61 Chớp mắt, một tháng trôi qua, trong tháng này Khúc Phàm và Thước Nhạc vẫn luôn lo toan chuyện trong nhà. Khúc Phàm lại tiến hành xây dựng trận pháp quanh nhà, chủ yếu tăng thêm sự an toàn, tu sĩ bình thường sẽ không thể phát hiện bất kỳ dấu vết nào về sự có mặt của tu sĩ trong này.
62 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nơi đó chính là môn phái của chúng ta.
63
“Cẩn thận-” Đi từ phòng y tế ra, Lôi Bằng Phi mặc kệ Thước Quả đi lấy thuốc, tự đi về phía trước, Quả Quả nhanh chóng tiến lên đỡ cậu ta.
“Bác sĩ bảo không được dùng sức.
64 Cuộc sống đại học bây giờ, học sinh cũng không chăm chỉ học tập như vậy, rất chi lơi lỏng, chơi game, xem phim, yêu đương, cuộc sống đại học đầy màu sắc, chẳng phải ai cũng giống như hai người bọn họ.
65 Quả Quả cũng không để ý người khác nói gì về cậu, cậu rất khác biệt so với sinh viên ngày nay, cậu biết bản thân mong muốn điều gì, theo đuổi điều gì, cuộc sống không tạo chút áp lực nào cho cậu, có thể bởi nhìn nhận ở độ cao khác nên cách nhìn nhận sự vật cũng khác đi.
66 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lôi Bằng Phi ngồi trên sô pha nhìn Quả Quảlíu ríu với đám em trai, em gái, trên mặt tươi cười, thấy Quả Quả ở chung với đám em trai, thật khác với bình thường.
67
Kỳ Kỳ một tay cầm kính lúp, một tay cầm một mảnh áo giáp, thường liếc qua quyển sách đặt trên bàn. Sâm Ba bưng khay trà bước tới.
Ngửi được mùi trà sữa ngọt ngào, Kỳ Kỳ ngẩng đầu, “Trà sữa anh pha ngày càng ngon.
68 Sáng chủ nhật, Lôi Bằng Phi và Quả Quả đi trung tâm mua sắm mua quần áo. Thời tiết ngày càng lạnh, Lôi Bằng Phi định mua một chiếc áo lông. Cũng không bắt buộc phải mua, nhưng hơn một ngày ở chung, Lôi Bằng Phi cảm thấy thật khó mà đỡ được mấy đứa em tinh ranh của Thước Quả, mấy thằng nhóc kia đứa này so đứa kia lại càng thêm khôn khéo, những suy nghĩ trong đầu cậu đều bị chúng nhìn thấu hết.
69
“Cậu đừng để bụng lời anh rể tớ nói lúc nãy. ” Lôi Bằng Phi có chút không yên nói với Quả Quả.
Quả Quả nghiêng đầu cười, nói với cậu ta, “Tớ sao phải để bụng, chuyện này đâu liên quan gì tới tớ chứ.
70 Quả Quả và Lôi Bằng Phi yêu đương, cho dù vấn đề gia đình Lôi Bằng Phi vẫn chưa giải quyết xong, dựa vào năng lực của Lôi gia, anh rể cậu đã nghi ngờ thì nhất định sẽ điều tra, nhưng quay về trường một thời gian nhưng trong nhà vẫn không có tin gì, Lôi Bằng Phi không biết đây là cam chịu hay là sự yên tĩnh trước cơn bão.
71
“Đi qua nơi này bằng cách nào?” Thước Nhạc nhìn vực sâu phía trước, hỏi Lăng Tiêu bên cạnh.
“Phía trước không xa có chiếc cầu treo, có thể đi qua đó, nơi này là đầu nối giao thông, chỉ có một chiếc cầu treo duy nhất kia, có rất nhiều thương hộ, lữ khách qua lại.
72 Lăng Tiêu đăng ký ở chỗ quan tạp, như vậy ngày mai có thể được ưu tiên xếp hàng. Vừa qua Tết, thương hành các nơi bắt đầu di chuyển, nơi này có rất nhiều người.
73
Hai người đứng trên vực thẳm nhìn hai người kia, “Anh nói bọn họ muốn tìm thứ gì, sức gió như vậy hẳn không là gì với họ chứ?” Thước Nhạc cảm thấy rất kỳ lạ, sức gió như vậy có thể rất mạnh với người thường nhưng chỉ cần có năng lực của Trúc Cơ kỳ thì hẳn có thể đi lại được mà, cũng không phải chuyện khó khăn gì đâu nhỉ?
“Không phải vậy, đây cũng không phải gió bình thường, trong gió có phong thần lực rất đặc, nó cũng không được hình thành tự nhiên mà do nguyên tinh mang năng lượng gió phóng ra, nếu không có tu vi Nguyên Anh kỳ thì sẽ không thể chống lại được.
74
“Kỳ Kỳ, bên Phương lão cho người đưa thiệp mời tới, em đi không?” Sâm Ba cầm một tấm thiếp mời hỏi Kỳ Kỳ đang luyện chữ.
Kỳ Kỳ đặt bút lông xuống, nhìn chữ mà mình viết, lắc đầu, so với ba ba vẫn kém nhiều lắm, tùy tay đặt sang bên cạnh, “Không đi, thầy mất chưa được trăm ngày, những ngày này có bái thiếp gì đều trả về hết.
75 Sau khi Thước Nhạc rời đi, Phí Dương và Khúc Bình đều rất lo lắng, sợ đứa bé sẽ xảy ra chuyện gì. Cũng may bốn tháng sau, ý thức của đứ bé càng thêm rõ ràng, trao đổi ý thức được với hai người cha cũng khiến họ yên tâm hơn rất nhiều.
76 Sau đầy tháng của Bé Bé, cũng sắp tới Tết, tuy người trong nhà không thể tề tụ hết, nhưng bởi có thành viên mới, năm nay vẫn rất đặc biệt, trong nhà cũng rất náo nhiệt, không thua gì năm ngoái.
77 Nghe tiếng, Quả Quả thấy mặt của cả đám đều hơi cứng lại, vẻ mặt cũng không còn tự nhiên như trước, mà Lôi Bằng Phi bên cạnh đặt chén xuống, nhíu mày.
78 “Anh… anh ơi, em nghe bảo anh đá Chu Thái?” Quả Quả đang ngồi lau tóc, Gia Gia đã chạy từ bên ngoài vào, phía sau, Kỳ Kỳ cũng từ từ theo vào. Gia Gia vào ngày cuối cùng của năm cũ đã về, trường của cậu ít ngày nghỉ, qua mùng bảy lại phải về trường.
79 Anthony cả năm nay ở bên ngoài cũng thu hoạch được rất nhiều, hắn có công pháp tu luyện rồi, đã có bản chất khác biệt hoàn toàn với Vampire. Đối với hăn thì vampire chỉ là thế lực của hắn, mà Thước Nhạc và Khúc Phàm mới là gốc rễ của hắn, tâm tính bất đồng, hắn thật lòng phục vụ hai người.
80 Bằng năng lực của Anthony thì tìm người rất dễ dàng, Nữu Nữu cũng chỉ vừa mới lạc, cô nhóc rất ngây thơ nhưng cũng không ngốc, cũng có chút võ vẽ, có thể tự bảo vệ mình, cũng không sợ bị người xấu bắt cóc, hẳn còn đang đi dạo chợ nữa đó.