21 Editor: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Từ trước tới nay,Tống Đàn Vũ chưa từng cùng người thân ngồi lại tâm sự, thành thật với nhau, nhất là về xu hướng thực sự của mình.
22 Editor: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Tống Đàn Vũ đưa ánh mắt chuyển đến người đang nhảy tới. Bộ quần áo thể thao màu trắng cùng màu với giày chạy đua.
23 Editor: Draxt
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Rốt cuộc cũng tới phòng y tế, giáo viên y tế bị Diệp Mặc cả người toàn máu doạ đến không biết phải làm gì.
“Thất thần làm gì, còn không lấy thuốc cầm máu và bông gòn, mau lấy toàn bộ đồ cầm máu đến đây.
24 Editor: Draxt
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Tống Đàn Vũ trầm mặc một chút, cậu quả thật có chút động tâm, nhưng mà lỡ như Diệp Mặc cho rằng cậu cứu hắn là vì cơ hội nàythì làm sao đây, thật xoắn xuýt mà.
25 Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Chín giờ tối, Diệp Tín Quý đến bệnh viện, khi đó Diệp Mặc đang xem TV.
“Diệp Mặc, con cũng thật là, toàn rước phiền toái cho mình.
26 Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
“Thực ra tôi cũng có chuyện muốn hỏi anh. ” Diệp Mặc đánh gãy lời cậu trực tiếp nói, “Anh là ai?”
“Ai!” Tống Đàn Vũ trợn mắt lên, vẻ mặt như hắn vừa đang nói đùa.
27 Edit: Draxt.
Beta: Khả Tịch Nguyệt.
Diệp Mặc ở nhà nghỉ ngơi ba ngày, liền ba ngày ở nhà vẽ vời. Thế nhưng hắn càng vẽ càng buồn bực, bởi vì mỗi một bức họa đều là Tống Đàn Vũ.
28 Editor: Mị
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Diệp Mặc ngồi trên xe, Tiểu Hà nói: “Thiếu gia, về sau không thể thường xuyên gặp mặt, cậu nhất định phải nhớ tới tôi a!”
Diệp Mặc nhìn tài xế, tại sao phụ thân hắn lại chọn người như vậy làm tài xế…
Chẳng qua những điều này đều không phải là trọng yếu, Diệp Mặc xuống xe, tài xế giúp hắn đem vali hành lý lấy xuống, nói: “Thiếu gia, tôi vẫn muốn khuyên cậu một câu, hành động ở đây phải cẩn thận, học viên ở trường phổ thông này không giống ở nơi khác.
29 Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Diệp Mặc chuyển tới lớp phần lớn đều là thành phần “nhà mặt phố bố làm to”, nên tính cách mỗi người đều ngang ngược, ngông cuồng như nhau.
30 Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
“Vu Cảnh Bạch, tôi biết chuyện trong nhà của cậu. ”
Vu Cảnh Bạch nở nụ cười lạnh, sau đó đi tới cái ghế cách đó không xa, nói: “Cái này tra một cái liền biết, không cần thiết phải nói cho tôi.
31 Edit: Draxt
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Diệp Mặc rời đi, sau đó trở về ký túc xá, thường thì ký túc xá ở đây chỉ có một người ở, vì vậy Diệp Mặc vừa về tới nơi liền gọi điện thoại.
32 Edit: Draxt
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Diệp Mặc không có khuynh hướng bạo lực, nếu như bình thương, hắn sẽ không động thủ, thế nhưng vừa động thủ chính là vào chỗ chết, đương nhiên người kia sẽ không chết thật, mà chỉ trực tiếp té xỉu mà thôi.
33 Nguồn nhảy chương cật nhật sau. .
34 Nguồn nhảy chương cập nhật sau. .
35
Edit: Draxt
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Vu Cảnh Bạch dự định tiễn Diệp Mặc đến khách sạn, tiểu thư quầy tiếp tân đứng ở một bên nhìn chằm chằm Diệp Mặc, ánh mắt có chút sợ hãi lại xen lẫn có chút ái mộ, ánh mắt này rõ ràng là thích Diệp Mặc.
36
Edit: Draxt
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Diệp Mặc híp mắt nhìn hành động của Vu Cảnh Bạch, sau đó nói: “Diệp Tín Quý không hi vọng tôi trở thành người thừa kế của Diệp gia, suy cho cùng cũng do mẹ tôi là Tô tiểu thư, là nét bút hỏng duy nhất của cuộc đời ông ta.
37
Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Mở Laptop ra, bên trong có phát tới năm gói bưu kiện. Hắn nhấn vào một cái sớm một chút, sau đó nhìn nội dung bưu kiện, nếu hắn không điều tra còn thật là không biết mối quan hệ của hai người kia lại sâu đến thế, so với thời gian hắn quen biết Vu Cảnh Bạch thì thời gian Diệp Uẩn biết được Vu Cảnh Bạch đúng là lâu hơn.
38
Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
“Đồ vô lại, không biết lão nương hôm qua về rất muộn sao? Nhân viên chào hàng cũng phải biết nhìn tâm tình khách hàng tốt xấu ra sao chứ? Sáng sớm gọi điện thoại không biết là sẽ bị khách hàng trách cứ à, không trách cậu chỉ có thể làm một nhân viên chào hang mà thôi.
39
Edit: Draxt
Beta: Khả Tịch Nguyệt
“Cậu thật sự thích ca ca tám năm sao?” Tống Hi Đông hỏi.
“Tôi chỉ có thể nói bây giờ tôi còn thích anh ấy.
40
Edit: Draxt
Beta: Khả Tịch Nguyệt
Diệp Mặc ngồi ở một bên, bên cạnh là Vu Cảnh Bạch cùng Đỗ Vũ.
Hai người kia một là Diệp thị tổng giám đốc, một là đại tá quân đội, đều là người một tay Diệp Mặc đẩy lên.