81 Chương 81: Cách nhìn về phụ nữ Ngay lúc này Tô Tiểu mễ đang trầm tư suy nghĩ, ngày hôm qua bỗng nhiên Âu Dương Giai nhìn cậu đầy tiếc hận rồi quẳng lại một câu: “Nếu cậu là phụ nữ thì tất cả vấn đề đều dễ dàng giải quyết, không bằng đi chuyển giới đi”.
82 Chương 82: Hai người có cách yêu của riêng mình (Phiên ngoại nhỏ) ♥‿♥ Tô Tiểu Mễ ♥‿♥ 1 – Khi cùng Nghiêm Ngôn đi dạo phố, hết nhìn Đông lại Tây luôn là Tô Tiểu Mễ “Ngôn ~ món đồ kia thật đáng yêu, rất hợp với dáng en, anh mua cho em được không?” “Ngôn ~ anh thấy bộ quần áo bên kia không, em thấy nếu mặc nó lên người anh nhất định trong rất anh tuấn, anh mua nó được không?” “Ngôn ~ anh nhìn cô gái bên kia đi, mặc gì mà lộ ra hết trơn” “Ngôn ~ anh nhìn đôi tình nhân bên kia kìa, ở trước mặt đông người vậy mà bọn họ không kiêng dè hôn môi cuồng nhiệt” “Ngôn ~ chân em hơi đau rồi, chúng ta nghỉ ngơi một chút được không” “Ngôn ~ anh cõng em được không, a' >”Miệng mồm liếng thoắng vẫn là Tô Tiểu Mễ ^_^ 2 – Khi trời thấm lạnh Nghiêm Ngôn bị bắt ăn mặc thế nào “Ngôn, anh mặc ít thế này sẽ cảm lạnh mất, bị cảm rồi em sẽ rất đau lòng, mà đau lòng thì tâm trạng cả ngày đều không tốt, coi như vì em cũng được anh mặc thêm chút áo đi.
83 (>‿♥) Chương 83: Cậu hoàn toàn biến thành người hạ lưu Trời trong gió mát, Tô Tiểu Mễ ngủ say sưa còn nằm thấy mộng đẹp, bàn tay không an phận Nghiêm Ngôn thăm dò vào áo ngủ mỏng tanh của cậu bắt đầu vuốt ve, Tô Tiểu Mễ ngủ mơ mơ màng màng bỗng nhiên cảm thấy thân thể càng ngày càng nóng, đến khi Nghiêm Ngôn đem tay vói vào trong quần nắm lấy phân thân, Tô Tiểu Mễ rốt cục bị cảm giác mãnh liệt thôi thúc tỉnh giấc, đỏ mặt cáu giận mắng khẽ: “Sáng sớm, anh đừng có không thuần khiết vậy có được không” “Ai bảo tối hôm qua em dụ dỗ anh” “Phi! Em mà dụ dỗ anh á, a, đúng, anh, ưmmmmm, thật xấu” “Anh thấy em có vẻ thích lắm cơ mà” “A, Ừm ~” Tô Tiểu Mễ bị Nghiêm Ngôn rờ rẫm dần có cảm giác, sống lưng đang dán vào lồng ngực Nghiêm Ngôn cảm nhận được nhiệt độ nóng ấm tại nơi đó, cong người lên để dán chặc hơn một chút.
84 ≧◔◡◔≦ Chương 84: Cho em chút ngon ngọt Ngày ngày Tô Tiểu Mễ đang xem manga, Nghiêm Ngôn ngồi bên cạnh cậu vọc máy tính, gần đây không hiểu sao Tô Tiểu Mễ mê đọc manga một cách lạ kỳ, tuy nhiên trừ Nghiêm Ngôn sẽ không bao giờ thay đổi.
85 (∪ ◡ ∪) Chương 85: Hãy để chúng ta có một chuyến du lịch oanh oanh liệt liệt đi Nói thật cả đêm hôm đó Tô Tiểu Mễ trằn trọc khó ngủ, không phải cậu không muốn ngủ mà là cậu lăn qua lộn lại cách mấy cũng ngủ không được.
86 ✿◕ ‿ ◕✿ Chương 86: Một viên kẹo ✿◕ ‿ ◕✿ Sự thật Tô Tiểu Mễ không có bị dã thú bắt đi cũng không ngủ ngoài trời, cậu cùng Nghiêm Ngôn tới một nhà nghỉ dọc đường, mướn một gian phòng, Tô Tiểu Mễ vừa vào liền gục trên giường, ban nãy mới leo núi người ngộm đầy mồ hôi, nghĩ ngơi một lát Tô Tiểu Mễ đột nhiên cảm thấy nơi này thật lạnh, quên mất cả cái nóng ban ngày chỉ cảm thấy rét run.
87 Chương 87: Được người khác tỏ tình thì ra không phải là chuyện ngọt ngào (-’๏_๏’-) Trở về tổ ấm nhỏ Tô Tiểu Mễ lại bắt đầu làm đề cương luận văn của mình, thay vì nói tự nguyện không bằng nói bị Nghiêm Ngôn thúc ép, Tô Tiểu Mễ không thích đi học hay làm mấy chuyện nghiêm túc, thế nhưng người yêu Tô Tiểu Mễ lại thích những việc này.
88 !⑈ˆ~ˆ!⑈ Chương 88: Khoảng cách một bước thật ra rất xa Tô Tiểu Mễ nghĩ chuyện Tôn Diệu đã qua rồi không nên nhắc lại, cậu còn tự an ủi mình đêm đó Tôn Diệu say rượu mới nói lảm nhảm nhưng chuyện lại phát triển không như cậu nghĩ, Tôn Diệu rõ ràng biểu hiện sự chân thật như những lời hắn nói, sắp tốt nghiệp hắn muốn tranh thủ chiếm được tình cảm người yêu, vì thế không còn cam lòng yên lặng bên cạnh Tô Tiểu Mễ như trước kia.
89 (°,,°) Chương 89: Không nên nói lời khiến anh khổ sở Bị thanh âm quen thuộc làm sững sờ, Tô Tiểu Mễ xoay người phát hiện Nghiêm Ngôn nheo mắt nhìn đăm đăm Tôn Diệu, Tô Tiểu Mễ biết Nghiêm Ngôn nhất định tức giận, khuôn mặt đẹp trai mang biểu tình vặn vẹo đáng sợ chứng minh hết thảy.
90 ٩(͡๏̮͡๏)۶ Chương 90: Không có nếu như Đôi khi không phải việc nào cũng dễ dàng giải quyết tựa như chuyện lần này. Hôm nay rõ ràng là chủ nhật, đáng lý phải thanh thản nhàn nhã Tô Tiểu Mễ lại mang đôi mắt quần thâm ôm gối co ro trên ghế salong, TV chiếu ra hình ảnh lại chẳng thèm ngó tới mà chỉ ngơ ngác nhìn chuông treo trên tường, suốt đêm hôm qua Nghiêm Ngôn không trở về nhà, mặc dù hơn mười giờ Nghiêm Ngôn đã gọi điện nói cậu phải làm thêm giờ, nhưng chờ càng lâu lại càng không yên tâm, Tô Tiểu Mễ rốt cuộc vẫn không nhịn được gọi điện cho Nghiêm Ngôn, nào ngờ gọi thế nào cũng không ai bắt máy,Tô Tiểu Mễ bị những suy nghĩ lung tung hành hạ cả đêm không thể chợp mắt, quả thực cảm giác mình sắp điên rồi, hiện tại mới hơn 6h, trong đầu Tô Tiểu Mễ không ngừng tự hỏi Nghiêm Ngôn đi đâu? Chẳng lẽ bọn họ nối lại tình cũ? Không lẽ đêm qua bọn họ ở chung làm mấy chuyện đó? Nghĩ tới Nghiêm Ngôn rất có thể cùng người yêu cũ làm mấy chuyện ái muội, Tô Tiểu Mễ gần như mất đi lý trí, cầm lấy gói thuốc Nghiêm Ngôn để quên trên bàn, rút ra một điếu, châm lửa, hít một ngụm mà ho sặc sụa chảy cả nước mắt, lúc này chuông cửa vừa vặn vang lên, Tô Tiểu Mễ lấy thuốc dụi vào gạc tàn, chật vật chạy đi mở cửa.
91 ►_◄ Chương 91: Điều khoản mới trong hiệp ước Ngủ đến nửa đêm Tô Tiểu Mễ bỗng nhiên từ trong mộng giật mình thức tỉnh, cậu ngồi dậy vì cả buổi nằm ngủ trên ghế salong nên hiện tại toàn thân đau nhức, lại vô tình phát hiện Tôn Diệu ngồi dưới đất, đầu tựa vào tay cậu ngủ thiếp.
92 Chương 92: Chiến tranh khai hỏa ’ ̿’̵͇̿̿з=(•̪●)=ε/̵͇̿̿/’̿’̿ ̿ Cuộc sống vui vẻ cùng khổ sở của Tô Tiểu Mễ cuối cùng đã kết thúc, ngay cả công việc cũng từ chức, ngày ngày ở nhà bận rộn làm đề cương luận văn của mình, bất quá có một điều không thay đổi, đó là mỗi lần Nghiêm Ngôn vừa đi cậu ở nhà sẽ suy nghĩ lung tung, cả ngày cũng không động một nét bút, đến khi Nghiêm Ngôn trở lại, cậu mới vờ như rất chuyên tâm làm đề cương luận văn.
93 Ngày thứ hai Nghiêm Ngôn như đã nói không đi làm mà ngồi trong thư phòng, Tô Tiểu Mễ ngồi bên cạnh đọc sách, chỉ cần Tô Tiểu Mễ ngây ngẩn, Nghiêm Ngôn sẽ lập tức cảm nhận được, tỷ như hiện tại, Tô Tiểu Mễ nhìn màn hình máy tính đến xuất thần.
94 ≧▽≦ Chương 94: Người như Tô Tiểu Mễ mà cũng tốt nghiệp Đến khi đề cương luận văn hoàn thành, Nghiêm Ngôn kiểm tra tỉ mỉ thêm một lần mới giao cho nhà trường, hơn nữa trước một ngày tốt nghiệp không biết Nghiêm Ngôn cùng thầy giáo nói gì mà đề cương luận văn dễ dàng thông qua.
95 (◡‿◡✿) Chương 95: Làm một người vợ dịu dàng Gần đây Tô Tiểu Mễ bắt đầu hoài nghi Nghiêm Ngôn có phải đã quên mất lời hứa với cậu, nếu không từ ngày tốt nghiệp đến nay đã bốn ngày, Nghiêm Ngôn vẫn chưa đề cập đến chuyện đó, mỗi ngày làm việc đến khuya khoắt mới trở về, sau khi về dáng vẻ mệt như sắp chết.
96 ლ(¯ロ¯ლ) Chương 96: Đích thân phá nát lãng mạn Quả thật Tô Tiểu Mễ cảm giác bản thân như đang nằm mơ, trong tình trạng mù mờ cùng Nghiêm Ngôn đến Hà Lan, một quốc gia nổi tiếng với không khí trong lành cùng cối xay gió, vốn oán trách Nghiêm Ngôn tại sao không chọn đưa cậu đến nước Pháp nổi tiếng lãng mạn hay Hy Lạp chẳng hạn, nhưng sau khi máy bay hạ cánh Tô Tiểu Mễ nhìn thấy phong cảnh nơi đây và hoàn toàn bị chinh phục, nơi này thật sự rất đẹp, kiến trúc chung quanh đều tô điểm cho phong tình dân dã đất nước Hà Lan, dọc theo đường đi Nghiêm Ngôn luôn nắm tay Tô Tiểu Mễ, trên đường chạm mặt vài người, bọn họ không ai có biểu cảm kinh ngạc, mà xem hai người như một đôi tình nhân bình thường, không chán ghét hay cảm thấy quái lạ, Tô Tiểu Mễ đã hoàn toàn bị nơi này chinh phục.
97 ≧◠◡◠≦ Chương 97: Tân hôn vui vẻ ≧◠◡◠≦ P. S: Bố mẹ Tiểu Mễ đã xuất hiện ở chương cuối rồi nhé các bạn, và mấy lời chúc tân hôn thật bá đạo ^. ^ Một ngày nào đó buổi tối, Tô Tiểu Mễ cùng Nghiêm Ngôn nằm trên giường, bên cạnh đặt lễ phục tinh tươm, Tô Tiểu Mễ nhìn chằm chằm trần nhà nói: “Ngôn~ ngày mai là ngày hết sức quan trọng mở đầu cho cuộc sống thần thánh, xin hãy cho em lưu lại hồi ức tốt đẹp, không được mắng em ngu ngốc, đúng rồi, bệnh thần kinh cũng không được, anh chỉ có thể nói với em những lời thật dịu dàng” “Ừm” Nghiêm Ngôn xem sách, thuận miệng trả lời Tô Tiểu Mễ bám dính vào người.
98 ~(‾▿‾~ ) Phiên ngoại 1: Trăng mật nên ngọt ngào ngọt ngào Hai người đi hưởng tuần trăng mật “Phu quân, xin dùng bữa” “Nói năng đàng hoàng lại coi” “Đã kết hôn sao anh cứ mắng mỏ em hoài vậy” Tô Tiểu Mễ cảm thấy rất oan ức “Thế kết hôn rồi sao không chịu bình thường trở lại?” Nghiêm Ngôn phản bác “Em không bình thường, trong mắt anh, em là một người điên đúng không? Vậy anh tại sao lại kết hôn với một người điên” “Kết thì đã kết, em bây giờ nói có tác dụng gì” “Trăng mật không phải ngọt ngào ngọt ngào? Anh xem thái độ của mình đi, anh đáng lý phải nắm tay em cùng đi đến chân trời góc biển” “Anh không cần kiếm tiền nuôi em chắc? Hơn nữa em nghĩ xem, đi khắp chân trời góc biển tốn một khoảng không ít đó” “Ngôn, chúng ta đang hưởng tuần trăng mật, coi như quà tặng tân hôn anh dành cho em hôm nay em muốn đi đâu anh đưa em đến chỗ đó được không?” “Chỉ hôm nay” Nghiêm Ngôn đồng ý Hai người dùng cơm xong, Nghiêm Ngôn đưa Tô Tiểu Mễ ra cửa, thuận tiện hỏi.
99 (‾-ƪ‾) Phiên ngoại 2: Trăng mật nên thuần khiết thuần khiết Nhìn xong chiếu bóng, Tô Tiểu Mễ với đôi mắt sưng đỏ bắt đầu than thở bộ phim này cảm động thế nào, tình tiết tuyệt diệu thế nào, nhân vật chính diễn xuất thần ra sao, làm Nghiêm Ngôn phải cách cậu thật xa, làm bộ không nhận ra người này là ai.
100 ◑ω◐ Phiên ngoại 3: Sau khi hai người kết hôn “Ngôn ~ anh đã về rồi ” Tô Tiểu Mễ mở cửa, chào đón Nghiêm Ngôn làm việc trở về, vẻ mặt tươi cười rạng rỡ.