21 Niels chạy bộ tới khi mặt trời đã lặn, cả người đầy mồ hôi, áo ba lỗ dán chặt trên người anh, đường cong cơ bắp như ẩn như hiện dưới lớp áo mỏng.
Cô ngồi hút thuốc trên bệ cửa sổ, nhả từng ngụm khói vào không khí, ánh mắt không rời khỏi người đàn ông này.
22 Sáng hôm sau, trời còn chưa sáng, bên ngoài đã truyền tới tiếng bước chân, sau đó là một giọng nói trầm thấp, giống như có người đang hát.
Phàn Hi mở mắt nhìn đồng hồ, mới năm rưỡi sáng, cô trở mình, tiếp tục ngủ.
23 Bảy giờ sáng, mặt trời trên cao chiếu sáng rực rỡ, Phàn Hi và Namyan đi cùng bộ đội đến một thôn trang cách doanh trại 30 kilomet.
Một tháng trước ở đây xảy ra một trận chiến kịch liệt, quân đội Đức trang bị vũ khí tối tân, diệt sạch phần tử khủng bố, nhưng để lại tổn thất rất lớn cho nhân dân nơi đây.
24 Buổi tối cô không đi ăn cơm, tắm rửa rồi đi ngủ.
Trong lúc mơ màng, cô thấy một người dắt con lừa, ngâm nga bài hát đi về phía mình. Trời trong nắng ấm, đột nhiên có tiếng nổ kinh thiên động địa.
25 Hôm nay là chủ nhật, không cần luyện tập, nên thời gian ăn sáng dài hơn một ít.
Phàn Hi ngồi trong nhà ăn, trên bàn có một ly cà phê, cô đang đọc sách, ánh sáng chiếu qua đỉnh đầu cô, nhìn cô lúc này vô cùng cao quý lại xinh đẹp.
26 Mark nói, “Có lẽ là cô ấy tự đi ra ngoài. Dù sao cô ấy cũng không phải phạm nhân, cũng chẳng phải quân nhân, ra vào hoàn toàn tự do. ”
Niels lắc đầu, “Không phải, không phải cô ấy tự nguyện đi ra ngoài đâu.
27 Đêm dài, Phàn Hi không ngủ được, bởi cô đã ngủ cả ngày, nên giờ tinh thần rất thoải mái.
Cô đứng dậy, rút kim truyền, tránh y tá trực ban, chạy tới WC.
28 Trải qua bảy ngày, cuối cùng cũng có thể đụng vào nước rồi. Nước ấm chảy dọc cơ thể, lỗ chân lông được giãn nở, cảm giác giống như nắng hạn lâu ngày gặp mưa rào.
29 Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, bên ngoài truyền đến tiếng gọi của Mark, Niels liền ngừng động tác.
Cảm nhận được anh đã ngừng lại, Phàn Hi xoay người, dựa lưng vào tường, duỗi chân ôm lấy hông anh, ánh mắt muốn nói: anh có giỏi thì đừng dừng lại.
30 Phàn Hi mới học mấy từ đơn, đã bắt đầu thấy khó chịu.
Thời tiết càng lúc càng nóng, cả phòng chẳng có nổi cái quạt điện, mở hết cửa sổ ra, cũng chẳng có lấy một cơn gió.
31 Niels phạm sai lầm rồi, lẽ ra anh không nên xem bộ phim đó, vì giờ chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu anh đều là hình ảnh của Phàn Hi.
Cuối cùng anh cũng biết, từng cử chỉ của cô, từ xinh đẹp đến gợi cảm, khiêu khích, tùy tiện hay lười biếng, cô đều có thể thể hiện, bởi cô là diễn viên! Với cô mà nói, cả thế giới đều ở dưới chân cô, gương mặt của cô chính là mặt nạ, cơ thể là đạo cụ, mỗi lời nói là một câu thoại, mỗi biểu cảm đều là đùa giỡn.
32 Đêm đó, Phàn Hi ngủ rất ngon. . .
Sáng hôm sau mặt trời còn chưa mọc, cô đã rời giường.
Lúc đi rửa mặt, cô nghe thấy mọi người bàn tán, “Nữ yêu quái đó đêm qua náo loạn cả nhà ăn.
33 Dù Niels đẩy tay cô ra, nhưng lực không hề lớn, không thể khiến cô bị ngã.
Phàn Hi thích bày trò, cái này Niels biết rõ, anh nghĩ rằng cô đang chơi trò lạt mềm buộc chặt, nên không để ý đến cô.
34 Dị ứng đến nhanh mà đi cũng nhanh, ba ngày sau, khuôn mặt sưng đỏ của Phàn Hi đã xẹp dần, chỉ còn vết đỏ nhàn nhạt.
Frank an ủi, “Yên tâm, mấy vết này sẽ mất hết thôi.
35 Chờ Niels đi rồi, Phàn Hi mới kéo rèm đi ra ngoài.
“Thấy xong liền phát nghiện?” Frank cười gian xảo như hồ ly.
Trước đây, lúc mới gặp anh cô đã phát nghiện rồi, nhưng cơn nghiện này càng lúc càng mãnh liệt, dù sao với những thứ khó đạt được, càng khiến con người ta điên cuồng hơn.
36 Hôm sau, Hội Chữ thập đỏ chuyển đến rất nhiều đồ quyên góp, quần áo, lương thực, đồ dùng học tập gì đó, để gửi cho dân bản xứ.
Người Đức cũng có đồ cần chuyển, liền để chung một chỗ.
37 Khan hỏi, “Các anh muốn mang súng vào à?”
Mark không kiên nhẫn liền nói, “Nói vớ vẩn. Chúng tôi là quân nhân, không thể rời súng được. ”
Khan tỏ ra khó xử, “Như vậy không ổn lắm.
38 Buổi chiều, trời nắng chói chang.
Niels ở trong phòng viết báo cáo, ghi lại từng chuyện xảy ra mấy ngày nay. Sau khi viết xong, anh tắt máy tính, tựa lưng vào ghế, rút một điếu thuốc, khẽ thở dài.
39 Mấy ngày sau, sau khi huấn luyện xong, Phàn Hi đến nhà ăn ăn sáng. Bên cạnh cô là Mark, đối diện là Frank, còn một vị trí trống không.
Là chỗ của Niels.
40 Nửa đêm có tiếng lừa kêu.
Bén nhọn thê lương.
Có người mở cửa sổ, nhếch miệng cười, đưa tay bóp cổ cô, kêu lên, Phàn Hi, tao muốn giết mày.
Phàn Hi bừng tỉnh, mở trừng mắt nhìn, mới phát hiện chỉ là mơ.