61 Edit: quacauphale"Tiểu Ý, tiểu Ý, tỉnh?" Lương Ý đang ngủ say bị người nào đấy lay tỉnh, cô vặn vẹo cái cổ cứng ngắc, nhìn người bên cạnh mình, "Na Na?" Người kêu cô tỉnh làm cô không ngờ đến chính là Lưu Na vẫn bị giam lỏng ở một gian phòng khác.
62
63
64
65
66 Gian phòng không có một bóng người làm Sở Du đứng ngoài cửa vẻ mặt vốn đã âm trầm không thôi nay càng trở nên âm trầm đáng sợ hơn. Anh bỗng nhiên quay đầu, níu lấy cổ áo người giúp việc đang hốt hoảng chạy qua trong hành lang.
67 "Thiếu gia, đã tìm được thiếu phu nhân. " Một người đàn ông trung niên chừng hơn 40 tuổi vội vội vàng vàng vọt tới trước mặt anh, hồi báo với anh. Sở Du đứng ở trong đình viện tìm kiếm hơi thở của Lương Ý nghe vậy, liếc nhìn người đàn ông trước mặt thấp hơn mình nửa cái đầu, nhăn mày hỏi: "Ở đâu?""Ở tầng hầm.
68 "Lão già, có cần thiết không?", người đàn ông đi theo sau lưng ông dừng bước lại, trầm giọng hỏi. Sư phụ quay đầu lại, lẳng lặng nhìn anh ta: "Con bé là em gái của đồ đệ của tôi.
69 Phòng khách rộng rãi lại yên tĩnh, ngay cả chút tiếng vang cũng không có. Nhưng nếu quăng bỏ thiết bị lắp đặt hào hoa của biệt thự này đi, phòng ốc an tĩnh không giống tầm thường quả thật tựa như đã trải qua nhiều năm, phòng ốc trống rỗng không người nào vào ở.
70 Sư phụ bị ngăn cản đường đi thì nheo mắt lại, trầm giọng chất vấn: "Thân là một thuật giả, tại sao ông muốn giết hại người vô tội?"Đại sư Cố dùng ánh mắt cười nhạo nhìn sư phụ, giống như ông hỏi vấn đề ngu xuẩn làm ông ta không thể chịu nổi, "Tại sao ư? ! Ông không cảm thấy vấn đề này buồn cười à? Không phải từng thuật giả đều khát cầu có một ngày mình có thể Trường Sinh Bất Lão ư? Hôm nay tôi có cơ hội này, tại sao tôi phải buông tha?""Ông Trường Sinh Bất Lão là dùng sinh mạng của người vô tội xây đắp nên, đối với những người vô duyên vô cớ mất đi sinh mạng, chẳng lẽ không cảm thấy có điều áy náy sao?" Lúc đang nói chuyện, đôi tay sư phụ đặt ở sau lưng nhanh chóng khắc họa pháp trận nhỏ cỡ lòng bàn tay ở giữa không trung.
71 Một luồng sáng vàng lóe lên, lưỡi kiếm sắc nhọn trong tay đại sư Cố biến mất trong nháy mắt. Ông ta hờ hững liếc mắt nhìn người đàn ông khắp người toàn máu tươi nằm trên mặt đất, chậm rãi xoay người lại, đi về phía sư phụ: "Vốn dĩ tôi định bỏ qua cho ông.
72 Cẩn thận đi sát bên bờ tường bao, Tiểu Lâm đột nhiên dừng bước, Tiểu Ngô tò mò hỏi: "Sao thế?"Tiểu Lâm quay đầu lại, nhìn chăm chú về phía cây đại thụ cách đó không xa, nhỏ giọng nói: "Cậu có nghe thấy tiếng động gì không?""Tiếng động?" Tiểu Ngô nhíu mày, cẩn thận nghiêng đầu lắng nghe một chút, nhưng không nghe được cái gì bất thường.
73 Một mùi hôi thối nồng nặc nhất thời tràn ngập trong không khí, mọi người không nhịn được dùng ống tay áo che lại mũi của mình, cố gắng không hít phải thứ mùi khó chịu này.
74 "Ông định làm gì?" Sắc mặt sư phụ âm trầm nhìn cánh tay đã bị cắt lìa nằm trên mặt đất, ánh mắt nhìn đại sư Cố tràn đầy phòng bị. Đại sư Cố dùng bàn tay còn lại đè lên cánh tay cụt đầm đìa máu tươi, trên mặt không có lấy một chút đau đớn, mà ngược lại còn hết sức hưng phấn và vui sướng.
75 "Đúng là năng lực của tôi không bằng ông, nhưng tôi không muốn làm như ông, vì theo đuổi sức mạnh mà không từ thủ đoạn giết hại những người vô tội. " Lương Bân tự giễu cười một tiếng.
76 "Buông tay ra! Tôi không cho phép cậu đụng vào con bé!" Lương Bân rống to, tức giận trừng mắt nhìn Sở Du đang chạm vào đầu ngón tay của Lương Ý. Sở Du tựa như hoàn toàn không thấy tiếng rống giận ngăn cản của Lương Bân.
77 Edit: tiểu an nhi (LQĐ)Bụng của Lương Bân nhất thời xuất hiện ba vệt máu bắt mắt. Giờ phút này, thể lực của anh đã cạn kiệt, Lương Bân khuỵu chân, quỳ một gối xuống mặt đất.
78 Đây đã là ngày thứ ba kể từ khi Lương Ý về đến nhà. Hôm nay, khi cô vừa tỉnh lại sau một giấc mộng dài, mẹ Lương gõ cửa mấy cái, cô dụi dụi hai mắt, chậm rãi bước xuống giường ra mở cửa.