21
Editor: Linqq
Trường An ở bên kia lập tức im lặng.
. . . Lại nói tìm bạn trai có IQ quá cao thật đúng là không phải chuyện gì tốt, bỏ lỡ biết bao nhiều niềm vui thú khi đùa giỡn bạn trai.
22
Editor: Linqq
Lúc này đại não Trường An hoàn toàn không phân rõ nguy hiểm, nghe thấy bên kia hỏi, liền mơ mơ màng màng mở miệng: "Ừm. . .
23
Editor: Linqq
Trường An nghe anh nói lời này, lại có chút ngượng ngùng, tay thử rút ra nhưng không được, đành phải từ bỏ, quay đầu lại chôn mặt trong lòng anh giả chết.
24
Editor: Linqq
Chử Trì Tô vẫn luôn cười yếu ớt nhìn cô đến gần.
Chờ cô đi tới, chủ động duỗi tay nắm chặt tay anh, mỉm cười: "Đi thôi.
25
Editor: Linqq
Trường An suy tính thật lâu, sáng hôm sau thức dậy liền gọi điện thoại cho biên tập.
"Alo? Trường An?"
"Là tôi, chào buổi sáng, biên tập.
26
Editor: Linqq
Trường An cười yếu ớt với người đang nhìn cô, hiển nhiên anh rất vui vẻ. . . Cũng may nhờ tính cách tương đối mạnh mẽ của bản thân, cô giả vờ lơ đãng hỏi anh: "Anh muốn thưởng gì?"
Thực ra Trường An đã nghĩ đến việc quỵt nợ, nhưng chuyện này lại không tốt lắm, cho nên đành phải nhắm mắt đồng ý.
27
Editor: Linqq
Ngược lại Chử Trì Tô lại không thấy vẻ mặt kỳ lạ của trợ lý của mình, trực tiếp đẩy ghế ra, vượt qua cậu ta, nhìn Trường An, giọng điệu dịu dàng: "Dậy rồi?"
Giọng điệu này.
28
Editor: Linqq
Lúc Chử Trì Tô biết được tin này, lông mày không nhịn được nhíu một cái.
Điều này đối với anh mà nói, thực sự không tính là tin tức tốt gì.
29
Editor: Linqq
. . . Làm cái gì?
Trường An im lặng, chết cũng không dám quay đầu lại, chỉ giả vờ trong lòng không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác mà nhìn vào nồi nước, vẫn đang nổi lên từng lớp bong bóng, nổi từng lớp bong bóng.
30
Editor: Linqq
Trường An đã thu dọn hành lý xong, trở về trang điểm đơn giản liền đón xe tới sân bay.
Lúc đến sân bay, còn cách thời gian đăng ký hơn một tiếng nữa, Trường An liền tìm nhà ăn để ăn trưa ở gần đó, thuận tiện chuẩn bị gọi điện thoại cho người nào đấy.
31
Editor: Linqq
Chử Trì Tô liếc anh ta một cái, không nói gì.
Giải thích loại vấn đề này với anh ta chỉ tổ lãng phí trí thông minh của anh.
32
Editor: Linqq
Tiêu Viễn Nam thở sâu một hơi, sau đó mới trầm giọng nói với Chử Trì Tô ở đầu bên kia: "Tôi là Tiêu Viễn Nam. "
. .
33
Editor: Linqq
Việc quay phim "Khuynh thành" cùng việc của phòng nghiên cứu đều được tiến hành với khí thế bừng bừng. Điều khác biệt là, mỗi ngày Chử Trì Tô đều bận rộn đến mức chân không chạm đất, còn Trường An.
34
Editor: An Bi Nhi
Beta: Linqq
Hai người bận rộn làm bữa cơm mất một tiếng, lúc đó, Trường An không chịu thua kém phải lấy lại vị trí đầu bếp của mình.
35
Edit: An Bi Nhi
Beta: Linqq
Trường An nghe thấy anh trịnh trọng trả lời bên tai mình, dây cung căng thẳng trong lòng thoáng cái đứt lìa, cuối cùng không nhịn được, hai tay níu chặt áo sơ mi của anh, khóc thành tiếng.
36 Edit: An Bi Nhi
Beta: Linqq
Cô thừa nhận thản nhiên như vậy, Chử Trì Tô không biết phải nói gì nữa, cười dịu dàng, giơ tay lên ấn nhẹ vào mũi Trường An một cái, trong giọng nói không giấu được yêu thương: "Ngốc quá đi.
37 Edit: Linqq
Beta: An Bi Nhi
Chử Trì Tô dừng lại, nhìn cô đang nhíu chặt lông mày trước mắt, buồn cười, khẽ hôn lên ấn đường của cô một cái, nói: "Hỏi điều này làm gì?"
Trường An lườm anh một cái: "Đi gặp bố mẹ anh chẳng nhẽ lại đi tay không sao? Như vậy không lễ phép.
38 Edit: Linqq
Beta: An Bi Nhi
Trên đường trở về, Chử Trì Tô lái xe, Trường An ngồi ở bên cạnh, mở hộp gỗ đàn hương mà mẹ Chử Trì Tô đưa cho, nhìn đồ vật ở bên trong.
39 Edit: Linqq
Beta: An Bi Nhi
"Chử ca ca?" Tiểu thiếu nữ trên cây vừa nghe được giọng nói của chàng, cũng không sợ nguy hiểm, cúi người nhìn xuống dưới tàng cây, đôi mắt to xinh đẹp lấp lánh ánh sáng.
40 Edit: Linqq
Đêm tối trầm lặng, Chử Trì Tô ôm người đang ngủ say vào trong lòng, nhìn bài vị mấy đời của tổ tiên, trong lòng dần trở nên dịu dàng.
Liệt tổ liệt tông ở trên trời, Chử Trì Tô - hậu nhân thứ ba mươi bảy của Chử gia, nhận di huấn của gia tộc, trấn giữ yên bình cho Đại Chu.