1 Nhân Vật:
•Chính:
-Lục Anh Minh Nhã(nam):Lạnh lùng(hơi hơi),đa tài,đa sắc,body chuẩn,cao 1m85(lúc 21 tuổi),có nghiêm khắc trong công việc,luôn cưng chiều Bá Uyên,giỏi nấu ăn hơn Bá Uyên,độc mồm độc miệng(tùy hoàn cảnh).
2 Trên chiếc giường bigsize kia,một cô gái với vóc dáng gầy,tóc màu ánh kim,quấn chăn như một con sâu khẽ cựa quậy rồi mở mắt
-A,ngày mới_Nói xong cô lấy lịch khoanh tròn vào ngày hôm nay rồi mới đi làm VSCN,quẹo một bộ đồng phục rồi thay ra,không ai khác chính là Bá Uyên.
3 *Nhân vật:Khắc Tỷ Dương:16 tuổi(kém Bá Uyên 1t),tính tình vui vẻ,hòa đồng,dễ tính,bá đạo,hơi biến thái,học giỏi,quậy phá,đôi lúc dễ giận. Châm ngôn sống:Hãy đẹp hơn đứa bạn ghét.
4 Minh Nhã bế Bá Uyên vào phòng y tế xem xét một chút,nhìn khuôn mặt lạnh tanh của anh mà Bá Uyên run người,cô không sợ trời không sợ đất,mà bây giờ,nhìn xem,cô đang sợ khuôn mặt của một kẻ không quen biết
-Nhìn đủ chưa?
Anh bất ngờ quay lại nhìn làm cô giật mình quay đi chỗ khác,người đàn ông này=>không nên dây dưa
-Sao vậy?Lúc nãy em mạnh miệng nói tôi biến thái mà,sao giờ im lặng vậy?
Minh Nhã cười đểu nhìn Bá Uyên,đôi vai Bá Uyên run bần bật,nhìn cô gầy dơ xương mà anh đau lòng,lại gần chạm vào đôi vai đang run ấy,Bá Uyên giật mình lùi lại
-A,biến thái
Cô hét ầm lên,làm chị y tá phòng bên giật mình tiêm lệch mạch của bệnh nhân.
5 Lại thêm chân thương,Bá Uyên thầm than số phận của mình
-Nói rồi,quậy ít thôi_Minh Nhã trách yêu Bá Uyên nhưng lại ôm cô vào lòng,cảm nhânn được hơi ấm sau 9 năm,Bá Uyên cũng vòng tay qua lưng anh,thật sự tấm lưng của anh rất lớn a~.
6 Hôm nay bị thương khá nặng nên Bá Uyên không phải về lớp học,cô suýt nữa nhảy cẫng nên nếu không phải chân đang đau
-Hiệu trưởng là người quen thật vui a~_Bá Uyên vui vẻ cười tươi nói
-Thật sự em ghét đi học lắm sao?_Minh Nhã nheo mắt lại quan sát từng hành động của Bá Uyên
-Cũng có thể,vì suốt ngày phải cắm đầu vào học,chả tại anh chứ ai nữa_Bá Uyên lườm nguyên nhân khiến mình suốt ngày phải đâm đàu vào học,cả ở nhà lẫn trường chỉ có học
-Anh?_Minh Nhac chột dạ hỏi lại Bá Uyên,có thể nào anh lại là nguyên nhân được chứ
-Ba nói muốn em giỏi như anh,nên bắt em học mãi_Bá Uyên thoáng chút buồn,vì luôn luôn bị thiên vị,đã vầy luôn ép cô phải được như Minh Nhã,luôn luôn chỉ trích dù chuyện nhỏ.
7 ============================
10 năm trước
Tại một cân biệt thự ở Nam Kinh-Trung Quốc,hai đứa bé ngồi ngoài vườn đầy hoa hồng nặn đất
-Bá Uyên,em xem,có phải hay không anh có thể đi thi_Minh Nhã khoe con lật đật mình mới vừa nặn xong,Bá Uyên liếc liếc một cái rồi bĩu môi,cũng dơ con búp bê lên khoe:
-Của em đẹp hơn nhá,lật đật của anh xấu mù,đã vậy còn tròn xoe,đảm bảo không thể đi được như búp bê của em đâu
Minh Nhã cười nhìn con lật đật đen xì không chút màu sắc của mình,chỉ duy 2 con mắt với cái miệng là màu trắng,Bá Uyên hát nhỏ nhỏ tỏ vẻ thích thú lắm,dơ con búp bê của mình ra cho ánh mặt trời chiếu vào,bất giác,Minh Nhã cho con lật đật của mình hôn con búp bê của Bá Uyên,cả hai cùng cười nhan nhở
============================
Bây giờ,Minh Nhã đang đứng trước một cái bàn mini,con lật đật và con búp bê của anh và Bá Uyên trước kia vẫn còn,có điều đã lâu rồi nên nó nứt một chút
-Nhìn xem,em chăm sóc chúng rất chu đáo nha_Bá Uyên chăm chú quan sát goc nghiêng của anh,nhìn ở góc độ nào cũng rất hoàn hảo đi,Minh Nhã cười như không,miệng hơi cong một chút rồi hạ xuống ngay
-Em làm gì đó?_Minh Nhã thấy Bá Uyên quan sát tin nhắn trong điện thoại rất kĩ rồi còn cười nữa thì nảy sinh sự ghen tuông.
8 Sáng hôm sau
Do hôm nay trời xe lạnh,Bá Uyên phải khoác thêm áo,cái thứ mà cô cho là phiền phức nhất,giải quyết xong phần ăn sáng. Bá Uyên nghe lời An An ra cổng đợi Minh Nhã tới đón đi học,qua 15' rồi mà chưa thấy đâu,Bá Uyên bắt đầu lo lắng,moi điện thoại gọi cho anh,nhưng chỉ có câu nói quen thuộc của tổng đài vang đi vang lại,nổi lên sự ức chế vì sắp muộ học Bá Uyên đi bộ ra ngoài đường lớn mới bắt xe đi đến trường.
9 Continue. . . .
Miệng Minh Nhã bất giác nhếch lên khi thấy xấp ảnh rơi lung tung ở chỗ Bá Uyên mới vừa đứng,anh chạy theo Bá Uyên về lớp cô
-"Giáo viên,cho tôi mượn học sinh Khắc Anh Bá Uyên một chút,có thể hay không?"
-"À à,được,Bá Uyên,em ra ngoài đi"
Minh Nhã dùng ngữ điệu là hỏi nhưng cố nhấn mạnh bắt ép người khác khiến giáo viên phải sợ hãi nói lắp.
10 Continue
Bá Uyên tựa vào ngực anh cọ cọ,Minh Nhã nhíu mày nhìn "Bé Uyên" của em xem cô giở trò gì.
Bá Uyên cười gian tà rồi chạy đi để Minh Nhã ngơ ngác nhìn xuống khoảng ướt trước ngực mà tức sôi máu,"Bé Uyên" của anh lại giở trò
-"Bé Uyên,em đứng lại cho anh"
Minh Nhã hét ầm lên đuổi theo
-"Ngu gì mà đứng lại để anh bắt"
Bá Uyên lè lưỡi rồi chạy đi,và một màn mèo vờn chuột sảy ra.
11 Nhìn nửa bát cháo còn đầy anh nhíu mày,Bé Uyên của anh sao lại ăn ít đến vậy
-"Em ăn hết tô cháo này cho anh"
Minh Nhã nghiêm mặt nhìn Bá Uyên mới vừa vui vẻ giờ hết xanh sang đỏ
-"Không ăn được,no lắm"
Bá Uyên đẩy bát cháo ra xa mình,càng xa càng tốt.
12 Hôm sau Bá Uyên hí hửng đi đến lớp,không biết lí do gì mà khiến cô vui vẻ như vậy,đó cũng là sự ngạc nhiên của Bá Uyên,tự dưng hôm nay cô vui lạ thường.
13 Cửa kính đen xì,mà Minh Nhã đậu ở chỗ khuất nên ít ai để ý.
Bá Uyên vùng vẫy,muốn tránh khỏi bàn tay mất kiểm soát của Minh Nhã,mà sức con gái mới lớn làm sao đấu lại sức con trai cường tráng.
14 •Nhong,sau khi chữa bệnh,ta cũng đỡ được một phần,truyện đã được viết ra giấy trong khi ta đang nằm viện,ta quyết định đổi tên nhân vật nhé,vì hiện tại nó hơi rối các man ạ
-Lục Anh Minh Nhã->Mộc Minh Nhã
-Khắc Anh Bá Uyên->Khang Bá Uyên
-Trần Hoàng Mạnh Thường->Mộc Mạnh Thường
-Khắc Tỷ Dương->Khang Tỷ Dương
Nửa đêm ta sẽ ra chap mới cho các mem,bây giờ ở huyện ta bị mất điện,điện thoại của ta cũng hết pin rồi các man ạ.
15 Bá Uyên đi xuống dưới nhà,nới cô đặt chân đến đầu tiên là phòng bếp,mở hết nồi này đến nồi kia,một hạt cơm cũng không dính,Bá Uyên thầm mắng bọn người làm.