? Thầy Mạnh-tử giảng về đại trượng phu như thế nào?"Phú quý bất năng dâm,bần tiện bất năng di,uy vũ bất năng khuất,"ai theo được như vậy thì gọi là đại trượng phu.
111 Lãn khởi họa nga mi, lộng trang sơ tẩy trì. ------làm phiền chút xíu---- ---Bài thơ Bồ tát man của Ôn Đình Quân菩薩蠻其一小山重疊金明滅,鬢雲欲度香腮雪。懶起畫娥眉,弄妝梳洗遲。照花前後鏡,花面交相映。新帖繡羅襦,雙雙金鷓鴣。Bồ tát man kỳ 1Tiểu sơn trùng điệp kim minh diệt,Mấn vân dục độ hương tai tuyết.
112 Triều đình hạ lệnh Tống Tiềm cuối tháng năm phải đến Nghiêm Châu nhậm chức. Tiểu Ngọc nhiều lần cằn nhằn muốn đi cùng Tống Tiềm, nhưng trước sau hắn vẫn không chịu mở miệng, kiên quyết không muốn Tiểu Ngọc cùng đi nhậm chức với hắn.
113 Chỉ thấy Tần Xuân Nhạn trầm ngâm, đề nghị với Thích Thăng: “Thích đại phu, có thể mượn chỗ nói chuyện một chút không?”Thích Thăng nghe Tần Xuân Nhạn nói như vậy, biết chắc là việc không thể nói trước mặt người khác, đang muốn cáo từ, Tần Xuân Nhạn bỗng nhiên nói: “Tiểu Ngọc tỷ tỷ, ta cũng muốn thỉnh giáo tỷ chút chuyện, có thể mời tỷ cùng ở lại không?”“Chuyện này.
114 Có hoàng mệnh trong người, Tống Tiềm cũng không trì hoãn, trước kỳ hạn định lên đường đi Nghiêm Châu. Tiểu Ngọc cũng chưa đưa tiễn mười tám dặm, chỉ là giúp đỡ Tống Tiềm thu xếp mọi thứ, nhìn hắn rời khỏi cửa lên xe ngựa.
115 Tần Xuân Nhạn là con gái thái y, y thuật không phải tầm thường, giới nữ lưu quý tộc đều thích gọi nàng chẩn bệnh. Dù sao đây cũng là thời đại nam nữ thụ thụ bất thân, nam đại phu chẩn bệnh phải thủ lễ, không thể vọng, văn, vấn, thiết, mà mời nữ đại phu đến thì không cần cố kỵ nhiều như vậy.
116 Gia Nhi và Tần Xuân Nhạn trợn mắt há hốc mồm nhìn Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc lại không có tâm trạng nào giải thích với bọn họ. Thời khắc quyết định người kế thừa vương vị đã tới!Triệu Cấu sao nhanh như vậy đã ra chiêu này rồi?Đầu Tiểu Ngọc quay cuồng biết bao cảm xúc, quay đầu nói hai câu che giấu khác thường của mình, cũng bất kể bọn họ tin hay không, vội vàng cáo từ.
117 Đêm đó, Sử Hạo liền đến Phổ An vương phủ tìm Triệu Bá Tông thương nghị việc này. Tiểu Ngọc vẫn mãi thỉnh cầu Sử Hạo, trăm ngàn lần đừng ở trước mặt Triệu Bá Tông nhắc tới tên nàng.
118 “Hoàng thượng, khuya rồi, nên nghỉ ngơi. ”Ngô hoàng hậu đi vào tẩm thất của Vi thái hậu, hoàng đế Triệu Cấu đang ngồi trước đài Vi thái hậu thường ngày vẫn niệm kinh mà ngẩng người.
119 Chương 120:Thì Quý Phong đứng ở thành canh phòng bên cạnh Trấn Giang, nhìn vô số dân chúng bên ngoài khuân vác nhánh cây lấp hố, trên gương mặt kiên nghị cũng nhịn không được lộ vẻ bất đắc dĩ.
120 Tin tức Quân kim đã đến ngoài thành Trấn Giang truyền về Lâm An, dân chúng Lâm An lại càng phiền muộn. Một phụ nữ có thai như Tiểu Ngọc ngồi trong nhà không ra ngoài, tin tức đều là bọn Ngưu Bưu đi hỏi thăm về báo lại.