41 Will khóc. Khóc sướt mướt và vô cùng thê thảm tưởng chừng người nằm đó còn hơn là cha mẹ của cậu. Cô vốn đang đau đớn khôn cùng. Nói thật bây giờ chết còn dễ chịu hơn là sống thế này.
42 P/s: Thông báo!!! Đọc xonǵc hẳn có nhiều bạn nghĩ truyện ” Mãi là quản gia của em ” đã đến hồi kết.
Nếu vậy thì…
Không phải đâu!!!
A hèm…
Đầu tiên, au xin lỗi các bạn đọc vì truyện đang trong giai đoạn dở dang au lại drop gần một tháng… Kiểu này là au chuẩn bị nhận một rổ gạch, đá, giày, dép, bê tông, cốt thép,… rồi hen ;))
À… Một điều au muốn chia sẻ nữa là: từ khi bắt đầu viết truyện, au dự định kết thúc sẽ không phải là sad ending (=kết thúc buồn) đâu nhé! ^_^
Và… và… và
Thành quả ở dưới này *mũi tên chỉ xuống dưới*…
oooOOO•••OOOooo
Mạng sống con người là thứ quý giá nhất nhưng đồng thời cũng là thứ mỏng manh nhất…
Cô có một cái chết khá dễ chịu.
43 oooOOO•••OOOooo
Bây giờ cô và hắn đang đắm chìm trong dòng sông hạnh phúc ngọt ngào. Từ đây, họ sống vui vẻ bên nhau, không có buồn đau gì nữa! Vậy là kết chuyện…
Không hề!!!!!!!!!!!!
Cơ bản thì thực tế nó phũ phàng hơn bạn nghĩ nhiều!!!
Sau cái ngày cô từ Quỷ Môn Quan trở về đã là cuối mùa đông.
44 oooOOO•••OOOooo
Thời gian trôi thật chậm với cô, dường như chỉ có màu đen tối tăm phủ kín tất cả. Nó khiến cho người ta cảm thấy cô đơn, thấy thật mệt mỏi… Có tiếng bước chân người nào đó đang đi đến và rồi giọng nói ấy vang lên
” Chào buổi sáng! Em ổn chứ? ”
Cô mỉm cười ngọt ngào đáp lại
” Buổi sáng tốt lành, Shiki! Em vẫn ổn.
45 oooOOO•••OOOooo
Có thể vì vampire không cần ngủ hoặc nếu có ngủ thì cũng chỉ ngủ ban ngày thôi thế nên đến buổi tối cô chẳng tài nào chợp mắt được và dĩ nhiên, hắn cũng chẳng ngoại lệ.
46 oooOOO•••OOOooo
Cô lảo đảo. Cũng may Pearl kịp thời tới đỡ nếu không chắc cô đã ngã lăn quay trên mặt đất luôn rồi.
Thêm vào đó gương mặt của hắn càng ngày càng đen xì xì.
47 ooo000•••000ooo
Chỉ một câu nói cũng đủ làm cô hồn bay phách lạc. Lúc quay mặt về hướng đối diện phát ra tiếng nói thì đã thấy hắn như đã đứng đó đợi từ trước.
48 Những giây phút tiếp theo tuy không có đau đớn gì nhưng cô cảm giác xương cốt như lìa ra mà những tia máu phun lên rất rất khủng khiếp.
49
Chân vừa bước đến quân khu trung tâm, cô chợt nhận ra khung cảnh mới đó đã khác trước rất nhiều. Nơi đây từng là một nơi u ám với những bức tường dày đặc, những hàng rào thép gai sắt nhọn và cả cái không khí lúc nào cũng nặng nề.
50
Lúc cô và Kai về đến căn cứ trời đã về khuya. Thực ra "tổ" mà cô nhắc đến thực chất là kí túc xá của cả bọn. Với điều kiện dư thừa và mức độ vung tiền của từng người thì việc ở kí ức xá thật thiếu logic.