Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Mạt Thế Trùng Sinh Thệ Bất Tổ Đội

Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ
Số chương: 74
Cập nhật cuối: 8 năm trước
[Thề không tổ đội]Thể loại: Mạt thế, trọng sinh, hiện đại, cường thụ x tự bế công [ thăng cấp từ tự bế ngốc moe công thành quỷ súc phúc hắc công ], chủ thụ, bàn tay vàng, 1×1, HE.

Danh sách chương Mạt Thế Trùng Sinh Thệ Bất Tổ Đội


Chương 21: Sinh Tử Một Khắc

21 Đem chiếc hộp được tặng cất vào trong kho hàng nhỏ, Lâm Đăng khởi động xe, chạy theo hướng tới W thị.

W thị nằm ở phía tây nam Hoa quốc, được biết với cái tên “thành phố mỹ thực”.


Loading...

Chương 22: Một Cái Nhân Tình

22 Lâm Đăng không dừng lại trong thung lũng quá lâu, hắn cũng không muốn lãng phí sức lực với đạn để đối phó với những người còn lại.

Thừa dịp bọn chúng bây giờ còn chưa biết được tình hình ở đây, Lâm Đăng nhảy ra khỏi cái hố cạn, nhanh chóng chạy đến ngọn đồi khác.


Chương 23: Đoàn Diệt

23 Bang_____

Một viên đạn âm thầm không một tiếng động ghim vào mục tiêu đại não, thậm trí biểu tình trên mặt đầu trọc còn không kịp đổi, cứ cười lớn như vậy ngã xuống đất.


Chương 24: Năng Lực Tự Bảo Vệ

24 Na Hổ thực sự là một người đứng đắn bụng đầy ý xấu, thật đúng là mâu thuẫn kết hợp lại với nhau.

Lâm Đăng cố gắng nín cười, nghiêm túc nhìn về phía Hiến Quân Quân cũng một bên che miệng cười trộm.


Chương 25: Cảnh Mặc

25 Lâm Đăng gật đầu, rút dao găm ra, đặt lưỡi dao lên cổ cô ta, “Được thôi, để tôi giết cô, phế vật lưu lại trên đời này cũng không có tác dụng gì. ”

Hiến Quân Quân đột nhiên bật khóc, cả người co giật theo tiếng khóc nấc, vẫn không chịu nổ súng, “Không, em không thể, giết người rất đáng sợ… Ô ô ô ô nha~.


Chương 26: Nghĩa Đệ

26 Buổi trưa mặt trời thực rực rỡ, nhìn con đường được ánh mặt trời rọi sáng trưng, đột nhiên Lâm Đăng cảm thấy choáng váng, chậm rãi, chân phải hắn đạp lên bàn đạp, sau khi để xe dừng lại Lâm Đăng đặt đầu mờ mịt trên vô lăng, nhưng thay vì dựa vào để ngủ, Lâm Đăng dựng thẳng lưng dùng sức gõ gõ đầu, kết quả vẫn hồ hồ như trước, cuối cùng vẫn là mở cửa bước xuống xe, hít thật sâu vài ngụm khí bên ngoài mới cảm thấy đỡ hơn một chút.


Chương 27: Tử Thành

27 “Em định đi đâu tiếp theo?” Lâm Đăng ném một miếng chocolate vào miệng, quay đầu lại nhìn Cảnh Mặc hỏi.

Cảnh Mặc không lên tiếng, đầu thậm chí còn không có một cử động nhỏ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chắn gió bên ngoài cửa kính, chỉ là mí mắt nhẹ rung một chút.


Chương 28: Người Đeo Mặt Nạ

28 Đằng sau cánh cửa sắt tối như mực, một thân ảnh màu trắng đứng bên trong cửa chợt loé lên.

Lâm Đăng nheo một mắt, vừa định nâng tay về phía sau lấy khẩu Remington, nghĩ nghĩ, vẫn là để tay xuống, một tay vươn ra ôm lấy vai thiếu niên, thấp giọng cười nói, “Đừng đuổi theo, cố ý dụ chúng ta thôi.


Chương 29: Bữa Tối Cuối Cùng

29 Trên chiếc bàn dài sang trọng chất đầy các loại món ăn, trong đó thì thịt chiếm đa số, có canh xương, sườn nướng, bánh thịt chiên, thậm chí còn có khối thịt màu đỏ tươi còn mang theo tơ máu, cốc thuỷ tinh đựng đồ uống cũng chủ yếu là chất lỏng màu đỏ, dưới ngọn đèn phản xạ lên càng khiến người sốc nặng, toàn thân ớn lạnh.


Chương 30: Vũ Khí Kiểu Mới

30 Lâm Đăng là bị một trận đau đớn kịch liệt khiến cho đau tỉnh, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào trong mắt là tán lá cây mà xanh rực rỡ.

Trong đầu trống rỗng, trên lưng lại truyền đến cảm giác một cơn ngứa ran lạnh lẽo, Lâm Đăng giật nảy mình, miệng khẽ thốt một tiếng, di chuyển cơ thể muốn đứng lên, tuy nhiên, không đợi hắn nâng cơ thể mình lên, một bàn tay ẩm ướt lại mát lạnh giữ lấy bờ vai hắn, một lần nữa ấn hắn trở về trên bãi cỏ.


Chương 31: Biệt Thự

31 Dọc đường đi hết sức thuận lợi, nhưng mức tiêu thụ nhiên liệu trong xe rất nhanh, Lâm Đăng sợ hãi nhìn bảng biểu thị dầu, do dự nửa ngày, thấy Cảnh Mặc không có bất kỳ động tĩnh nào vẫn điều khiển xe với tốc độ cao, cuối cùng vẫn là không thể không lên tiếng, “Mặc, xe hết dầu…”

Đầu Cảnh Mặc cũng không động một chút, giống như là đã sớm dự đoán được câu hỏi của Lâm Đăng, rất nhanh đã đưa ra câu trả lời, “Có dự trữ.


Chương 32: Hắc Ám Liệu Lý

32 Vào ban đêm, bụng hai người đói phát ra tiếng gầm gừ.

Lâm Đăng cũng đối với thịt bò khô bớt đi hứng thú, cho nên đề nghị với Cảnh Mặc đến nhà bếp loay xoay một tí, khi nãy hắn đã nhìn thấy trong tủ lạnh có rất nhiều thịt tươi và rau dưa, đồ ăn nóng so với hoa quả khô dĩ nhiên là ngon miệng hơn, có cơm, ai còn muốn ăn hoa quả khô chứ.


Chương 33: Nhiệt Tình Như Thế

33 Có đôi khi ông trời cố tình muốn đối nghịch với ngươi, ngươi càng muốn trốn, nó càng khiến ngươi trốn không được.

Lâm Đăng và Cảnh Mặc mới đi không bao lâu, liền gặp phải một người phụ nữ cưỡi xe máy, làn da của cô ta hơi đen một chút, khuôn mặt bình thường nhưng nhìn rất thuận mắt.


Chương 34: Tang Thi Triều Qua Đi

34 Đám người ở đó nhìn chằm chằm trong nhiều giờ, thậm chí miệng khô lưỡi khô, cả người ngứa ngấy, bọn họ cũng không dám rời khỏi cửa sổ nửa bước, giống như là mấy con tang thi sẽ thừa dịp bọn họ không chú ý sẽ vọt vào bên trong, tang thi triều đối với bọn họ mà nó, thật sự là khảo nghiệm tinh thần và thân xác bọn họ.


Chương 35: Tiểu Kim Ngư

35 Khi Lâm Đăng chạy về tới căn biệt thự kia, chiếc xe thể thao màu bạc đỗ trong sân đã biến mất.

Nhìn thấy mảnh sân trống rỗng, trái tim Lâm Đăng thậm chí rớt một nhịp, hắn đứng cứng nhắc ngoài cánh cửa sắt, thông qua khe hở hàng rào nhìn vào sân, như thể nhìn xem chiếc xe sẽ xuất hiện từ trong không khí.


Chương 36: Lựu Đạn Hạt Nhân

36 Ngồi trên giường trong chốc lát, cho đến khi bụng cảm thấy hơi đói thì Lâm Đăng mới đi xuống tầng dưới, từ trong tầng hầm lấy một cái đùi vịt áp chân không đi ra, vừa ăn vừa đi lên trên.


Chương 37: Một Năm Sau

37 Trong thực tế, mỗi ngày trôi qua thật nhanh, khi vô tình không để ý, thời gian tựa như là nước chảy róc rách dần đi, không bắt được, cũng không giữ lại được.


Chương 38: Cát Nam

38 Đó là một khuôn mặt xa lạ, gương mặt thanh tú, đôi mắt rụt rè, không có một điểm nào tương tự với Cảnh Mặc.

Lâm Đăng cau mày, lạnh lùng nhìn cậu ta, “Vừa rồi sao lại lén lút trốn đằng sau thân cây?”

“Bởi vì…” Thiếu niên rụt rụt cổ, nhỏ giọng thì thầm, “Tôi là một đường chạy trốn đến đây, nhìn thấy có, có người, muốn tìm anh xin một chút thực vật, nhưng lại không dám… Vì vậy, tôi phân vân không biết có nên đi ra ngoài hay không.


Chương 39: Căn Cứ Thiên Minh

39 Lâm Đăng tìm một toà nhà trong Thiên Ngô thị nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau, khi giải quyết xong vấn đề của cái bụng, hắn bắt đầu tính toán nên đem cái gì để ở bên ngoài.


Chương 40: Mười Ba Năm

40 Tiểu khu trông rất yên tĩnh, ở trong các ngõ ngách chỉ nhìn thấy rất ít người, ai cũng bơ phờ, trên khuôn mặt đa số là biểu tình chết lặng, không có công trình giải trí, cuộc sống như vậy không khác gì ở trong tù.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Thiên Thượng Nguyệt

Thể loại: Đam Mỹ, Võng Du

Số chương: 9


Ca Ca Luyến Nhân

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11


Từng Bước Xâm Chiếm

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 9


Thiều Hoa Vũ Lưu Niên

Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không

Số chương: 209


Huề Thủ Hi Thủ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 15



Tầm Hung Sách

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 104


Thư Kí Lâm Sao Thế?

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 11


Mạt Thế Trọng Sinh Chi Song Sinh Tử

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 59