81 Trước không nghĩ mấy chuyện này, Tiểu Ngân là sẽ không thất bại!
Nói với mình như thế Bạch Hành lập lại khôi phục tinh thần, nhưng trong lòng một tia ưu lự cũng làm sao cũng ném đi không được.
82 Lúc Bạch Hành một mình xuất hiện ở trước mặt quân đoàn ma thú, toàn bộ ma thú đều toát ra ánh mắt nghi hoặc.
Tiểu Ngân cùng Bạch Hành hai người này cho tới bây giờ đều là hình bóng không xa, làm sao hôm nay…
Bạch Hành đang do dự, anh vốn chỉ là nhất thời xúc động chạy tới đây, hiện tại ý nghĩ có chút thanh tỉnh, bắt đầu do dự lên.
83 Andreu đi đến văn phòng của Maude, anh đương nhiên không định để cho lần đầu tiên tuyệt vời của bọn họ phát sinh ở tại văn phòng đơn sơ này, vì thế anh phải mang Maude về phòng – cảm tạ anh lần này thời gian nghỉ đủ dài.
84 Ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa cũng không có làm cho Bạch cảm thấy kinh ngạc, anh đã sớm cảm ứng được Maude đã đến.
Mở cửa, thấy Maude vẻ mặt lạnh nhạt bình tĩnh từ ngoài cửa đi vào.
85 Andreu nhấc cao cơ thể, phủ lên thân thể Maude, đem chất lỏng trong miệng từng chút đút vào trong cái miệng nhỏ của y.
Hương vị có chút mặn, có chút tanh, tóm lại không phải hương vị làm cho người rất dễ chịu.
86 Bạch Hành đang ở trong phòng tu luyện, từ sau khi Tiểu Ngân xảy ra chuyện vì tránh cho người khác hoài nghi, anh đều tận lực xuất hiện ở trên chiến trường Thánh cấp, ngược lại thường xuyên ở trên chiến trường cấp thấp xuất hiện.
87 “Là tôi chính tai nghe được! Nguyên soái vốn muốn tìm hoàng tử bàn chuyện, tôi lúc đi tìm cậu ta thì ở ngoài cửa phòng cậu ta nghe được. ”
Người nọ sợ Bạch Hành không tin, còn ngay sau đó giải thích một câu.
88 “Maude, Andreu, các cậu lập tức trở về pháo đài Snow. ”
Bạch Hành bình tĩnh lại đối với Maude và Andreu thực lực kém cõi nhất ở đây nói.
Hai người cũng biết tình huống hiện tại, một người vẻ mặt bình tĩnh một người sắc mặt ngưng trọng, cũng không nói chuyện.
89 “Anh cùng hắn rốt cuộc có liên hệ gì?”
“Hắn là Đồng Mệnh giả của ta. ” Tiểu Ngân trải qua đoạn thời gian cùng Vua Vong Linh chiến đấu này, đối với chuyện tình đã có đủ hiểu biết.
90 “Ta nói sinh mệnh trên đại lục này mất đi rất không đáng, cư nhiên chỉ là vì một lý do như thế!” Trong mắt Bạch Hành tràn ngập lửa giận, nếu nói thật sự chỉ là vì xâm chiến đại lục anh có thể còn khá dễ dàng chấp nhận một chút! Nhưng mà, chỉ bởi vì một lý do này khiến cho đại lục sinh linh đồ thán, mất đi nhiều sinh mệnh như thế, thì Bạch Hành vạn vạn không thể tha thứ!
“Kỳ thật Sứ nguyên tố vong linh không có khả năng cắn nuốt nguyên tố đại lục, phải biết rằng trong thế giới chúng ta nguyên tố cấu thành cả thế giới, nếu nói nguyên tố thật sự bị cắn nuốt, không gian này sẽ sụp mất.
91 Đại Chiến rốt cuộc đã kết thúc.
Tất cả mọi thứ, tựa hồ hoàn toàn bình yên xuống. Phải nói là cuộc sống của Bạch Hành, Tiểu Ngân cùng đám ma thú bình yên xuống.