41 "Lục Thế Quân, anh tức giận như thế để làm gì? Tôi đi cùng người khác, không phải vừa vặn thỏa mãn tâm nguyện của anh sao? Anh cùng Trình Nhã Như song túc song phi, lại không phải lo vợ cũ quấy nhiễu, anh nên vui mừng mới đúng chứ?"
Hải Diêu lau nước mắt, nhìn người trước mặt, sao trước kia cô không phát hiện, dưới bộ mặt hào hoa phong nhã kia, cất giấu tâm tư ngoan độc bẩn thỉu như vậy chứ?
"Thì ra cô với người đàn ông kia có một chân thật, Nhã Như đúng là không nhìn sai người mà, xem ra trước khi cô đến với tôi, cô đã không sạch sẽ rồi!" Lục Thế Quân mỉa mai, đôi tay nắm chặt thành nắm đấm.
42 Trong lòng thì nghĩ như vậy, nhưng mãi đến khi xuống xe gặp Thịnh Hạ, Hải Diêu vẫn như người mất hồn vậy.
Thịnh Hạ tức giận, kéo Hải Diêu vào trong xe, chọc chọc vào trán Hải Diêu mắng: "Đông Hải Diêu! Cậu đừng có bày ra vẻ mặt muốn chết muốn sống như vậy có được không? Có biết cái giá để cô bạn tốt kia của cậu bán đứng cậu là gì chưa?"
"Là gì hả?" Hải Diêu nhìn dáng vẻ phẫn nộ của Thịnh Hạ, thực sự không hiểu.
43 "Mấy ngày nay lúc mẹ đi đánh mạt chược và dạo phố, nghe người ta bàn tán không ra nước gì nữa, nói con vì bồ nhí, mà nhẫn tâm với bà xã, trong lúc mấu chốt này, nếu con kết hôn Trình Nhã Như, chẳng phải là vừa vặn khớp với những tin đồn kia sao?"
Lục Thế Quân nghe vậy thì sắc mặt lập tức khó nhìn, anh ta cho rằng chuyện lần trước truyền thông không có động tĩnh gì, thì việc này coi như đi qua, nhưng không ngờ tin tức vẫn truyền ra ngoài!
Lục phu nhân thấy con trai không kiên trì nữa, thì lập tức thừa dịp nói luôn: "Chuyện kết hôn tạm thời hoãn lại đã, lúc nào Nhã Như mang thai tiếp, mẹ sẽ lập tức tổ chức hôn lễ cho con!"
Lục Thế Quân cười lạnh trong lòng, mẹ anh ta đang dùng chiến thuật kéo dài thời gian đây mà! Tâm Di rất đáng yêu, Lục phu nhân cũng không muốn vạch mặt với Trình Nhã Như, nếu như Nhã Như có thể mang thai tiếp, thì bà cũng không ngại cho con trai cưới Nhã Như, nhưng nếu như không thể, gia nghiệp Lục gia cũng không thể cứ như vậy bỏ đi được!
"Mẹ, những tin đồn bên ngoài kia, con sẽ nghĩ biện pháp xử lý, nhưng dù sao Tâm Di cũng là máu mủ Lục gia, không thể rời khỏi Lục gia, mẹ để Nhã Như chuyển về đây ở có được không.
44 Hải Diêu học đại học chuyện ngành thiết kế mỹ thuật, nên tìm việc làm vẫn tương đối dễ dàng, cô xin vào được một công ty quảng cáo nhỏ, tiền lương một tháng là 300000, tại cái thành phố này cũng không tính là cao, nhưng cũng đầy đủ cho cô chi tiêu cuộc sống hằng ngày.
45 "Nếu lúc trước cô không lừa gạt tôi, thì tôi đã không phải lo lắng như bây giờ?" Lục Thế Quân cười mỉa mai: "Đông Hải Diêu, cô thiết kế tôi, thì cô sẽ phải trả giá!"
"Nếu anh đã cho rằng tôi thiết kế anh, lòng dạ tôi như rắn độc, thì sao hôn lễ anh tôi phải tham gia, tôi ước gì thanh danh anh mất sạch mới đúng chứ!"
Hải Diêu giận quá hóa cười, không muốn tiếp tục nhiều lời, quay người đẩy cửa đi vào nhà.
46 * “Phát hồ tình, chỉ hồ lễ” nghĩa là: “Cho dù có yêu thì vẫn phải theo khuôn phép của lễ nghi đạo đức, ràng buộc con người ta không vượt quá lằn ranh đó.
47 "Cô Đông, cô và anh Lục thực sự đã ly hôn, chứ không phải như tin đồn sao?"
Vô số máy ghi âm chĩa về phía Hải Diêu, Hải Diêu sững sờ nhìn về phía Trình Nhã Như, cô đột nhiên nhớ tới ngày đó, chậm rãi nuốt xuống, nhẹ nhàng gật đầu: "Vâng, tôi và anh Lục tiên sinh là và đã chia tay, nguyên nhân cũng không phải vì cô Trình đâu, cô ấy vô tội.
48 "Đây là chuyện riêng của tôi, tôi không thể trả lời được. " Trình Nhã Như rõ ràng đã yếu xuống, không có khí thế như lúc nãy nữa.
Lâm Văn Hiên cười nhạt một tiếng: "Cô Trình không muốn trả lời, vậy để tôi trả lời thay cô Trình.
49 "Thế Quân. . . " Trình Nhã Như có chút xấu hổ, nhiều người nhìn như vậy, mà lại bị Lục Thế Quân đẩy ra. . .
"Không có gì, vừa rồi uống rượu nên hơi nhức đầu thôi.
50 "Mẹ không thích Hải Diêu, đối với con bé cũng không cho sắc mặt tốt, nhưng bằng lương tâm nói một câu, Hải Diêu biết lễ phép, hiểu chuyện và tôn trọng người lớn hơn rất nhiều! Cưới Trình Nhã Như, thì mẹ thà để con quay lại với Hải Diêu còn hơn!"
"Mẹ, Hải Diêu đã nói cái gì với mẹ, mà mẹ lại thay đổi nhanh như vậy?"
"Tóm lại! Mẹ thay đổi chủ ý rồi! Con muốn cưới Trình Nhã Như, thì chờ mẹ chết cái đã!" Lục phu nhân cứng rắn nói một câu, rồi đứng dậy đi ra ngoài.