21 Nhỏ nói xong bươc chân quay đi, chợt quay lại nhìn nó:- Không về sao?- Về đi- Nó khẽ nói phất tay ý chỉ nhỏ về trướcMột mình nó lang thang trên sân trường vắn, mùa đông, gần giáng sinh rồi nghĩ lại càng buồn mà thôi, giáng sinh là ngày nó mất đi mọi thứ mất anh, mất mẹ.
22 Cả đêm hắn không về, hắn cùng Thiên Anh uống không biết bao nhiêu là rượu, vỡ chai lăn lốc dưới sàn quán Bar. Nó cũng vậy cả đêm không ngủ, cứ thấp thoảng không yên trong lòng, làm xong việc của công ty lại sang phòng hắn, mở cửa xem hắn về chưa nhìn thấy căn phòng vẫn y nguyên, chiếc gường Kingsize cỡ lớn vẫn không có người nằm chăn gối vẫn gọn gàng, hành động ấy cứ lặp đi lặp lại, nó cũng cảm thấy lạ đúng là yêu có khác, trong đầu nó luôn ám ảnh những suy nghĩ " Bao giờ anh về" hay " hắn về chưa?" cứ mãi lẩng quẩng.
23 Hắn vẫn không thấy nó về nhà, cả buổi trưa hắn thấp thỏm không yên cứ đi đi lại lại, mở cửa căn phòng nó, bó hồng vẫn nằm trên bàn chưa có dấu hiệu héo đi, vẫn tươi, vẫn dẹp tỏa mùi hương ngan ngát quanh phòng, khép cửa lại.
24 Con SRL McLaren Mansory Renovatio dừng lại trước căn biệt thự đen âm u, lạnh lẽo, nhanh chóng ôm nó vào phòng của mình, dùng tấm thẻ đen có dát vàng ở bốn góc khẽ quẹt vào thành cửa cánh cửa mở ra nhanh chóng.
25 Liều thuốc được tiêm vào động mạch nơi cổ tay nó, có thể nhìn thấy được đường truyền của thuốc trong mạch máu. 30 giây trong qua mà vẫn chưa có động tĩnh gì, hốt hoảng mọi người nhìn lên máy đo nhịp tim hoảng hốt khi đường nhịp tim của nó rất yếu, huyết áp đang giảm dần.
26 Hắn chọc nó tức lên đuổi nhau chạy loanh quanh khắp phòng, bây giờ ai nhìn vào mới thấy hai con người này sống đúng với tuổi của mình, thật vui không cút lo âu phiền muộn trên gương mặt, ánh mắt vui tươi như chất chứa cả ngàn tia nắng, môi luôn hé nụ cười, sao mà ấm áp quá.
27 Xin các bạn chú ý đến thông báo này:- Truyện của mình được đăng chính thức ở. com, được cập nhật và chỉnh sửa nhanh nhất tại đây. ----------------------------------------Hắn liếc nhìn biểu hiện của "gia đình" đó, bà ta thì có vẻ hoảng sợ nhưng khí chất vẫn tỏ ra kiêu ngạo, ba nó thì đôi mắt ánh lên tia sợ hãi, kinh ngạc còn cô con gái Linh Chi thì tỏ ra thân thiện nhưng đôi mắt và cái siết tay thật chặt thành nắm đấm thì không thể hiện điều đó.
28 Tiếng chuông điện thoại của Phong reo nhẹ. " Phong à"- giọng á ngai của một người đàn ông trung niên. ". . . " Chỉ là sự im lặng của Thiên Phong, hắn khẽ thở dài đôi mắt hổ phách lạnh lùng tỏa sát khí.
29 Tiết trời se lạnh, gió thổi mạnh lay lay những tán cây quanh trường, mây xám nằng nề nhìn vào ai cũng nghĩ cái khung cảnh thật ảm đạm, cô đơn và lãnh lẽo biết bao và cũng như báo trước một điều chẳng lành.
30 Nó bị vứt vào một góc nhà, một căn nhà cũ dột nát hoang tàn, mùi mốc ẩm bốc lên khiên người ta có cảm giác nôn mửa. Tên lưu mạnh cười kha kharbwocs ra cùng đám đàn em đến bên cạnh chiếc BMW màu trắng đang đậu ở đầu hẻm, tên cầm đầu trên miệng là nụ cười độc ác cúi người nhìn vào cửa xe ở ghế lái:- Chị hai tụi em đã bắt được con nhỏ đó, chị cũng nên.
31 Con siêu xe lao nhanh, gió mạnh vứt qua cửa gương tạo âm thanh "vù vù" ghe thật đáng sợ, máu đen trên tĩnh mạch của Hương chảy ra không ngừng dường như không có dấu hiệu dừng lại mà còn chảy nhiều hơn.
32 Sáng sớm tiếng chim hót véo von, quả thực một cuộc sống tách biệt với đô thị ồn ào thật tốt thật trong lành biết bao. Vài tán cây đung đưa trước gió, nắng sớm mai dìu dịu mà buông xuống sưởi ấm mọi thứ.
33 Hương và Thiên Anh đưa mắt nhìn về phía người con gái đang nằm một góc nhà, cô ta trông thật thảm hại, quần áo rách te tua lấm lem bụi đất, đầu tóc rũ rượi, khuôn mặt xanh xao thiếu sức sống.
34 -Nhật Lam!-Tiếng nói người con trai dịu dàng mang sự ôn nhu ấm ap như tia nắng sớm mai nhẹ rót vào tai, tiếng gọi tràn đầy sự yêu thưong và nhung nhớ.
35 Con xe chạy nhanh về thành phố trời cũng tạnh mưa, gió lại thổi mạnh. Sau giấc ngủ dài tinh thần nó cũng thoải mái hơn rất nhiều, khoan khoái vương vai ngáp dài một cái rõ lười biếng, thả đôi chân trắng nõn xuống khỏi chiếc gường lớn.
36 Tất cả ánh nhìn đổ về âm thanh trầm trầm xen lẫn sự tức giận, hôm nay các vị quan khách quả là có một đêm đầy bất ngờ, liên tiếp nhiều chuyện sảy ra như vậy chắc chắn ngày mai trong giới báo chí sẽ có rất nhiều tin nóng hổi về buổi “đại tiệc đại hỗn loạn này”.
37 Thiên Hương tò mò mở cánh cửa nay giờ đang bị gõ một cách thô bạo…không biết ai lại thô lỗ và nóng vội như vậy chứ?
“Cốc…cốc”
“Tôi ra liền đây!”- Hương nói vọng ra, cô nhanh chóng đến bên cánh cửa, cánh cửa vừa hé mở một phần đã có một cánh tay thò vào kéo mạnh nó sang làm cô giật mình thon thót không phải cướp giữa ban đêm đấy chứ.
38 Tiếng nói vang vọng bên tai cô ta giọng nói này cô ta đãy từng nghe, Linh Chi quay lại, cất bất giác giật mình, ú ớ không nên lời:
“Cháu…cháu chào bác!”
“Được rồi vào kia rồi nói chuyện…”
Ông Dũng cười cười rồi đưa cánh tay mập mạp đẩy vào tấm lưng trần trắng nõn của cô, rồi nháy mắt cho nhân viên phục vụ nhanh chóng tiến vào căn phòng trên tầng hai, chỉ thấy ý cười trên môi người phục vụ thâm sâu và đắc ý.
39 Kết thúc một ngày ánh hoàng hôn buông xuống, nhẹ nhẹ đưa mọi vật chìm vào trong bóng tối.
“Oa! Hôm nay chơi vui thật!” Nhật Lam thoãi mái cười lớn, cô hớn hở ôm con thú bông to sụ vào người thơm mấy phát.
40 Lam cũng vừa vào nhà, cô nghe tiếng tát chói tai cùng giọng nói phẩn nộ của ông thì có chút ngạc nhiên, lại nhìn thấy 5 vết đỏ trên mặt Phong do dấu tay gây nên cô bất giác nhíu mày.
Thể loại: Nữ Phụ, Truyện Teen, Xuyên Không
Số chương: 50