21
Vương Miêu sợ tới mức níu chặt áo Âu Dương Hạo Nhiên. Anh ôm cậu ngồi lên đùi mình, nói khẽ: "Đừng sợ, cho dù có ngã xuống, thì tôi cũng sẽ là đệm thịt cho em, em sẽ không bị thương đâu!"
Vương Miêu nhìn anh một hồi, đột nhiên cúi đầu hôn trộm lên miệng anh một cái.
22 Đúng là Âu Dương Hạo Nhiên cũng làm vậy, chẳng qua là vừa tắm được một nửa, nghe điện thoại trong túi mình đổ chuông, nhìn qua dãy số hiện trên màn hình, mắt anh sáng lên, Vương Miêu còn chưa kịp bám vào thành bồn đã bị anh buông tay quẳng vào trong nước.
23 Cứ như vậy, Vương Miêu ngoan ngoãn chui vào trong túi áo khoác của Âu Dương Hạo Nhiên, cái mũi non mềm nho nhỏ lộ ra bên ngoài thở vù vù, đôi mắt to tròn đánh bạo nhìn chung quanh.
24 Lên mạng gỡ bỏ thông báo tìm người, cũng gọi điện cho mấy người bạn báo tin, xong, anh gọi điện kêu người mang một đĩa sườn, một đĩa trứng chiên, gỏi thịt gà tới, định vỗ béo cho bé mèo gầy trơ xương do phải chịu đói hai ngày qua.
25
Sau đó, do mất điện mà mấy bảo vệ trong khu đã kéo tới và thấy cảnh này, lập tức la to.
Ngàn cân treo sợi tóc, trong thời khắc quan trọng, Âu Dương Hạo Nhiên kịp tỉnh táo lại, nhanh chóng bẻ một nhánh cây, đẩy Vương Miêu ra khỏi dây điện.
26
Lúc Âu Dương Hạ Hoa vác mặt tới nhà đưa sách, Âu Dương Hạo Nhiên còn đang chọn mũ che khuất đôi tai cho Vương Miêu để tiện dẫn cậu ra ngoài.
Mũ hiệp sĩ, mũ người phát báo, mũ người đánh cá, mũ quân nhân, mũ lưỡi trai.
27 Mùa xuân tuyệt đẹp, vạn vật tỉnh giấc, đây cũng chính là thời kỳ động dục sau thời gian nghỉ đông kéo dài của những động vật nhỏ. Mà lúc này, đám mèo hoang ở khu Thủy Lam cũng bắt đầu rục rịch.