1 Lãnh đạo mới thật là lạ nha ! Hắn là 1 ngừoi tốt nhưng cũng rất cổ quái. Bằng chứng là hắn không đồng ý cho nàng mang công việc về nhà làm,nhưng lại có thể ngồi trên chiếc xe tiện lợi đến nhà hắn tăng ca.
2 Nhạc San thực thích đọc sách,bởi từ sách nàng giáo hội được rất nhiều đạo lý,không ai giễu cợt nàng,cũng không nói 2 lời khiến nàng không biết phân biệt đúng sai.
3 Trong xe nam nhân không hề phản ứng. “Tiên sinh,tiên sinh”Trần bá hơi chút nâng cao âm lượng. Đối phương như cũ vẫn không nhúc nhích. Nhạc san ngửi được 1 trận mùi rượu,cái này không phải từ người của tiểu Nghê ,mà phát ra từ nam nhân trong xe.
4 Bùi Cạnh Danh cả người có cảm giác đau nhức ,chậm rãi tỉnh lại. Hắn tưởng đem 2 tay 2 chân duỗi thẳng vươn vai,không ngờ lại đụng phải bức tường,làm đầu hắn hỗn độn không hiểu tại sao,thế này mới hoài nghi mở to 2 mắt.
5 Ngủ tiếp sau đó tỉnh lại, Bùi Danh Cạnh cảm giác tốt hơn nhiều. Nhìn về phía trên tường đồng hồ báo thức, bây giờ đã là 12 giờ, thay lời khác nói, hắn bất tri bất giác lại ngủ hai giờ đồng hồTrong phòng vẫn là một mảnh trầm tĩnh, không có thanh âm gì khác.
6 Nhạc San không thích bát quái , khi đi làm ở công ty, trong đầu đều là nghĩ nên như thế nào mới có thể tan tầm đúng giờ, tăng tiến hiệu suất công việc chính mình, mà không cần mang về nhà làm.
7 Tuy rằng tân thủ trưởng không có đem hỏa, nhưng vẫn là xuất hiện một cái bất lợi nha. Liên tục một tháng, Nhạc San đã muốn sắp làm không xong, hơn nữa càng tích càng nhiều công việc, nàng thật sự sắp khóc.
8 Nhạc San cởi giày , thật cẩn thận tiêu sái tiến vào nhà của thủ trưởng,tò mò hết nhìn đông tới nhìn tây, lại không dám tùy tiện xem loạn. Nàng là đến nơi đây công tác.
9 Ngồi trên xe trở lại nội thành Đài Bắc, đã muốn vượt qua chín giờ, mạc danh kỳ diệu lãng phí thời gian cả một ngày. Nhạc San ngăn chặn không được biểu tình ai oán.
10 Thời gian nghỉ trưa, Nhạc San cùng Hiểu Mĩ đến bên ngoài ăn cơm trưa, nàng xem Hiểu Mĩ ngay cả ăn cái gì đều là vô lực, thực không nhìn nổi bộ dáng này, rốt cục nhịn không được quan tâm mở miệng hỏi nàng.
11 Đó là một loại thói quen không tự chủ được, Bùi Danh Cạnh mỗi lần đi ra văn phòng, đều nhìn về phía chỗ ngồi người nào đó, chỉ cần thấy nàng, cho dù là bóng dáng cũng tốt, sẽ làm cho hắn có loại thỏa mãn nói không nên lời.
12 Bụng thật đói, trong nhà có duy nhất gói mỳ ăn liền, đã bị nàng ăn buổi trưa rồi. Nhạc San bất đắc dĩ, đành phải thay đồ ngủ, ra ngoài kiếm ăn đi. Nàng vốn không phải nội trợ giỏi , trước kia luôn có thói quen ở nhà chuẩn bị một đống đồ ăn sẵn, tỷ như kẹo, bánh bích quy, mỳ ăn liền linh tinh gì đó, bởi vì nếu không có những thứ dự trữ này, nàng sợ chính mình chứng làm biếng càng tăng, thật sự sẽ đói chết.
13 Nàng ngơ ngác nhìn hắn. “Còn ngồi đó? Không mau ăn đi. ” hắn thúc giục nàng. Nhạc San gật gật đầu, giơ lên chiếc đũa gắp mì xào đưa vào miệng, nhưng hai mắt lại vẫn như cũ theo dõi hắn, không có biện pháp dời tầm mắt.
14 “Không phải. ” hắn nhẹ nhàng nói. Không phải có điểm, mà là thực thích. Nhạc San cả người đông cứng lại, cảm giác giống như là bị sét đánh, không thể nhúc nhích.
15 Sau khi phát sinh quan hệ vào buổi tối thứ sáu, Nhạc San cùng Bùi Danh Cạnh hai ngày cuối tuần đều dính vào với nhau. Đối mặt với quan hệ mới này, Nhạc San vô cùng xấu hổ, thực thẹn thùng, thực không biết làm sao, nhưng là Bùi Danh Cạnh mạnh mẽ áp chế nàng cùng thái độ đương nhiên, làm cho nàng dần dần quên đi tâm tình không tự nhiên này, bất tri bất giác khôi phục thái độ trước đây khi cùng hắn ở chung.
16 “Nhạc San,cậu đang ngây ngốc cái gì a?” Hiểu Mĩ giơ tay trước mắt nàng vẫy vẫy, làm cho nàng đột nhiên phục hồi tinh thần lại. Hiện tại là thời gian nghỉ trưa, các nàng năm phút đồng hồ trước mới từ bên ngoài ăn xong cơm trưa trở lại công ty, bởi vì trong văn phòng có người ngủ trưa nên không có biện pháp nói chuyện với nhau, vừa lúc phòng nghỉ không có người, hai người liền chạy đến nơi đây nói chuyện phiếm.
17 Điện thoại trên mặt bàn kêu vang, Nhạc San lập tức nhấc máy. “Uy, nhĩ hảo. ”“Đến văn phòng của anh”. Bùi Danh Cạnh thanh âm mệnh lệnh theo đầu kia điện thoại truyền đến.
18 Nói xong, hắn không để ý tới tên bị dọa ngốc, từ chỗ ngồi đứng lên. “Ba, sự tình giải quyết,con phải đi. Lần khác lại chính thức giới thiệu con dâu cho ba nhận thức.
19 Sau khi chủ tịch phu nhân rời đi, phòng bệnh lập tức lâm vào một mảnh trầm tĩnh không khí ngưng trất (ngột ngạt ). Nhạc San rất khó chịu, không có biện pháp mở miệng nói chuyện, cũng thực sợ hãi mở miệng sẽ đối mặt kết quả.
20 Nhạc San kinh hãi ngạc nhiên, cùng bạn trai ở chung, sau khi làm bí mật tình cảm lưu luyến, lại tiến thêm một bước! Chưa kết hôn mang thai. Cái này nàng thật sự sẽ bị ba ba lấy cái cuốc đánh chết, ô ô……“Em không nghĩ hoài hài tử của anh sao?” thấy nàng rầu rĩ không vui, bộ dáng mặt co mày cáu, Bùi Danh Cạnh không khỏi hoài nghi hỏi.