1
Đêm trăng tròn.
Roạt — một cơn cuồng phong quét qua khiến cho lũ quạ đen đậu trên cây hoảng loạn bay tứ tán, chúng lượn vòng trên một tòa thành cổ khiến cho tòa thành càng thêm âm u đáng sợ.
2
Á –”
Chưa bước vào cửa thì một tiếng hét thảm thiết như chọc thủng màng nhĩ vang lên. Cửa vừa mở ra thì một cái bóng đã nhào tới ôm lấy chân Thiên Thược Nghị, ngẩng lên gương mặt xinh xắn như thiên sứ, cười ngọt ngào:“Ba về rồi.
3 Hôm nay là ngày đầu tiên Thiên Nhĩ Tình đến trường mầm non nên bé rất hưng phấn và hiếu kì. Từ trước tới giờ bé toàn được ông bà chăm nên chưa bao giờ đến trường, vì vậy bé căn bản không biết trường mầm non là cái gì.
4 “Thiên Thược Nghị, năm nay hai mươi mốt tuổi, đang học năm thứ hai đại học XX khoa công nghệ, hiện đang sống cùng với một đứa con trai ba tuổi tên là Thiên Nhĩ Tình tại phòng 277 trong khu căn hộ chung cư đường XX.
5
Ký lai chi, tắc an chi, cả ngày cứ âu sầu không phải là cách hay. Lại nói cái gã đàn ông Văn Nặc Thánh kia căn bản không biết gì hết, mình cứ lo lắng làm gì? Không phải tự tìm phiền não à? Lúc này cho chỗ ăn chỗ ở không phải rất tốt sao? Bất quá… Văn Nặc Thánh cứu giúp hai cha con y khi họ gặp khó khăn thật sự chỉ là xuất phát từ lòng tốt ư? Thật khiến cho người ta nghi ngờ……rốt cục anh ta đang rắp tâm mưu tính chuyện gì? [ Tác giả: Đã theo người ta về nhà, giờ mới chịu nghĩ đến người ta có rắp tâm, tâm đề phòng của cậu không khỏi quá trì độn đi]
Hừm, đã một tuần nhưng cậu ta vẫn rất đề phòng mình.
6 “Ba đang tìm cái gì thế?” Ba của bé cả ngày không đi học mà cứ ở trong phòng tìm cái gì đó. Thiên Nhĩ Tình nhàm chán đá chân, vừa nghi hoặc nhìn Thiên Thược Nghị không ngừng lục lọi đồ đạc không biết đang tìm cái gì.
7 Đột nhiên xuất hiện thêm một người cha Thiên Nhĩ Tình chẳng những không kinh ngạc mà còn vui vẻ nhảy múa hại người cha suốt ba năm qua của bé là Thiên Thược Nghị vô cùng đau lòng.
8 Một hoa hoa công tử cuồng vọng bất kham, bất cần đời như Văn Nặc Thánh trong một đêm biến thành người đàn ông điển hình? Đánh chết anh cũng không tin, nhưng cái gã hoa hoa công tử kia thật sự đang ngoan ngoãn ngồi trong văn phòng làm việc khiến anh có muốn không tin cũng không được.
9
“Anh, nói, lại, lần, nữa!”
Từng tiếng gầm một phát ra trong phòng khiến cho dám người hầu không ai dám bén mảng tới gần, chỉ có một người không thể không đứng yên chịu trận, ai bảo hắn là nguyên nhân chính.
10
“Ba mất tích ạ?” Thiên Nhĩ Tình nghiêng đầu, cái hiểu cái không.
Văn Nặc Thánh ôm bé lên đùi vỗ về: “Cha nhất định sẽ tìm ba của Tiểu Tình Nhi về.
11
“Thược……anh xin lỗi……” Mặc kệ hắn xin lỗi bao nhiêu lần đến muốn rách da miệng nhưng người lẳng lặng ngồi trong góc tường vẫn thờ ơ.
“Thược……” Vẫn hờ hững, Văn Nặc Thánh vô cùng hối hận vì chuyện tối hôm qua.