81
"Trăng thanh gió mát, cầu nhỏ, nước chảy, liễu rủ, người ước hẹn sau hoàng hôn, sợ là nhất định có gian tình!"
Trong miệng thì thầm mấy câu bản thân tự nghĩ ra, không vần điệu cũng chẳng bằng trắc, tùy ý đặt vài câu thơ cũng chả ra thơ, buổi tối trăng treo đầu cành, Hàn Nguyệt cũng nổi hứng đi làm trò rình mò.
82
"Ra thì ra, ta chẳng lẽ còn phải sợ tên bạch diện thư sinh nhà ngươi?"
Oán hận cắn răng một cái, Hàn Nguyệt đi tới trước cửa, sửa sang lại y phục có chút nếp gấp, vuốt vuốt mái tóc hơi mất trật tự, cho đến khi hài lòng mới không nhanh không chậm đẩy cửa phòng ra.
83
Từng đội, từng đội binh lính tới lui tuần tra ở trên đường, kiểm tra mỗi một bách tính, khách lữ hành qua đường, nhất là tổ hợp 2 nam tử tuổi trẻ đi cùng nhau kiểm tra càng tỉ mỉ, làm cho bách tính vốn đang an cư lạc nghiệp không khỏi nhân tâm hoảng sợ, nghĩ có phải hay không đã xảy ra đại sự gì, quốc gia có đúng hay không sắp có điều thay đổi?"Ngươi nói coi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Ai, ta làm sao mà biết được!", Một nữ phụ nhỏ giọng nói thầm, đột nhiên thần bí nhìn bốn phía một chút, xác định không có ai chú ý các nàng bên này, mới tiến tới thì thầm bên tai người bên cạnh, "Nhưng mà hai ngày trước, ta nghe tẩu tử Trương gia nói tướng quân đại nhân của chúng ta bị bệnh, bệ hạ dán bố cáo tìm danh y! Cũng không biết có trị được không?"
"Tướng quân đại nhân? Đó chính là chiến thần nha, như thế nào lại bị bệnh?"
"Ta làm sao mà rõ! Bất quá mấy ngày nay điều tra lục soát rất chặt, ta đều bảo nam nhân nhà ta ít ra ngoài đường thôi, miễn cho vướng phải chuyện không tốt.
84
"Quái lạ, sao lại không thấy? Rõ ràng là theo hướng này mà!"
Tia ánh sáng kia di chuyển cực nhanh, chỉ một chút sau đã biến mất không thấy. Mạc Cơ ngừng chân, kiểm tra chung quanh, cho dù dùng thần thức lục soát cũng không phát hiện ra có gì khác lạ.
85
"Nhưng mà vì sao lại chân thực như vậy? Ha ha ha, thật buồn cười, quả thực là thật buồn cười!"
Ngón tay không tự chủ được luồn vào giữa quan tài, nơi đó là một nam tử đang nằm, một thân hồng y chói mắt vẫn mĩ lệ như vậy, khuôn mặt kia quen thuộc đến mức khiến Mạc Cơ phát cuồng.
86
"Này, ngươi muốn đi đâu?"
Dè dặt đi theo phía sau Tịch Viễn, Mạc Cơ bối rối nhìn y ở trong hoàng cung đi tới đi lui, so với trong nhà mình còn thuộc đường hơn.
87
"Cha, Khương Quân kia bị bệnh sao? Hừ, quả nhiên ác nhân có ác báo!"
"Làm sao vậy? Người nọ đắc tội ngươi?"
Buồn cười nhìn dáng điệu như nhắc đến cừu nhân của bảo bối nhà mình, cái miệng nhỏ cong thành đường cung duyên dáng, liên tục vui sướng khoa chân múa thay, động tác tứ chi làm cả kinh một vòng quần chúng xung quanh không nói, còn thiếu chút nữa dẫn theo quan binh tới.
88
*tám nhảm*: Ta đang chuẩn bị quà mừng 1tr view, đam YunJae nhá, ai muốn đọc thì chăm lượn nhà ta đi nhá, nhá, nhá, nhá! =))
"Ta là thật, ngươi là giả!"
"Ta là thật, ngươi mới là giả!""Ngươi là đồ yêu tinh, dám giả trang ta, ngươi biết ta là ai không?"
(Vài câu đối thoại này có phải cảm thấy vạn phần quen tai hay không? Được rồi, chính là lời kịch của Tây du kí! Chỉ là do tình huống giống nhau, không tính là sao chép đi!)
"Ta phải hỏi ngươi mới đúng! Rốt cuộc ngươi từ đâu đến? Giả trang ta không nói, còn chiếm lấy vị trí của ta, đoạt đi Vô Hoa của ta!"
Tịch Viễn ôm lấy một cánh tay của Mộ Tịch Thịnh, chăm chú ôm trong ngực, còn như thị uy hướng Mộ Ti Vũ lắc lắc.
89
Hai người cứ như vậy không có dấu hiệu báo trước ngã xuống, hai mắt nhắm chặt, mặc cho Mộ Tịch Thịnh có đau đớn gọi như thế nào cũng không tỉnh.
"Vũ nhi, ngươi mau tỉnh, tỉnh! Làm sao vậy? Đừng dọa cha! Mau đứng lên, ngươi lại nghịch ngợm rồi!"Lãnh tĩnh ung dung trước sau như một biến mất, thật vất vả hai người mới về lại bên nhau, Mộ Tịch Thịnh lúc này không chịu nổi một chút bất an mảy may nào.
90
"Thủ lĩnh, người đã mang về, bất quá lần này có hai người!"
"Hai người? Thế nào lại như vậy? Đem người đến cho ta xem!"
"Vâng, thủ lĩnh, mời đi bên này!"Vương Thiên Mạch tất cung tất kính đi phía trước, phía sau hắn làm một nam tử mặc đồ đen, thanh âm nam tử tựa hồ đã bị tận lực che giấu, nghe rất quái dị.
91
"Ngươi mấy ngày nay đi đâu?"
"Không đi đâu a, không phải mỗi ngày ở trong phủ cùng ngươi sao?"
Đào Vũ Hi cười lấy lòng, đối Hàn Nguyệt đứng cạnh cửa chờ đã lâu nói.
92 Hừ, hắc y nhân trong phòng kia hẳn biết cái gì đó, đi hỏi hắn một chút cũng tốt! Quyết định chủ ý, Mộ Ti Vũ lại xoay người, vẻ mặt hứng thú tiêu sái trở về.
93
"Ngươi nói lời đồn này là một thuật sĩ tha phương nói cho ngươi biết?"
Mộ Ti Vũ hiển nhiên không tin lời Vân vương. Nghĩ tới hắn đường đường là Vân vương gia lại đi tin lời một thuật sĩ tha phương, chẳng phải là quá buồn cười!""Không sai, đúng là thuật sĩ tha phương! Nhưng mà ——" Vân vương giống như có gì khó nói, dừng lại một chút, "Thuật sĩ tha phương kia không phải người bình thường, có người nói đó là sứ giả của một bộ tộc có đại thần thông.
94 Có Linh lạc sẽ được thiên hạ, lời đồn này không biết bắt đầu lưu truyền từ bao giờ nhưng mà lại chỉ truyền lưu giữa đế vương các quốc gia, bách tính trên phố thực ra cũng không biết nhiều lắm.
95 Thanh âm như tiếng sấm, hầu như có thể làm cả quả núi rung lên, cư dân trong tộc đều tụm năm tụm ba chạy ra, tay cầm cuốc xẻng, gậy gộc, nhiều như rừng, đủ loại, cái gì cũng có.
96 Bên trong sẽ có cái gì? Tựa hồ cảm giác được có chuyện rất vui sắp phát sinh, tim Mộ Ti Vũ đập nhanh, hai gò má đỏ lên, đôi mắt to thông minh xinh đẹp đảo đảo, nảy ra ý hay.
97
"Oa, cha thật lợi hại, thực sự mở được rồi!"
Cười nói hoan hô, Mộ Ti Vũ vỗ tay ầm ĩ, ở trong không gian yên tĩnh kinh khủng, hành động như vậy có vẻ ngốc cực kì, làm cho người ta dở khóc dở cười.
98
"Này —— này ——"
Huyết Giao căn bản không biết nói cái gì, toàn thân không tự chủ được run rẩy. Người trước mắt rõ ràng rất đẹp, thậm chí là phi thường đẹp, cho dù là loại không mấy để ý đến thẩm mỹ như gã cũng nhìn ra.
99
"Ba ——— ba ——— ba ———"
Gần, càng gần, bước chân có tiết tấu riêng, tuy không phải rất lớn nhưng lại từng chút gõ vào đáy lòng.
100
*Lảm nhảm*: Chương này không chỉ cùng tên mà còn là phần nối tiếp của chương 39. Ta vừa làm chương này vừa khóc đó, thương Lạc, thương Khanh Nhai TT_TT
Thân thể từ lâu đã không còn là của mình, hắn căn bản không phải con người.