Chương trước: Chương 125
1. Chương 1 ♥ Cơ Thể Mới, Thân Phận Mới
2. Chương 2 ♥ Đừng Có Đến Tìm Ta Gây Phiền Phức Nữa!
3. Chương 3 ♥ Thần Lực Ở Đâu Ra?
4. Chương 4 ♥ Không Có Mắt...
5. Chương 5 ♥ Đạp Bay, Đánh Ngất!
6. Chương 6 ♥ Trứng Rồng? Trứng Chết!
7. Chương 7 ♥ Mua Trứng Chết Làm Gì?
8. Chương 8 ♥ Kỹ Thuật Tiếp Cận Quá Kém
9. Chương 9 ♥ Thối Tiền Lẻ
10. Chương 10 ♥ Phiền Phức Đến Rồi...
11. Chương 11 ♥ Thì Ra Là Nàng...
12. Chương 12 ♥ Hắn Cứ Như Vậy Đã Làm Người Ta Yên Tâm Rồi Sao?
13. Chương 13 ♥ Trúng Mị Dược Rồi?
14. Chương 14 ♥ Đau...
15. Chương 15 ♥ Ngươi Chính Là Phiền Phức Rồi!
16. Chương 16 ♥ Ngươi Rất Hiểu Ta Sao?
17. Chương 17 ♥ Kiểm Tra Linh Cơ
18. Chương 18 ♥ U Minh Chi Lực?
19. Chương 19 ♥ Mặt Co Quắp Là Bệnh, Nên Trị!
20. Chương 20 ♥ Trả Phí Tổn Thất Tinh Thần Cho Ta!
21. Chương 21 ♥ Nhớ Kỹ Tên Ta
22. Chương 22 ♥ Ức Hiếp Rồng...
23. Chương 23 ♥ Thứ Này Là Rồng Thật Hả?
24. Chương 24 ♥ Rồng Không Để Ý Thiệt Thòi Trước Mắt
25. Chương 25 ♥ Có Hơi Biến Thái Rồi...
26. Chương 26 ♥ Vô Giáo Dục!
27. Chương 27 ♥ Đại Tiểu Thư Giết Người Rồi!!
28. Chương 28 ♥ Dạy Nó Tôn Trọng Tỷ Tỷ Thế Nào!
29. Chương 29 ♥ Phế Vật Cũng Có Thể Đột Phá Đấu Khí Sao?
30. Chương 30 ♥ Quyết Định Đi Làm Nhà Phiêu Lưu
31. Chương 31 ♥ Không Trộm Của Ngươi Thì Trộm Của Ai?
32. Chương 32 ♥ Những Lời Kia Tốt Nhất Nên Giữ Trong Lòng!
33. Chương 33 ♥ Ngươi Lại Khóc Nữa, Có Tin Ta Hạnh Hạ Xác Không?
34. Chương 34 ♥ Ta Giống Ăn Mày Lắm Sao?
35. Chương 35 ♥ Hạ Lưu Chân Chính
36. Chương 36 ♥ Đen Ăn Đen!
37. Chương 37 ♥ Thứ Người Phá Sản!
38. Chương 38 ♥ Nàng Với Nàng Ta Quen Thân Lắm Sao?
39. Chương 39 ♥ Cường Hào Ác Bá
40. Chương 40 ♥ Đục Nước Béo Cò
41. Chương 41 ♥ Quái Thai Ở Đâu Ra?
42. Chương 42 ♥ Tinh Linh Yêu Nghiệt
43. Chương 43 ♥ Ta Theo Đuổi Tiểu Mỹ Nữ Của Ta, Mắc Mớ Gì Tới Huynh...
44. Chương 44 ♥ Rừng Lạc Nguyệt
45. Chương 45 ♥ Tiểu Phong Phong? Tiểu Nguyệt Nguyệt?
46. Chương 46 ♥ Đêm Trăng Thanh Gió Mát... Ngày Tốt Cảnh Đẹp?
47. Chương 47 ♥ Phần Tử Nguyên Tố Kỳ Lạ
48. Chương 48 ♥ Mẹ Trẻ À, Hôm Nay Mẹ Nói Nhiều Quá!
49. Chương 49 ♥ Người... Người Qua Đường Giáp?
50. Chương 50 ♥ Phế Vật Này Muốn Chết Sao?
51. Chương 51 ♥ Đồ Công Tử Bột Chết Tiệt!
52. Chương 52 ♥ Nữ Nhân Hèn Hạ Vô Sỉ
53. Chương 53 ♥ Bản Thân Cảm Thấy Quá Hài Lòng!
54. Chương 54 ♥ Lão Tử Không Nhìn Nhầm Chứ?!
55. Chương 55 ♥ Là Ảo Giác Sao?
56. Chương 56 ♥ Chẳng Lẽ Đám Khỉ Này Họ Nhà Ngươi Hả?
57. Chương 57 ♥ Đồ Nữ Nhân Chết Tiệt, Dám Tính Kế Chúng Ta!
58. Chương 58 ♥ Không Phải Người Bình Thường!
59. Chương 59 ♥ Đoàn Lính Kim Sư
60. Chương 60 ♥ Thực Xấu Tính! Thật Không Biết Xấu Hổ!
61. Chương 61 ♥ Dị Thú Xuất Hiện
62. Chương 62 ♥ Cô Có Hứng Thú Với Hắn?
63. Chương 63 ♥ Huynh Mới Là Đồ Tai Gây Họa Ấy!
64. Chương 64 ♥ Ta Thích
65. Chương 65 ♥ Không Gặp Không Về (mỹ Nam Thiên Hô Vạn Hoán Xuất Hiện)
66. Chương 66 ♥ Người Bình Thường Ta Không Nói Cho Hắn!
67. Chương 67 ♥ Ta Có Thể Bảo Đảm!
68. Chương 68 ♥ Sòng Bạc?
69. Chương 69 ♥ Tùy Tiện Chơi Đùa Mà Thôi
70. Chương 70 ♥ Chủ Nhân Và Thú Sủng Phối Hợp Ăn Ý
71. Chương 71 ♥ Một Kim Tệ Bán Không?
72. Chương 72 ♥ Lộ Bảo Rồi!
73. Chương 73 ♥ Bảo Thạch, Ta Đến Đây...
74. Chương 74 ♥ Nha Đầu, Trả Ta Phí Bảo Quản Đi...
75. Chương 75 ♥ Nổ Tung, Cắn Nuốt!
76. Chương 76 ♥ Lớn Hơn Vài Tuổi Có Lẽ Sẽ Có Cảm Giác Hơn...
77. Chương 77 ♥ Mọi Người Tề Tụ
78. Chương 78 ♥ Thân Phận Thứ Nhất Của Mặc Vấn Trần
79. Chương 79 ♥ Người Đàn Ông Âm Nhu Tà Khí
80. Chương 80 ♥ Ba Con Thánh Thú?!
81. Chương 81 ♥ Biến Thái Có Mặt Khắp Muôn Nơi!
82. Chương 82 ♥ Thánh Thú Phát Điên Rồi!
83. Chương 83 ♥ Đừng Sợ, Có Ta Ở Đây...
84. Chương 84 ♥ Dị Thú? Rõ Ràng Là Một Nắm Cơm Nếp Mà...
85. Chương 85 ♥ Mẹ, Nó Láo Nháo Quá, Không Nghe Lời Bằng Con!
86. Chương 86 ♥ Máu Huynh Cũng Đâu Có Nóng
87. Chương 87 ♥ Cô Ả Này Quả Thực Là Một Ác Ma
88. Chương 88 ♥ Tim Người Ta Đau Muốn Chết Vì Nàng Đó...
89. Chương 89 ♥ Nữ Tử Chỉ Để Đau Lòng Thôi...
90. Chương 90 ♥ Đảm Bảo Khiến Nàng Thỏa Mãn
91. Chương 91 ♥ Mẹ, Đoàn Tử Sẽ Cố Gắng Ị Ra...
92. Chương 92 ♥ Cầu Ái? Có Phải Cầu Hoan?
93. Chương 93 ♥ Không Thể Là... Đơn Thuần Thích Nàng Sao?
94. Chương 94 ♥ Nàng Có Thể Lấy Thân Báo Đáp Gán Nợ...
95. Chương 95 ♥ Rốt Cục Là Ai Ngại Mạng Dài Quá?
96. Chương 96 ♥ Đoàn Tử Muốn Phát Uy!
97. Chương 97 ♥ Bảo Giáp Phòng Ngự!
98. Chương 98 ♥ Linh Thuật Sĩ Dị Khứu!
99. Chương 99 ♥ Máy Nghe Trộm Còn Sống!!!!
100. Chương 100 ♥ Mất Hứng Thì Muốn Giết Người
101. Chương 101 ♥ Ả Điên Này Giao Cho Ta, Mấy Thứ Khác Huynh Xử Lý
102. Chương 102 ♥ Buông Tha Cho Ngươi? Ta Chơi Chưa Đã
103. Chương 103 ♥ Tát Người Cũng Là Việc Cần Có Kỹ Thuật
104. Chương 104 ♥ Còn Bán Lỗ Nữa Thì Huynh Phải Đền Ta Gấp Đôi Đấy!
105. Chương 105 ♥ Thị Vệ Tốn Kém Nhất Lịch Sử...
106. Chương 106 ♥ Ra Khỏi Gia Thành
107. Chương 107 ♥ Vô Tình Sao?
108. Chương 108 ♥ Chuyện Cũ Năm Đó
109. Chương 109 ♥ Từng Bước Rời Xa...
110. Chương 110 ♥ Bị Cắn Cũng Đáng Đời!
111. Chương 111 ♥ Ngươi Đừng Quá Tham Lam!
112. Chương 112 ♥ Đoàn Tử Rất Tức Giận, Hậu Quả Rất Nghiêm Trọng!
113. Chương 113 ♥ Đến Lăng Vân Thành
114. Chương 114
115. Chương 115
116. Chương 116
117. Chương 117 ♥ (rating: 17+)
118. Chương 118
119. Chương 119
120. Chương 120
121. Chương 121
122. Chương 122
123. Chương 123
124. Chương 124
125. Chương 125
126. Chương 126
127. Chương 127
128. Chương 128
129. Chương 129
130. Chương 130
131. Chương 131
132. Chương 132
133. Chương 133
134. Chương 134
135. Chương 135
136. Chương 136
137. Chương 137
138. Chương 138
139. Chương 139
140. Chương 140
141. Chương 141
142. Chương 142
143. Chương 143
144. Chương 144
145. Chương 145
146. Chương 146
147. Chương 147
148. Chương 148
149. Chương 149
150. Chương 150
151. Chương 151
152. Chương 152
153. Chương 153
154. Chương 154
155. Chương 155
156. Chương 156
157. Chương 157
158. Chương 158
159. Chương 159
160. Chương 160
161. Chương 161
162. Chương 162
163. Chương 163
164. Chương 164
165. Chương 165
166. Chương 166
167. Chương 167
168. Chương 168
169. Chương 169
170. Chương 170
171. Chương 171
172. Chương 172
173. Chương 173
174. Chương 174
175. Chương 175
176. Chương 176
177. Chương 177
178. Chương 178
179. Chương 179
180. Chương 180
181. Chương 181
182. Chương 182
183. Chương 183
184. Chương 184
185. Chương 185
186. Chương 186
187. Chương 187
188. Chương 188
189. Chương 189 ♥ Đúng Là Không Biết Xấu Hổ, Ngươi Không Biết Rụt Rè Chút À?
190. Chương 190 ♥ Loạn Vì Ai?
191. Chương 191 ♥ Cược Uống Rượu!
192. Chương 192 ♥ Nào Có Ai Nuốt Chửng Như Vậy!
193. Chương 193 ♥ Người Đẹp, Làm Quen Đi
194. Chương 194 ♥ Đây Quả Thật Là Bi Kịch...
195. Chương 195 ♥ Gặp Lại Lôi Uyên
196. Chương 196 ♥ Thật Ra Nàng Rất Khéo Hiểu Lòng Người...
197. Chương 197 ♥ Ông Ngoại Là Dê Béo
198. Chương 198 ♥ Chỉ Cần Nàng Cần Thì Ta Sẽ Giúp Nàng!
199. Chương 199 ♥ Đến Thời Gian Đánh Cược
200. Chương 200 ♥ May Mắn
201. Chương 201 ♥ Thích Thì Nói Chuyện Giá Đi
202. Chương 202 ♥ Nha Đầu Kia Quá Đen Tối!
203. Chương 203 ♥ Gặp Lại Người Quen
204. Chương 204 ♥ Không Phải Người Thường
205. Chương 205 ♥ Chỉ Là Hôn Môi Thôi Mà, Đừng Suy Nghĩ Quá Nhiều
206. Chương 206 ♥ Tiểu Phong Phong, Nàng Có Nhớ Người Ta Hay Không?
207. Chương 207 ♥ Kẻ Thù Cũ "cây Kim Với Cọng Râu*"
208. Chương 208 ♥ Thiên Tài Trong Thiên Tài
209. Chương 209 ♥ Không Đứng Đắn Còn Hơn Giả Đứng Đắn!
210. Chương 210 ♥ Nhiều Chuyện Là Thiên Tính Của Con Gái
211. Chương 211 ♥ Lẳng Lơ Chính Là Lẳng Lơ
212. Chương 212 ♥ Ngoài Bốn Người
213. Chương 213 ♥ Bùi Kim Cát
214. Chương 214 ♥ Đồ Nhớ Ăn Không Nhớ Đánh
215. Chương 215 ♥ Hồn Rồng Sợ Quỷ
216. Chương 216 ♥ Quỷ Hồn Tiên Sinh
217. Chương 217 ♥ Quỷ Hồn Tiên Sinh Muốn Gục Ngã
218. Chương 218 ♥ Linh Thuật Đột Phá, Thăng Liền Ba Cấp!
219. Chương 219 ♥ Ngày Bi Kịch Của Vong Linh Kỵ Sĩ
220. Chương 220 ♥ Cô Bé À, Cậu Ta Là Tình Lang Của Cô À?
221. Chương 221 ♥ Nhìn Ai Cũng Không Vừa Mắt!
222. Chương 222 ♥ Làm Người Không Thể Quá Ngu Xuẩn
223. Chương 223 ♥ Vào Cốc Cổ Tạp!
224. Chương 224 ♥ Tô Tiểu Thư Đúng Là Khác Người
225. Chương 225 ♥ Tiến Lên Chiến Đấu
226. Chương 226 ♥ Đồ Ngốc, Đứng Đực Ra Đó Làm Gì, Còn Không Mau Chạy Đi?!
227. Chương 227 ♥ Đây Là Yêu Nghiệt
228. Chương 228 ♥ Cũng Thật Là Náo Nhiệt Quá Đi
229. Chương 229 ♥ Hậu Cung Là Cái Gì?
230. Chương 230 ♥ Cũng Thật Là Náo Nhiệt Quá Đi
231. Chương 231 ♥ Quyết Định Này Rốt Cuộc Có Chính Xác Không?
232. Chương 232 ♥ Quyết Định Của Tô Linh Phong
233. Chương 233 ♥ Quyết Định Của Mặc Vấn Trần
234. Chương 234 ♥ Bạo Cúc Là Bạo Cúc!
235. Chương 235 ♥ Hồ Ly Biến Dị Biết Nói Chuyện
236. Chương 236 ♥ Còn Có Một Cách...
237. Chương 237 ♥ Không Có Cái Gì Bình Thường!
238. Chương 238 ♥ Thật Đặc Biệt, Quả Nhiên Là Huyền Huyễn!
239. Chương 239 ♥ Mặc Quần Áo, Hồ Ly Ăn Thức Ăn Nấu Chín
240. Chương 240 ♥ Một Con Hồ Ly Hủ Nữ Cực Kỳ
241. Chương 241 ♥ Không Cần Để Ý Đến Con Hồ Ly Này
242. Chương 242
243. Chương 243 ♥ Một Con Hồ Ly Giỏi Nói Dối...
244. Chương 244 ♥ Tô Tiểu Thư Lại Bắt Đầu Độc Miệng...
245. Chương 245 ♥ Ai Có Thể Nói Cho Nàng Biết Rốt Cuộc Là Có Chuyện Gì Xảy Ra Không?!
246. Chương 246 ♥ Nông Trại Qq Ư?
247. Chương 247 ♥ Muốn Ăn Luôn Nàng Sao?!
248. Q.4 - Chương 248: Tô Tiểu Thư Muốn Phản Công!
249. Q.4 - Chương 249: Chiêu Này Quá Độc!
250. Q.4 - Chương 250: Tô Cô Nương Là Tiểu Ác Ma!
"Điều kiện?" Lạc Y sửng sốt một chút, lại lập tức cười xinh đẹp: "Tiểu mỹ nữ muốn cùng ta bàn điều kiện gì? Ta muốn nghe một chút."
Tô Linh Phong bình tĩnh mở miệng: "Lạc Y sư phụ có thể viết cho Linh Phong một vài lễ nghi cơ bản, ta sẽ tự học. Còn thời gian học Linh Phong sẽ tự mình sắp xếp. Khi lên lớp, sư phụ chỉ cần giả vờ là được. Nếu người đồng ý thì mỗi lần lên lớp, ta sẽ đưa Đoàn Tử cho người chơi."
"Oa hu hu.. mẹ, đừng..." Đoàn Tử nghe vậy, hai chân lại bắt đầu đạp, cố gắng đưa móng vuốt về phía Tô Linh Phong: "Mẹ, Đoàn Tử rất nghe lời, cũng rất biết điều. Mẹ không được để Đoàn Tử..."
Tô Linh Phong không trả lời nó. Nàng nhìn Lạc Y, đợi nàng ấy phản ứng.
"Việc này sao mà được. Thành chủ đại nhân mời ta dạy muội, ta nhất định phải làm hết phận sự của mình..."
"Những gì dạy học sinh vẫn là người quyết định."
"Nhưng mà..." Lạc Y xoa nắn cơ thể mềm mại, trong lòng rất rối: "Nếu thành chủ đại nhân kiểm tra..."
"Sư phụ yên tâm. Những lễ nghi này không làm khó được ta." Tô Linh Phong nhìn thẳng Lạc Y, ngữ khí không sợ hãi: "Sư phụ nên biết, Linh Phong họ Tô. Người của Tô gia còn chưa không đến mức chưa từng học qua chút lễ nghi của quý tộc."
Lạc Y nhướn mày nói: "Tiểu mỹ nữ biết gì về âm luật?"
"Ông ngoại yêu cầu như thế nào?" Tô Linh Phong hỏi
"Thành chủ đại nhân muốn dạy muội sử dụng nhạc khí thật tốt. Còn về phần nhạc cụ gì cho phép muội tự chọn." Lạc Y một tay ôm Đoàn Tử, một tay nâng cằm, nhìn Tô Linh Phong, cười đến là xinh đẹp: "Nếu tiểu mỹ nhân đã có sở trường về nhạc khí, vậy việc dạy âm luật có thể giảm đi..."
Tô Linh Phong hơi kinh ngạc, liếc nhìn Lạc Y, không ngờ nàng còn chưa kịp đề xuất, Lạc Y đã nói ra trước, liền lập tức đáp: "Được. Cái nào giảm được thì giảm đi."
"Tiểu mỹ nhân, muội còn chưa nói rốt cuộc muội biết nhạc khí gì. Muội phải cho ta biết rõ ngọn nguồn đó. Hoặc là muội có thể biểu diễn cho ta xem một lần?"
"Ta cảm thấy không cần đâu. Nếu sư phụ không tin ta, chi bằng trả lại Đoàn Tử cho ta. Sau này Linh Phong sẽ chăm chú nghe sư phụ giảng bài."
"Ấy.. Được rồi được rồi. Trước hết cho muội nghỉ ngơi vài ngày đã..." Lạc Y dừng lại một lúc, lại nói thêm: "Thành chủ đại nhân đã phái người phát thiệp mời sinh nhật của muội. Ngày đó vô cùng quan trọng với muội. Do vậy, trước khi yến hội được tổ chức, ta sẽ kiểm tra lễ nghi và âm luật của muội."
"Được. Ta đã biết."
Tô Linh Phong và Lạc Y đã đạt được thỏa thuận, Đoàn Tử lại rưng rưng nước mắt: mẹ bán nó rồi!
"Huuu oa... Mẹ, Đoàn Tử muốn mẹ..."
Tiểu Bạch khoanh tay, cái miệng nhỏ nhắn cười toe toét, có chút hả hê nói: "Đồ yếu đuối, đồ tham ăn. Thì ra ngươi cũng có chút tác dụng. Đừng bày ra bộ mặt cầu xin như vậy, khó coi chết đi được. Vì chủ nhân chia sẻ phiền não, ngăn cản rắc rối, ngươi phải cảm thấy vinh dự mới đúng..."
Đoàn Tử tức giận trừng mắt nhìn Tiểu Bạch: "Người ta không nói chuyện với ngươi. Đoàn Tử ghét ngươi! Hu hu... Mẹ..."
Tô Linh Phong không để ý đến Đoàn Tử hai mắt đẫm lệ, chỉ muốn nó làm người khác vui vẻ thôi, không phải thực sự bán nó.
Buổi chiều, Tô Linh Phong lấy một quyển sách về thuật luyện kim cơ bản chăm chú đọc.
Lạc Y nhanh chóng viết ra một ít lễ nghi cơ bản của quý tộc và những điều cần chú ý cho Linh Phong, sau đó quay sang Đoàn Tử đang ỉu xìu nằm một chỗ, mải mê đến quên cả trời đất.
Hai người không ai làm phiền đến ai, không khí hòa hợp. Chẳng mấy chốc đã đến buổi trưa...
Chuẩn bị ra về, Lạc Y lưu luyến ôm hôn Đoàn Tử, trong khi nó mặt mũi khó chịu, hờ hững.
Lạc Y đi rồi, nó mới cuộn tròn trong ngực Tô Linh Phong, thút thít: "Mẹ không yêu Đoàn Tử rồi..."
Tô Linh Phong không nói gì, chỉ vỗ vỗ thân thể bé nhỏ trong ngực như trấn an.
Buổi chiều, Mặc Vấn Trần tới phòng Tô Linh Phong theo thường lệ, ôm nàng vào lòng...
Tiểu Bạch lại bay tới trước giường, nghển cổ lên xem hai người trên giường rồi lại bay trở lại nóc giường, đợi động tĩnh...
Tô Linh Phong rúc vào ngực Mặc Vấn Trần, thò tay nhéo ngực hắn một cái.
"E hèm..." Mặc Vấn Trần buồn bực hừ một tiếng, bắt lấy móng vuốt không thành thật của ai kia, khàn khàn nói: "Tiểu nha đầu, nàng đang làm gì?"
Nàng không trả lời, chỉ xoay người ngồi dậy.
"Phong Nhi, làm sao vậy?" Mặc Vấn Trần cũng ngồi dậy.
Tô Linh Phong nhíu mày: "Huynh định nằm trên giường của ta trong bao lâu nữa?"
"Cả đời..." Mặc Vấn Trần trả lời.
"Nói cái gì?" Tô Linh Phong nheo mắt, nắm chặt cổ áo hắn.
"Ấy... Đợi đến lúc nào phần tử cơ bản trong cơ thể nàng ổn định đã..." Mặc Vấn Trần sửa lời.
"Bao lâu?" Tô Linh Phong hỏi ngắn gọn.
"Đợi nàng đột phá linh thuật cấp hai, có lẽ có thể khống chế minh hệ trong cơ thể rồi..."
"Ta hỏi bao lâu!" Tô Linh Phong nhắc lại.
"Cái này không nói trước được... Có thể vài ngày, vài tháng, cũng có thể vài năm..."
Tô Linh Phong buông cổ áo Mặc Vấn Trần, trầm mặc không nói.
Mặc Vấn Trần vươn tay ôm lấy Tô Linh Phong, thì thầm bên tai nàng: "Phong Nhi không thích ta ở bên cạnh nàng sao? Có phải... lòng nàng đang rối loạn?"
"Không!" Tô Linh Phong ngay lập tức phủ nhận.
"Không gì? Không thích ta ở bên cạnh nàng sao?" Mặc Vấn Trần cố ý hỏi.
Tô Linh Phong không đáp, cánh tay dùng sức để thoát khỏi lồng ngực hắn. Nhưng thân thể Mặc Vấn Trần lại vững chắc như núi, không hề suy chuyển.
"Phong Nhi... Nàng tức giận rồi..." Khóe môi Mặc Vấn Trần nở nụ cười hấp dẫn, thấp giọng nói: "Là vì ta sao?"
"Huynh cứ ở đó với chứng vọng tưởng của huynh đi!" Tô Linh Phong hừ lạnh.
Chứng vọng tưởng ? Mặc Vấn Trần thấy từ này rất lạ. Nhưng cứ theo nghĩa từng chữ thì cũng không khó để hiểu rõ. Hắn lập tức lắc đầu cười khẽ: "Phong Nhi, nàng thật mạnh miệng..."
"Dừng ngay!" Tô Linh Phong bĩu môi, mặc kệ cái têń đang tự hài lòng, nằm xuống ngủ.
Mặc Vấn Trần khẽ thở dài một tiếng, cũng nằm xuống, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể Tô Linh Phong, kiểm soát bàn tay nhỏ bé, tập trung tinh thần, để lực lượng bên trong cơ thể mình dần chuyển qua cho nàng...
Trước đây, động tác của hắn rất nhẹ, nàng vốn không nhận ra. Nhưng hôm nay, rõ ràng hắn tăng thêm rất nhiều lực, Tô Linh Phong chỉ cảm thấy một luồng nhiệt lượng từ nơi tiếp xúc giữa bàn tay của hai người chậm rãi chảy vào trong thân thể, lan khắp tứ chi...
Tô Linh Phong cảm giác được thân thể Mặc Vấn Trần dính vào áo lót, có mồ hôi thấm qua. Thân thể nàng không khỏi cứng đờ, đưa tay dò xét bả vai Mặc Vấn Trần. Ẩm ướt!
"Huynh đang làm gì?" Tô Linh Phong Nhíu mày hỏi.
Mặc Vấn Trần dịu dàng trả lời: "Không phải Phong Nhi muốn linh thuật của nàng nhanh chóng đột phá sao..."
Xem tiếp: Chương 127