41 “Đừng có hôn hoài, tướng công, ta còn muốn……” Diệp Tuệ lại bị thổi bùng lên ngọn lửa, da trắng tuyết bởi vì tình niệm dâng cao mà trở nên ửng hồng, nàng muốn dùng cánh tay vòng ra phía sau, bắt lấy mông phía sau sống lưng của nam nhân, làm hắn cử động lên, nhưng đôi tayđã bị đai lưng cột lại, nàng chịu không nổi, muốn khóc tới nơi rồi, kiều mông vểnh phía sau hết cỡ, dùng sức ma xát hạ thân hắn.
42 Xe ngựa vào thành, thời gian đã quá ngọ, Diệp Tuệ cảm thấy trong bụng rất đói, vừa lúc đi ngang qua một tiệm ăn, mời mấy người tùy tùng đi lấp đầy bao tử, nàng đã thật lâu không ra bên ngoài ăn cái gì, muốn cảm thụ một chút lạc thú dùng cơm ở tiệm cơm.
43 Diệp Tuệ trong mơ hồ cảm thấy ngứa bên tai, lẩm bẩm một câu: “Cònkhông đi quân doanh?” Lật người qua, đưa sống lưng cho nam nhân phía sau.
44 Ra khỏi thành, đi tới chỗ ba ngày trước đã tới, một biển hoa lài lớn, bên cạnh đã mọc lên một cái xưởng, Lý Vĩ Thần đang ở đó chỉ huy công nhân trải ống dẫn.
45 Diệp Tuệ dùng toàn bộ nghị lực chống đỡ, chờ tới trên xe, đau đến sắc mặt trắng bệch, vào thành, trở lại trước cửa phủ, đã không còn sức lực xuống xe.
46 Diệp Tuệ lại ngủ không được, nhưng cảm giác chỗ bị thương đau muốn mệnh, tựa như dùng dao nhỏ cắt trên da, không bao lâu đau ramột thân mồ hôi.
47
Lý Vĩ Thần, thương thế hắn tốt lên nhiều, nam nhân đều thực sựkháng được đau đớn sao?
“Mời hắn tiến vào, ai, trước chờ một chút.
48 Lý Vĩ Thần bị trói, hai tay nhấc lên khoanh vào cổ nàng, dùng một chút lực như vậy, vết thương trên vai chảy máu. Diệp Tuệ lắp bắp kinh hãi, hai tay hắn dùng một chút lực phía trước, ôm nàng vào trong lòng ngực, sau đó cúi đầu xuống, hôn lấy môi nàng, đây là lần đầu tiên hắnhôn nữ hài tử, xúc cảm mềm mại nháy mắt làm thất lạc tâm trí.
49 Lý Vĩ Thần đối với bộ ngực nàng phá lệ lưu luyến, tham lam hôn mút, thỏa thích hút chất mật ngọt bên trong, nhưng lượng mật ít vô cùng, lại đổi qua hút bên kia, cũng không thỏa mãn, hắn không cam lòng cắnnhẹ một cái, đôi mắt lộ ra tia mê hoặc.
50 “Dĩnh đường đế quốc Sở Vương phi tham kiến Đột Quyết Khả Hãn bệ hạ. ” Diệp Tuệ cất cao giọng nói, nàng thân là vương phi Dĩnh đường, Oa Oa Nại tuy thuộc phiên bang, cũng coi như đế hoàng tôn kính, theo cấp bậc nên hướng hắn thi lễ, nhưng nàng sẽ không quỳ xuống, nàng chính là đại diện một quốc gia, mỗi một động tác hay lời nói đều liên quan đến tôn nghiêm quốc gia và mặt mũi Hoàng Phủ Trạch Đoan.
51
Tần Vũ Hàng ánh mắt tràn ngập thành kính, ái mộ, điềm tĩnh, cùng với hết thảy cảm xúc kích động, ôm chặt thê tử, ở môi nàng tinh tế nghiền mút, mắt nhìn qua, thấy tên nam tử kia phía sau nàng, hơi thả lỏng cánh tay ôm nàng, hỏi: “Lý Vĩ Thần, hắn như thế nào ở chỗ này?”
hắn đương nhiên nhận ra người này, ở phù dung trấn kia đã từng cómột đoạn tụ hội không thoải mái.
52 Diệp Tuệ nghe được lời nói quan tâm của người yêu, trong lòng trào lên gợn sóng cuồn cuộn, đôi mắt lóe sáng chớp chớp mi đầy tình ý chỉ có hắn mới có thể hiểu được, lúc đi ngang qua hắn, để lại một làn gió thơm, sau đó càng lúc càng xa.
53 Lão Thập Nhất vừa vào cửa, cởi giày, lập tức đi vào bên trong phòng ngủ, đi đến trước một cái giường lớn, đặt Diệp Tuệ ở bên trên, đưa tay cởi đi giày thêu hồng, một đôi chân trong suốt ngọc nhuận mỹ miều hiển lộ ra.
54 “Tần đại ca và Lý đại ca ra sao?” Diệp Tuệ nhớ tới bọn họ không đitheo cùng nhau trở về, không khỏi lo lắng, sợ trong trận chiến có gì nguy hiểm.
55 Rất nhanh hồng loan diễn ra trong màn lụa, lại thêm một phen điên loan đảo phượng, tiếng thở dốc trầm khàn quyện cùng tiếng rên sung sướng tràn ngập khoái cảm, Lão Thập cùng Lão Thập Nhất bên ngoài đứng gác nghe xong đều đầy mặt ửng đỏ, thân thể nóng lên, làm bộ xem nhẹ thanh âm nghe được, rồi lại không nén nỗi tâm thần hoảng hốt.
56 “Tuy rằng lời nói là khi còn nhỏ vui đùa, nhưng nếu không có hảo cảm, cũng sẽ không nói bậy đâu?” Diệp Tuệ xoa xoa huyệt Thái Dương, nhìn đến Tần Vũ Hàng trong mắt bất đắc dĩ, nói: “Hoàng Phủ đại ca cùng chàng một người là Đại sư huynh, một người là nhị sư huynh, còn quản không được nhân duyên của môn hạ đệ tử ư, chờ cái người Tam sư đệ gì đó trở về liền lập tức đem hắn cùng tứ sư muội đóng gói ép làm đôi.
57 “Cùng nương tử ở bên nhau rất thích thú. ” Tần Vũ Hàng cúi đầu nhìn bóng người phía dưới, trong mắt tràn đầy trìu mến, hơi hơi khom người, ma xát lên hai đóa phong mềm trên ngực nàng, chậm rãi sờ nắn một viên hồng mai, một giọt chất lỏng trên hồng mai ứa ra, trong suốt giống trái cây chín muồi.
58 Diệp Tuệ thấy nhị lão công đem bao đồ phỏng tay ném trở về, thở dàinhẹ nhõm một hơi, nữ nhân cổ đại mà không thêu thùa may vá thực mất mặt, nàng không làm sao khá nổi cái mặt này, may mắn Mặc Kỳ thực ngoan, chưa bao giờ hỏi.
59 Ngày hôm sau, Hoàng Phủ Trạch Đoan thật sự làm tiệc đầy tháng thực long trọng cho nhi tử, ngay cả mấy thôn dân trong xóm ở xung quanh cũng được mời đến.
60 Tây Lâm Huyện chủ dẫn dắt hai ba mươi tên tùy tùng đi sâu vào trong rừng trúc, ánh mắt dừng ở đám người đang ăn đồ nướng, đột nhiên ánh mắt sáng lên, nam nhân tuấn mỹ quá, ả đã gặp qua nam tử mỹ mạo đếm không hết, nhưng vị trước mắt, luận về dung mạo, tuyệt đối là đứng đầu, chỉ không biết gia thế như thế nào.