21 Sóng biển vẫn vô tình vỗ vào bờ, từng đợt sóng nhẹ nhàng cuốn trôi những vết tích còn đọng lại trên bãi biển Sokcho. . .
Taecyeon cố gắng kéo Yuri vào bờ, vết thương ban nãy giờ đây đang trở nên đau đớn hơn bao giờ hết.
22 Từng ngày dài lặng lẽ trôi qua, nối tiếp những chuỗi ngày mệt mỏi. . .
Bên ngoài phòng bệnh mang số 302, tên cận vệ mặc vest đen đang đứng chặn trước cửa phòng, dáng vẻ nghiêm túc đến đáng sợ ấy khiến bầu không khí trong bệnh viện thêm phần căng thẳng.
23 Một vài tia nắng sáng chói xuyên qua tấm màn cửa sổ, đem ánh sáng nhẹ nhàng đến cho cả căn phòng bệnh lạnh lẽo. . .
Yuri ngồi trên giường, đôi mắt thẫn thờ đang cố gắng sắp xếp từng chuỗi kí ức hỗn độn trong tâm trí vào ngày định mệnh hôm đó.
24 Minho bất lực nhìn Yuri đang phải đối diện với nỗi đau hiện hữu trên bờ vai nhỏ bé, cả người Yuri run lên, bàn tay vô thức ôm chặt nơi đang vô cùng đau rát.
25 -“Sao rồi?”-Minho đứng tựa người vào khung cửa sổ, cất tiếng hỏi. . .
Gió nhẹ nhàng phớt những sợt tóc nâu mảnh dẻ, để lộ một chiếc khuyên tai màu bạc đang phản chiếu thứ ánh sáng vốn có của mặt trời buổi sớm, khuôn mặt nghiêng nghiêng đang lặng lẽ quan sát Yuri và ông bác sĩ trước mặt.
26 Câu nói mang đậm sắc thái “tình cảm” vang lên, lại thêm một cử chỉ quá đỗi thân mật khiến gương mặt tái xanh của Yuri trở nên đỏ ửng. . .
Nhịp đập trái tim của Yuri bỗng chốc không còn tuân theo quy luật, cứ đập thình thịch liên hồi.
27 Yuri sững người trước câu nói của bà Choi, bên tai chỉ còn văng vẳng câu nói ban nãy. . .
-“Chính tay ta đã giết chết Sulli. ”
-“Chính tay ta đã giết chết Sulli.
28 Yuri từ từ mở mắt, một không gian lạnh lẽo chỉ độc nhất một màu trắng hiện ra, trong không khí vẫn còn hoà lẫn mùi thuốc khử trùng. . .
Theo phản xạ, Yuri mệt mỏi đưa mắt dò xét xung quanh.
29 -“Cảm giác thế nào?”-Chàng trai kia bước đến trước mặt Yuri, sau đó quay mặt lại đối diện bằng chất giọng bỡn cợt.
-“Thế nào là thế nào?”-Yuri thờ ơ đáp lại, vẻ mặt trở nên vô cảm đến kì lạ, không hiểu sao khi trông thấy Minho như thế này, Yuri không hề cảm thấy sợ hãi, ngược lại còn cảm thấy tâm hồn nhẹ nhõm hơn.
30 Mỗi ngày đều lặng lẽ trôi qua theo cái định lí vốn đã được tuân theo như một vòng luân hồi của thời gian, và cuộc sống vẫn luôn về đúng cái vị trí vốn có của nó.
31 Ding dong. . . ding dong. . .
-“Mèo con, tôi đưa em về!”-Tiếng chuông trường chưa dứt được bao lâu thì Onew đã đứng trước cửa lớp Yuri, còn đưa tay vẫy vẫy làm vẻ vui mừng như vừa tìm thấy thứ gì đó quan trọng đã từng đánh mất.
32 Những tia nắng đầu tiên của ngày mới lọt qua khung cửa, hoà vào không gian yên tĩnh sắc thái của sự sống thanh bình. . .
Yuri khó chịu trở mình, hàng lông mi dài khẽ lay động, sau đó chớp chớp vài cái và bắt đầu mở mắt.
33 Nắng chiếu nghiêng nghiêng bên khung cửa, từng hạt bụi li ti nhẹ nhàng theo làn gió bay bay trong ánh sáng mang một màu vàng kim thuần tuý của mặt trời buổi sớm.
34 Chiếc xe BMW từ từ lăn bánh, rời khỏi cổng trường Star. . .
Yuri thích thú ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, những cơn gió nhẹ nhàng thổi những đám mây trắng bay đi xa, thật xa không điểm dừng, đượm chút sắc vàng nhàn nhạt của buổi chiều thanh tịnh.
35 -“Nickhun. . . ”-Yuri bất giác lùi về phía sau một bước, ngạc nhiên chỉ về phía chàng trai vừa xuất hiện ở cửa phòng. -“Tại sao anh lại ở đây?”
Lúc này, Nickhun đang khoác lên mình một bộ vest đen hệt như những tên cận vệ trong tổ chức Knight, cả ánh nhìn và phong thái cũng thay đổi một cách bất bình thường.
36 -“Cô. . . ”-Không cần đợi Onew kịp có thêm bất cứ phản ứng nào trước hành động hết sức bất ngờ của Yuri, Donghae cất cao giọng trả lời. -“Tất cả là do cô.
37 Phát súng bất ngờ kia. . . không hề kết thúc một sinh mệnh vô giá của con người. . .
. . . không phải là cánh cổng dẫn đến một thế giới khác. . .
.
38 Một viên đạn sượt thẳng qua người Yuri từ phía sau, đáp đúng vào khẩu súng Yuri đang chĩa vào đầu vẫn chưa kịp bóp còi khiến khẩu súng bật ra khỏi tay Yuri và rơi xuống nền đất một cách “hoành tráng”.
39 -“Donghae à, xin lỗi anh, nhưng người em thật sự yêu là Minho. ”-Một giọng nói nhẹ nhàng cất lên, bàn tay nhỏ nhắn đang đặt nhẹ lên tay Donghae, gương mặt trắng hồng từ phía bên kia đang nở một nụ cười gượng gạo.
40 -“Tên khốn kia, anh định làm gì vậy hả? Đặt bom là thế nào?”-Ngay sau câu trả lời hết sức thản nhiên của Nickhun, Yuri không thể không mất bình tĩnh, cả người run lên từng đợt, đôi mắt oán hận chiếu thẳng vào kẻ đang tỏ thái độ “bất cần đời” trước mặt.