21 Giang Châu. Nàng mua một tiểu lâu đầu phố, đặt cho nó một cái tên, gọi là "Bình Lâm quán". . . . Bình lâm mạc mạc yên như chức, Hàn sơn nhất đái thương tâm bích.
22 Mười hai tháng Ba năm Ất Hợi, tiết Cốc Vũ. Ngày hôm ấy trời không mưa mà xanh vạn dặm, mặt trời rạng rỡ. Chàng vừa mới vào Trừng Minh quán thì gặp một bệnh nhân toàn thân là vết đao chém.
23 Chợt có một bàn tay lạnh giá túm chặt lấy chàng. “Huynh không sao chứ?”, một giọng nói mơ hồ không rõ ràng cất tiếng hỏi. Theo giọng nói ấy truyền tới còn có một mùi hương nồng nồng.
24 Hai người tay trong tay, ngồi trò chuyện dưới gốc cây hòe đó gần một canh giờ. Hà Y không ngừng hỏi chàng về việc ngày xưa. Nàng khao khát được biết tất cả, truy hỏi kỹ lưỡng từng tình tiết, sau đó lại nhăn mày nhăn mặt, khổ sở nghĩ ngợi, muốn tìm lại vị trí của chúng trong não mình.
25 Trưa hôm sau, nàng đã gặp được Tử Duyệt. Lúc ấy nàng đang ngồi nói chuyện cùng Mộ Dung Vô Phong ở tiểu đình giữa hồ, bỗng nhiên có một thân hình bé nhỏ chạy lại phía họ.