Mạch Thượng Hoa Khai Vì Quân Cố Chương 16
Chương trước: Chương 15
16. Xấu hổ × bất bình
Thời điểm hẹn là buổi chiều năm giờ. Dĩ Mạch chụp túi xách ra khỏi phòng, dọc đường đi đều suy nghĩ phải uyển chuyển từ chối đối phương như thế nào.
Phong Tình Tiểu Lư, Dĩ Mạch đã tới vài lần, khi đó đều là cùng Tống Úc Bạch. Cho nên một bước vào cửa, trong lòng lại có một loại phiền muộn không hiểu được.
Cách đó không xa Trịnh Phong đứng dậy vẫy tay với cô.
Nơi này cách trường học không xa, cho nên sinh viên đến cũng nhiều, hai người ngồi đối diện nhau, bất tri bất giác lại sinh ra tin tức.
Cô —— An Dĩ Mạch, cùng Trịnh Phong quan hệ không phải là bình thường.
Trong lòng không khỏi nôn nóng lên. Nhưng mà dù trong lòng có tâm lý gì đi nữa, vẻ bề ngoài vẫn phải khách sáo tự nhiên, vì thế cười nói: “Để anh đợi lâu.”
“Không có việc gì, không có việc gì.” Trịnh Phong ân cần vạn phần, ngược lại làm cho cô càng không được tự nhiên.
Ăn được một nửa, Dĩ Mạch thấy mấy nữ sinh líu ríu đi vào cửa, lúc đi ngang qua bàn, bỗng nhiên đều im lặng, trong đó một nữ sinh diện mạo xinh đẹp, ánh mắt dừng trên người mình, sắc mặt thay đổi.
Trịnh Phong mặc kệ những người vây quanh, vô cùng hồn nhiên, tiếp tục cười nói, còn rất là săn sóc gắp một miếng sườn vào bát cô.
“Trịnh Phong.” Nữ sinh kia đứng trước mặt hắn, câu môi cười, ngữ điệu phiêu cao “Bạn gái mới của anh sao, sao không giới thiệu một chút?”
Tất cả mọi người chợt dừng lại, nhìn lại phía này.
Dĩ Mạch sửng sốt, đang muốn giải thích, lại nghe Trịnh Phong từ từ nói ra một câu: “Như thế nào, chẳng lẽ tôi kết giao bạn gái còn phải được sự đồng ý của cô?”
Nữ sinh hung hăng quét mắt liếc nhìn Dĩ Mạch một cái, xoay người bước đi, tiếng giày cao gót vang vang lên. Mấy nữ sinh kia cũng nhìn cô vẻ xem thường, theo cô ta xoay người rời đi.
Dĩ Mạch bị nhiều người nhìn như vậy, chỉ cảm thấy có chút thiếu dưỡng khí.
Sau khi mấy người đó rời đi, Trịnh Phong có chút bất đắc dĩ mở miệng nói: “Thực xin lỗi…”
Cô cười nhẹ, “Nếu tôi không đoán sai, nữ sinh vừa rồi là Cù Điềm Điềm?”
Trịnh Phong gật đầu thừa nhận, tiếp theo làm sáng tỏ: “Anh cùng cô ấy là ở trên mạng ngẫu nhiên nhận thức, sau lại quen thuộc. Khả năng cô ta có điều hiểu lầm, anh cũng không thích nữ sinh giống như cô ta. Anh vẫn luôn thích em, Dĩ Mạch…”
“Cám ơn.” Cô lưu loát cắt đứt lời nói hắn, “Kỳ thật hôm nay tôi đến phó ước chỉ là vì tôi không biết nên cự tuyệt như thế nào, tôi và anh cũng không có vượt qua tình cảm đồng học bình thường. Hơn nữa, tôi cũng không muốn thành quân cờ để làm cho người khác đố kỵ, hy vọng anh không cần lại làm cho tôi lâm vào hoàn cảnh xấu hổ như vậy.”
Trịnh Phong nhất thời cứng đờ.
“Thời gian cũng không còn sớm lắm , tôi cũng cần phải trở về, chúng ta AA đài thọ đi (có lẽ là tự trả tiền phần của mình).” cô mỉm cười.
Màn xiếc đùa giỡn này rất rõ ràng. Hắn sớm biết Cù Điềm Điềm sẽ đến, cố ý tại lúc đó mời mình ăn cơm. Hơn nữa khi thấy Cù Điềm Điềm tức giận, hắn đã mất tự nhiên,còn có một chút vui vẻ.
Sau thu được n tin nhắn của chàng trai Sôcôla, đều là nội dung giải thích giải thích, Dĩ Mạch lười hồi âm lại, đơn giản ném ở một bên.
Đăng ký vào trò chơi liền nhìn thấy Hồ Ly quân ở trong thành tĩnh tọa.
Dĩ Mạch thử gọi hắn một tiếng, một lúc lâu vẫn không có đáp lại, chắc là không ở trước máy tính. Hộp thư có tin nhắn của Hồ Ly quân, nội dung là tiểu Lôi thú “Lôi Người Chết Không Đền Mạng” đã lên 80 cấp. Cô bạo hãn, hôm qua mới giao cho hắn, cư nhiên hiện tại đã lên 80 cấp, thật sự là hiệu suất cao.
Không có việc gì làm, vì thế cô tìm một nơi yên tĩnh luyện cấp. Lôi thú 80 cấp vẫn là bộ dáng một nắm nhỏ đen thui, xem thuộc tính, nó phòng ngự rất thấp, cũng may là cự ly ma công xa, hơn nữa công kích thương tổn rất cao, trên cơ bản có khả năng tiêu diệt quái nhanh. Trước mắt còn có ba kỹ năng ở trạng thái phong ấn. Lúc Mạch Thượng Sắc Vi đang vung Đoạn Tuyết nhảy lên nhảy xuống đánh quái, thấy phụ cận có người nói chuyện.
Ngư Không Miên: “Giầy cho ta.”
Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: “Lý do?”
Điệp Vũ Tuyết Trắng: “Ngư đánh mấy ngày, hiện sáo trang ở trên người còn thiếu hài , Mộng ngươi cho hắn đi.”
Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: “Ta cũng là Thiên Lang vậy.”
Cửu: “Mộng, nếu không phải chúng ta mang theo, ngươi cũng không đánh được giầy này đi.”
Thiên Sứ Thở Dài: “Chính là vậy, lần sau được sẽ cho ngươi.”
Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: “Nếu ta không cho thì sao?”
Đông Pha Tiên Sinh: “… Như thế nào vì cái này mà tranh nhau? Nếu không Mộng ngươi ra giá, bán cho Ngư đi.”
…
Khu vực luyện cấp 80 cũng không yên ổn. Dĩ Mạch lắc đầu. Hiển nhiên trừ bỏ Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng, năm người còn lại là một tổ cố định. Cái gọi là tổ cố định chính là những người cùng bang phái hoặc là bạn tốt mỗi ngày cố định tổ đội luyện cấp. Tổ cố định tốt ở chỗ là sẽ không vì vấn đề phân phối vật phẩm mà khắc khẩu, bình thường nhìn thấy vật phẩm thuộc chức nghiệp khác sẽ chủ động không tranh đoạt. Hiện tại ở tình huống này, một đội ngũ có hai Thiên Lang, hơn nữa đều tranh đoạt một kiện vật phẩm, hệ thống thông qua việc mức độ công kích của hai người để quyết định quyền sở hữu vật phẩm. Giầy liền rơi vào hành trang Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng.
Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: “Ta không bán đâu?”
Cửu: “Chết tiệt, chúng ta nói thế ngươi vẫn không đồng ý?”
Ngư Không Miên: “Ngươi nói thẳng đi, không cho?”
Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: “Không.”
Lời còn chưa dứt Dĩ Mạch nghe được nam tử kêu thảm thiết một tiếng. Cô mặt nhăn mày nhíu, đình chỉ đánh quái, hướng phía thanh âm truyền đến đi tới.
Không ngoài sở liệu, Thiên Lang 80 cấp Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng đã té trên mặt đất. Ngư Không Miên là hồng danh, xem ra là hắn động thủ.
Ngư Không Miên cười lạnh nói: “Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng, ngươi không phải không cho sao, hôm nay ta khiến ngươi không mặc được.”
Ý hắn là muốn đem tiểu Thiên Lang này khảm điệu cấp (giết cho rớt cấp) , hoặc là trực tiếp luân bạch.
Mạch Thượng Sắc Vi: “Có chừng có mực đi.”
Cửu: “Người không liên quan tránh ra. Tham gia cái gì?”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Chơi trò chơi bất quá là vì tiêu khiển, làm gì biến thành như vậy.”
Thiên Sứ Thở Dài: “Ngươi ăn no rửng mỡ đến chõ mõm vào?”
Bọn họ thấy cô chẳng qua chỉ có một mình, lại không có tổ đội, liền không có nửa phần khách khí.
Mạch Thượng Sắc Vi: “Như vậy ngươi là bị đói đi, cắn người loạn?”
Đối phó người như thế quả nhiên lời nói nhỏ nhẹ không dùng được nha. Dĩ Mạch thở dài.
Ngư Không Miên: “Chõ mõm vào cũng phải nhìn ngươi có bổn sự này hay không.”
Đột nhiên, Ngư Không Miên phóng ra kỹ năng Cung Tiễn Liên Kích công kích Mạch Thượng Sắc Vi, khiến lượng máu của cô giảm đi một chút. Dĩ Mạch nhanh chóng ẩn thân. Lúc này Lôi Thú đi theo phía sau cô bởi vì đặt “Bị động công kích”, tức hình thức công kích khi chủ nhân bị công kích, bởi vậy một đạo sét nện trên người Ngư Không Miên.
Không khéo đó lại là bạo kích, xoá mất gần một nửa huyết của Ngư Không Miên.
Lại càng không khéo Thiên Kỳ Điệp Vũ Tuyết Trắng không kịp phản ứng thêm huyết cho Ngư Không Miên. Vì thế Ngư Không Miên bị Mạch Thượng Sắc Vi ẩn thân tới gần dùng “m u ảnh thứ” công kích.
Cô một kích đắc thủ liền thu Lôi Thú nhanh chân bỏ chạy. Kỹ năng ẩn thân sau khi chủ động công kích liền mất hiệu, đối phương còn bốn người, ở lại tại chỗ tương đương muốn chết.
Mà đồng thời, Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng vừa bị giết đột nhiên dùng Hoàn Hồn Đan sống lại, nhặt lấy vũ khí mà Ngư Không Miên bị rơi ra—— Thất Tinh Lạc Nhật cung, sau đó đuổi theo hướng Mạch Thượng Sắc Vi chạy trốn.
Dĩ Mạch thấy Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng chạy bên người thì hắc tuyến …
[ mật ngữ ] Mạch Thượng Sắc Vi: Đại ca, ta giúp ngươi đem người dẫn dắt rời đi, ngươi còn không chạy, theo ta làm gì?
[ mật ngữ ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: Ta đang chạy.
[ mật ngữ ] Mạch Thượng Sắc Vi: …
Đối phương thấy Ngư bị giết, lập tức đuổi theo hai người.
Ngư Không Miên được Điệp Vũ cứu sống lại kêu lên: “Cái gì Sắc Vi kia, ngươi có giỏi đừng chạy.”
Ngươi bảo ta đừng chạy ta sẽ không chạy sao. Dĩ Mạch liếc mắt xem thường, vừa chạy vừa mật ngữ cho Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: “Ngươi cùng ta tách ra chạy.”
[ mật ngữ ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: Ta ưa vô giúp vui.
Cô khóc không ra nước mắt. Ta rốt cuộc là cứu cái loại động vật gì a…
Cửu là Linh Vũ 87 cấp. Thiên Sứ Thở Dài là Lạc Tinh 85 cấp. Đông Pha Tiên Sinh là Lôi Giáng 88 cấp. Hơn nữa còn có một Thiên Kỳ 84 cấp Điệp Vũ Tuyết Trắng. Đồng chí Tiểu Sắc Vi chỉ vừa mới cấp 80, vì cùng truy binh bảo trì khoảng cách an toàn, chạy điên cuồng, không kịp hít thở, ngay cả thời gian triệu hồi tọa kỵ Tất Phương Điểu cũng không có.
Phía trước chính là truyền tống điểm quái vật 90 cấp, Dĩ Mạch lo lắng cố gắng hướng phía kia chạy tới.
Mắt thấy càng ngày càng gần, bỗng nhiên lam quang chợt lóe, một đám người xuất hiện ở trước truyền tống điểm.
Tổng cộng 6 người, đều mặc chiến giáp ngoài 100 cấp. Trong đó còn có hai người là hồng danh.
Những người này xuất hiện ở trong này chỉ có hai khả năng, hoặc là, luyện sủng vật, hoặc là, thanh tràng. Dĩ Mạch nhanh chóng ẩn thân, muốn im lặng thông qua. Không nghĩ tới trong đó một người bắt đầu ở phụ cận truyền tống điểm phóng quần công kỹ năng phạm vi lớn.
Dĩ Mạch né tránh cao, tránh thoát. Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng lại không may mắn như vậy, bị đánh nằm úp sấp.
Ngư Không Miên: “Sư phụ, người đã đến rồi.”
“Ừ, người đâu?” Tên Liệt Thiên kêu Long Tường Cửu Thiên kia hỏi.
Ngư Không Miên: “Xem ra ả ẩn thân trốn tránh rồi.”
Cửu: “Điệp Vũ, hồi sinh Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng, chúng ta luân bạch hắn trước.”
Long Tường Cửu Thiên: “Người nào vừa giết đồ đệ ta là Ngư Không Miên vẫn là tự động đi ra là tốt nhất, bằng không về sau bị truy sát chớ có trách ta.”
Mạch Thượng Sắc Vi: “Đồ đệ ngươi động thủ trước.” Cô đứng ở một chỗ xa, vẫn ẩn thân như trước.
Phượng Ngâm Thiên Thượng : “Ít nói nhảm, hoặc là lăn ra đây, hoặc là sau này đừng xuất hiện, gặp một lần giết một lần.”
Thoạt nhìn là một đôi.
Long Tường Cửu Thiên: “Mặc kệ nói như thế nào, đồ đệ Long Tường ta không phải ngươi có thể tùy tiện giết.”
Ách, một đôi cẩu nam nữ. Dĩ Mạch xem xét xong cảm khái, thật là có loại sư phụ nào thì sẽ có loại đồ đệ đó nha.
Ngư Không Miên: “Ả là đánh lén, bằng không ta cũng sẽ không chết, thật không biết xấu hổ.”
Dĩ Mạch nổi giận. Thằng nhãi này cư nhiên có thể đem trắng nói đen.
Mạch Thượng Sắc Vi: “( nghi hoặc ) nguyên lai đánh chó không thể gọi được chủ nhân tới, ngược lại đưa tới một đám đồng loại nha.”
Ám Sát Giả: “Ngươi tmd không muốn sống chăng.”
Yếm Có Đường Đường: “Chọc giận người của Chư Thần Hoàng Hôn, đáng chết.”
Cùng lúc, bọn họ ở đội ngũ nói chuyện với nhau.
[ đội ngũ ] Hoàng Tuyền: Mạch Thượng Sắc Vi tên rất quen, ở đâu nhìn đến rồi nhỉ?
[ đội ngũ ] Ám Sát Giả: Lão bà Thanh Quân?
[ đội ngũ ] Yếm Có Đường Đường: Không có khả năng, đồ đệ Long nói mới 80 cấp, lão bà của cái loại như Thanh Quân khẳng định phải hơn 150 cấp.
[ đội ngũ ] Mắt Một Mí: Đợi lát nữa hỏi một chút đi.
[ đội ngũ ] Long Tường Cửu Thiên: Cho dù nàng ta là lão bà Thanh Quân thì thế nào, chẳng lẽ ta phải sợ hắn sao. Chân chính bang chiến, Chư Thần Hoàng Hôn chúng ta chẳng lẽ thua.
[ đội ngũ ] Phượng Ngâm Thiên Thượng: Chính vậy, đồ đệ của lão công chẳng lẽ cứ để bị nàng ta giết như vậy?
[ đội ngũ ] Hoàng Tuyền: Thanh Quân mà đến, chúng ta không phải là đối thủ.
[ đội ngũ ] Ám Sát Giả: Hừ, hắn cũng không phải thần thoại. Bang chủ Vong Xuyên chẳng lẽ có thể nhìn chúng ta bị giết?
[ đội ngũ ] Yếm Có Đường Đường: Thanh Quân cùng lão đại ai lợi hại?
[ đội ngũ ] Mắt Một Mí: Thanh Quân so với lão đại hơn 11 cấp. Ngươi nói xem?
[ đội ngũ ] Long Tường Cửu Thiên: Nhân lúc này giải quyết nàng ta nhanh. Dù sao nàng ta hiện tại cũng chỉ có một mình.
Dĩ Mạch gặp tình thế phức tạp, lười ép buộc, tính logout, liền mật ngữ nói với Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: “Ngươi nhanh chút logout.”
[ mật ngữ ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: Ngươi thì sao?
Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng đã bị Ngư chém chết n lần, nhưng kỳ quái là, cấp bậc hắn lại không bị giảm xuống. Tất cả mọi người có chút kinh ngạc, Điệp Vũ nói: “Kỳ quái, hắn giống như không phải bị ta hồi sinh. Ta hồi sinh sẽ không đầy máu.”
Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: “Tụ Hồn Đan.” Khẩu khí vô cùng lười biếng.
Dĩ Mạch giống như bị tảng đá giáng vào giữa não. Người này trước khi Điệp Vũ phóng ra kỹ năng hồi sinh, chính mình dùng đan dược sống lại.
Tụ Hồn Đan, 20RMB/ viên, sử dụng xong sống lại sẽ đầy huyết. Cùng Hoàn Hồn Đan bất đồng là, nó không có thời gian hạn chế sử dụng và không có thời gian dừng giữa hai lần sử dụng. Ngư chém nửa ngày, ít nhất hẳn là dùng hai mươi viên đi…
Ta rốt cuộc vì sao muốn cứu hắn…
Ngư Không Miên: “Chết tiệt, ngươi có 400 khối mua đan dược, vì sao còn muốn cùng ta tranh giầy?”
Giầy kia tuyệt đối không đáng giá 400 nhân dân tệ.
Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: “Ta thích.”
Dĩ Mạch cao huyết áp, cô bắt đầu lần thứ hai hoài nghi người mình cứu là cái loại sinh vật ngoài hành tinh.
Ngư Không Miên: “Ta cũng không tin bao Tụ Hồn Đan của ngươi dùng không hết.” Nói xong tiếp tục chém.
Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: “Tùy ý, ta còn có 4 bao.”
Một bao 99 viên… 4 bao… Dĩ Mạch tiểu vũ trụ sắp bạo phát.
[ mật ngữ ] Mạch Thượng Sắc Vi: Ta logout …
[ mật ngữ ] Lặng Yên Đi Vào Giấc Mộng: Cùng nhau.
Nói xong liền biến mất trước mắt Ngư Không Miên.
Dĩ Mạch đang muốn logout, đã thấy bên người hồng quang tràn ngập. Cửu Vĩ Hồng Hồ Ly xõa tung cái đuôi xuất hiện ở bên cạnh, Hồ Ly đại thần ngang ngược ngồi ngay ngắn bên trên.
“Ách… Sư phụ đại nhân ngài đến, thực trễ…” Cô liếc mắt xem thường.
Xem tiếp: Chương 17