41 Sáng hôm sau, Tâm Đan dậy rất sớm
Sáng hôm sau, Tâm Đan dậy rất sớm. Ông Nghiêm và bà Huệ cùng với Lương Tài, dì hai và A Tuệ 'tiễn' cô ra tận tới cổng làng.
42 Sáng hôm sau, Tâm Đan không biết mình đã ngủ bao lâu
Sáng hôm sau, Tâm Đan không biết mình đã ngủ bao lâu. Khi mở mắt ra thì phải đối diện với cơn đau đầu kinh khủng, cô chống tay ngồi dậy, ngáp một cái rồi đi vào nhà vệ sinh có điều lại bị đụng đầu vào tường một cái không nhẹ.
43 Chiếcxe càng chạy lại càng hướng về phía bờ biển, cho tới khi dừng lại ở tầng hầmTâm Đan mới biết mình đang ở đâu
Chiếcxe càng chạy lại càng hướng về phía bờ biển, cho tới khi dừng lại ở tầng hầmTâm Đan mới biết mình đang ở đâu.
44 Hôm nay cả lớp có tiết thực hành ở bệnh viện mới của trường. Gia Vi sẽ là người hỗ trợ một vị bác sĩ khác tiến hành cuộc phẫu thuật dạ dày, nói là hỗ trợ cũng chỉ có đứng bên cạnh quan sát học hỏi rồi phụ trách đưa dụng cụ phẫu thuật cho bac sĩ mổ chính từ đó sinh viên sẽ rút thêm kinh nghiệm.
45 Sáng ngày hôm sau, vừa dùng xong điểm tâm chưa kịp rửa bát đĩa thì điện thoại của Tâm Đan Gia Vi và Mộng Hương đã reo vang inh ỏi. Cả ba đồng thời nghe máy rồi đồng thời nhìn nhau.
46 Tuy mọi người thuộc có quan niệm rằng thức ăn ở bệnh viện sẽ kém chất lượng, lúc đầu Tâm Đan cũng nghĩ như thế nhưng ở bệnh viện Bách Nhật thì đúng là tốt hơn với cả khối nơi khác.
47 Tâm Đan hừ một tiếng, mặc kệ anh ta, gần hết mười lăm phút nghỉ ngơi rồi cô còn phải bắt tay vào việc làm thiện nguyện của mình. Gần đến giữa buổi chiều lúc công việc sắp kết thúc thì không giám đốc bệnh viện đột nhiên điều động rất nhiều người chạy lên xe cứu thương, nhóm thực tập sinh của bọn cô nhìn mà không biết chuyện gì đang xảy.
48 Tâm Đan bảo Mộng Hương và Gia Vi về nhà cô ngủ trước còn mình thì đi vào bên trong phòng cấp cứu, anh đang chuyên tâm làm một loạt các động tác hồi sức trên người bệnh nhân đã hôn mê nên không để ý tới sự xuất hiện của cô, còn cô cũng chỉ âm thầm đứng phía sau nhìn bóng lưng của anh.
49 Lúc Tâm Đan đi cùng Ngụy Giang Thiên đến khoa bỏng, cô y tá điều dưỡng vừa thấy anh thì chạy tới bên cạnh báo cáo lại tình hình. Nhưng cô cho rằng cô ấy không thấy cô nên đã 'vô tình' chen cô qua một bên.
50 Ngày thực tập làm từ thiện cũng trôi qua rất nhanh, thoáng chốc mà sáng ngày mai đã phải quay lại thành Bách Nhật. Tâm Đan nhận ra bản thân dần dần có cảm tình với người ở đây hơn rất nhiều, vì đội thực tập đều ở nhà của ông Nghiêm nên người dân đều xem gia đình cô là gương mẫu.