21
Xin lỗi vì đã vắng mặt lâu, ta đã trở lại đây. Chủ yếu tại vì lười nên không viết, bây giờ sẽ cố viết và đăng sớm nhất. Không bỏ hố đâu, yên tâm đi
---------------------------------------------
9h, tại Vân gia
Một chiếc xe màu trắng đậu trước nhà Tiểu Tuyết, sau đó là một thân ảnh bé nhỏ vận một bộ váy hồng phấn đáng yêu.
22
Mấy chế có coi Euro không? Năm nay Bồ đào nha giành giải, mừng v~ lớn. Tuy không có cá cược nhưng ta vẫn cầu Bồ đào nha thắng.
---------------------------------------------
Tiểu Tuyết một mực ngủ đến khuya mới tỉnh dậy, cũng bởi vì cái bụng nhỏ đang biểu tình dữ dội.
23 Lời đầu tiên xin nói là: chia buồn các bạn cầu H đã may mắn nhận được một chương "mém H", còn các bạn k H thì chúc mừng đã nhận được một chương như mong đợi :))).
24
E hèm, ta đã trở lại đây. Haha, tại vì lười quá nên quên viết, thông cảm nhá.
---------------------------------------------
Tiểu Tuyết nghe Thiên Điệp nói thế thì nhíu mày.
25
Qua mấy ngày sau, mọi chuyện đều bình thường trở lại. Bài viết cũng được bọn Tiêu Chính Phong dẹp xuống, mọi người tuy không nói gì nhưng vẫn có vài người dùng ánh mắt kinh bỉ nhìn Tiểu Tuyết.
26
Ahihi, H tới rồi đây, mời các độc giả xơi ngon miệng :))).
Vẫn câu cũ: cầu vote ☆ và cmt nha
---------------------------------------------
Chập tối, trong nhà kho A
Từng tiếng hét thảm thiết vang lên trong nhà kho rộng lớn đã có phần cũ kĩ.
27
Sáng sớm, Tiểu Tuyết từ giấc ngủ bỗng giật mình tỉnh dậy. Phát hiện ra đây là phòng mình thì thở phào, sau đó lại nằm trên giường không nhút nhích.
28
Xin lỗi các nàng vì up muộn, thật ra là ta có chuyện buồn nên không có tâm trạng viết, thông cảm giùm nhá
---------------------------------------------
Tiểu Tuyết nghe thấy giọng nói có chút quen, bèn quay lại.
29
Tiểu Tuyết quay đầu thấy Thiên Điệp đang kinh ngạc nhìn về phía mình liền hoảng hốt. Vội đẩy Lâm Thiên Ngôn ra, đứng dậy hướng Thiên Điệp giải thích, giọng nói lắp bắp thể hiện sự ngại ngùng
- Thiên Điệp, cái đó.
30
Haha, ta đã trở lại, mấy hôm nay bận quá, tại vì đi học nên truyện sẽ hơi lâu nhá, bộ ĐN bên kia cũng vậy. Thông cảm cho ta.
---------------------------------------------
Sau đó, Tiểu Tuyết và Thiên Điệp chơi đùa đến quên giờ giấc.
31
Tin vui cho mấy chế nà, ta chuẩn bị vẽ chibi về bộ "Mệnh đào hoa của nữ phụ", nếu chương này được 250vote và 25cmt thì chương sau ta sẽ up ^0^. Hình trên là Tiểu Tuyết cổ trang :)))
----------------------------------------------
Chương 29:
Hai ngày trôi qua, ngày mai là ngày xuất phát.
32
Hôm nay, cái ngày đi dã ngoại ngoài trời đầy hấp dẫn cuối cùng cũng đã đến. Vì phải tập trung vào rất sớm, nên từ 5 giờ 30 phút sáng đã có vài học sinh đứng đợi ở trường, mang tâm trạng háo hức đến nổi miệng cười không khép lại được.
33
7 giờ sáng
Chuyến đi bắt đầu xuất phát, lộ trình dày dằn dẵn khiến cho vài học sinh trên xe bắt đầu mắt lim dim, nhắm mắt lại ngủ lấy sức cho chuyến đi.
34
Xế chiều, nhà trường thông báo học sinh có thể tắm biển, thế là người nào người nấy đều nhau nhau chen lấn. Phòng vệ sinh cả nữ lẫn nam đều đông nghẹt.
35
Tiểu Tuyết đạp người dưới đất đến chân cũng phát đau. Cuối cùng người đang nằm dưới đất mới động một cái. Tiểu Tuyết ngồi xổm xuống chăm chú quan sát.
36
Bạch Dật nhận câu trả lời ngoài mong đợi, ánh mắt tỏa sáng miệng cười hớn hở khiến cho Tiểu Tuyết càng ngượng ngùng hơn. Tiểu Tuyết lấy tay che đi sự xấu hổ nơi khuôn mặt của mình, lại nhận lấy một trận cười của Bạch Dật.
37
-Thật đáng ghét nha bảo bối, hai người bỏ quên tôi luôn à???
Bạch Dật kinh ngạc theo bản năng bảo vệ người trong lòng, ngẩng đầu lên. Đập vào mắt là dáng vẻ nửa ngồi đang dựa vào vách đá của Lôi Dạ Vũ.
38
Bệnh viện quốc tế Lerol
Tại phòng vip 05
Trên giường, Tiểu Tuyết hai mắt đóng chặt say giấc trên chiếc giường trắng, làn da hiện vẻ tái nhợt, tay trái được truyền dịch, lông mày hơi nhăn lại vì mệt mỏi, hoặc cũng có lẻ vì bị tiếng ồn bên ngoài làm khó chịu.
39
-Tiểu Tuyết? Tiểu Tuyết? Mở mắt ra nào. . .
-Um
Tiểu Tuyết khẽ rên nhẹ, cố gắng mở đôi mắt nặng rĩu của mình ra, nhưng lại đành bất lực nhắm lại.
40 -Thiên Điệp tiểu thư yên tâm, cô chủ Tiểu Tuyết đã được bảo vệ Lạc gia âm thầm đưa về nhà rồi. Còn bây giờ, xin hãy theo tôi
Thiên Điệp và bọn Tiêu Chính Phong nghe vậy liền thở hắt một hơi.