161 Lúc trước Liễu Minh nhìn tấm bia tinh thể không quá lâu nhưng vẫn có thể chứng kiến được bóng người mơ hồ mà Chung đạo cô nhắc đến. Những bóng người này xuất hiện là khi Liễu Minh bị lực lượng mị hoặc hãm sâu vào trong tấm bia tinh thể.
162 Bức chân dung của Lục Âm tổ sư, mặc dù chỉ có bóng lưng nhưng cách ăn mặc lại giống hệt như đạo nhân trước mắt. Nhưng điều này sao có thể. Lục Âm tổ sư chính là tổ sư khai tông của Quỷ Tông.
163 - Đệ tử cũng muốn như thế lắm, cho nên không có ý định nóng lòng cầu thành. Liễu Minh trả lời. - Nhưng mà Huyền Kinh đối với ngươi mà nói cũng là nơi vô cùng nguy hiểm, trước khi đi ta đưa tặng cho ngươi ba khỏa Xích Diễm châu, để ngừa khi ngươi gặp cường địch mà sử dụng.
164 Liễu Minh tự nhiên kinh hãi, còn chưa kịp làm ra phản ứng thì cổ tinh thần lực này rót vào trong thần thức hải của hắn, làm cho tinh thần lực của hắn điên cuồng tăng lên như đang bay.
165 - Bạch Bàn?Liễu Minh nhìn qua lão giả không có chút dị sắc nào, nhàn nhạt gật đầu, cũng không có nói nhiều lời mà đi vào cửa. Dùng ánh mắt của hắn tự nhiên nhìn ra lão giả này là gì rồi, lão giả cũng là một luyện khí sĩ, nhưng mà cũng không có đặt trong lòng.
166 - Vì cái gì không được. Tên tiểu tử họ Liễu kia chính là một trong mười đại đệ tử của Quỷ Tông đấy, cho dù là thực lực hay là thân phận cũng xứng với Yên Nhi.
167 Đột nhiên Liễu Minh nghe ngoài cửa có tiếng bước chân truyền tới, lúc này thu công lại, hắc khí cuồn cuộn bên ngoài cũng thu vào người, đồng thời nhàn nhạt hỏi một câu:- Ai ở bên ngoài?- Thiếu gia, hiện tại đã không còn sớm nửa.
168 Liễu Minh không chút khách khí đưa tay lấy, ánh mắt nhanh chóng quét qua vài lần rồi mỉm cười nói:- Đây chính là điều kiện giao dịch của Bạch gia hay sao, những vật này toàn bộ cộng lại cũng không quá có mấy ngàn linh thạch mà thôi.
169 Nửa ngày sau Liễu Minh lại lặng lẽ rời khỏi Bạch gia, sau đó cũng rời khỏi thành Lô Thủy, lúc này hắn cưỡi đám mây tro bay lên hướng cần đi. Về phần chuyện hắn từ hôn Mục gia thì giao cho người Bạch gia đến xử lý, đây cũng là một bộ phận của giao dịch.
170 Thanh niên nho sinh bên cạnh đống lửa dường như cũng bị kinh biến này làm kinh ngạc ngây người, tuy trong tay vẫn còn cầm lấy sách vỡ nhưng lại đưa mắt nhìn ra bên ngoài.
171 Nhưng lúc này lại có âm thanh xé gió vang lên, ba mũi tên màu đen lại bắn tới gần hắn. Lúc này nữ tử họ Đỗ đột nhiên ra tay bắn cung. Tên luyện khí sĩ bất nam bất nữ tức giận, tuy người còn ở trên không trung nhưng tay áo của hắn run lên, một căn nhuyễn kiếm như độc xà từ đó bắn ra ngoài, chém ra một cái ngăn cản ba mũi tên bắn tới.
172 Thời điểm Liễu Minh đi vào căn nhà rách mướp kia tìm được nữ hài, nàng đã sớm bệnh nặng trong người, bộ dáng đang hấp hối. Nếu không phải có những người ăn mày hảo tâm cứu giúp nàng, cháu gái ruột của Càn thúc sớm muộn gì cũng lìa đời khi còn quá trẻ.
173 Lúc này đây Liễu Minh chỉ gật gật đầu, không nói thêm gì nữa. Mi phu nhân cùng Hồng tẩu cũng mang theo nam đồng trở lại đống lửa kia, cũng bắt đầu chuẩn bị một ít đồ vật bổ dưỡng, đợi sau khi nam đồng tỉnh lại thì cho nó phục dụng.
174 - Như thế nào, phu quân nhìn ra cái gì, vị Càn tiên sinh này có vấn đề à?Mi phu nhân nghe vậy, tự nhiên cả kinh. - Đây cũng không phải. Nhưng mà người này xuất hiện thời gian quá xảo hợp, cộng thêm hiện tại trong Bách Linh Cư thời buổi rối loạn, vi phu không thể không cẩn thận một hai.
175 - Miện huynh đã không chịu nói rõ, khẳng định cũng có nỗi khổ tâm của mình, nhưng mà hảo ý của đạo hữu ta sẽ tâm lĩnh. Lần này ta tới Huyền Kinh trừ tìm kiếm linh dược trị liệu cho tiểu nha đầu ra, kỳ thật vẫn còn có chuyện cần ta xử lý một hai, trong thời gian ngắn rời đi là quá không sự thật rồi.
176 Lúc này chỗ sau lưng của hắn nhìn thì như không có người thì có linh quang nhàn nhạt lóe lên, thân hình Liễu Minh lúc này hiển hiện ra, ánh mắt của hắn quét nhìn qua nam tử áo xám kia, nhàn nhạt tự nói một câu:- Thậm chí ngay cả thủ thuật che mắt đơn giản như vậy cũng không nhìn ra, xem ra chỉ là một người bình thường mà thôi.
177 Bóng người kia đưa tay lên ngăn cản, theo đó có một đạo huyết hồng bắn ra ngoài sau đó đánh qua xiềng xích. "Leng keng" âm thanh thanh thúy vang lên từng hồi.
178 - Không được. Hiện tại không phải như những năm trước nữa rồi, mấy thế lực lớn đã có chút quan tâm tới chúng ta rồi, nếu như bây giờ có tán tu mất tích thì chỉ sợ thật sự sẽ khiến bọn chúng sinh lòng cảnh giác.
179 - Muộn như vậy Tiễn đông chủ lại ở chỗ này à, xem ra là có việc gấp. Liễu Minh vừa thấy người trong phòng, lúc này có chút kinh ngạc hỏi. Người này chính là chủ nhân Tiền phủ, Tiễn Siêu.
180 - Ha ha, Kiền tiên sinh không cần đa lễ như vậy. Ngày mai ta gọi người đem lệnh bài khách khanh đưa cho tiên sinh. Mặt khác chỗ ở của tiên sinh. . . Tiễn Siêu tràn đầy vẻ cao hứng nói ra.