41
Ngày Tưởng Khâm có thể gắng gượng xuống giường đi lại, thì cũng là ngày nhóm người Cận Viêm phái đi bắt Cát Miệt trở lại.
Nhóm người này không phải là nhóm thủ hạ tốt nhất của nhà họ Cận, nhưng được trang bị cẩn thận, kinh nghiệm phong phú, hơn nữa còn có thủ đoạn tàn nhẫn.
42 Sự kiện đấu súng ở thành phố S lần này quá lớn, là địa bàn của nhà họ Cận, các phương tiện truyền thông của thành phố H đều muốn nhà họ Cận bày tỏ thái độ và ý kiến.
43 Cận Viêm và Tưởng Khâm ra khỏi công ty thì trời đã tối, đến khách sạn Mạnh Đông mời cơm thì đã gần 10 giờ. Chủ tiệc và khách khứa đều rất biết ý, người quan trọng nhất còn chưa tới thì tất cả mọi người đều chưa khai tiệc, Mạnh đại oản và người đại diện còn hạ mình đến trước cửa khách sạn đón họ.
44
Tưởng Khâm trở lại Thời tinh Giải Trí trong đêm, thắp đèn ở bộ phận tài chính đến sáng.
Cận Viêm đưa Tưởng Khâm về công ty, xong lái xe đến mấy kho quan trọng của họ ở thành phố H, cả đêm tiêu hủy phần lớn ngọc thạch mua từ Myanmar với mức giá thấp còn chưa bán được.
45 Trong phút chốc Phương Nguyên cảm thấy thời gian dài đăng đẳng, các cơ bắp đông cứng lại như bị hóa thạch, khiến hắn mất tự nhiên mà quay mặt đi, lúc quay lại thì cổ phát ra tiếng “rắc”.
46
Vụ án của nhà họ Cận quả nhiên không phụ sự mong mỏi của mọi người, chỉ trong vòng một đêm đã thành tâm bão lớn.
Cận Viêm thì đã bị bắt, còn hòa thượng Cận Vệ Quốc vẫn chưa bị bắt, có thể nói đây là hai vị trụ cột của gia tộc, bảo sao thành phố H phải gánh vác hết trọng trách.
47
Tưởng Khâm bị vặn tay chỉ cảm thấy đau đớn, cánh tay nhanh chóng tê dại, sau đó chẳng còn cảm giác gì.
Đỉnh điểm của đau đớn chính là không còn cảm thấy đau nữa, chỉ có thể dùng lý trí trí để an ủi rằng “Tôi chắc chắn đang rất đau”, sau đó là cảm nhận được sự sợ hãi vây quanh.
48 Từ Hiểu Tuyền tuy không thông minh, nhưng ngu đến đâu ả cũng biết, lên giường ông chủ và bán đứng chuyện cơ mật của ông chủ, đây vốn là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
49 Tưởng Khâm lúc nào cũng là người mâu thuẫn tính cách. Lúc người ta không thể chống đỡ được mọi chuyện, một mình anh có thể gánh vác tất cả trên vai nhưng đến khi có ai đó đứng trước mặt, anh lại lập tức lùi bước ra sau.
50
Nhà dột còn gặp mưa đêm[1], vận mệnh luôn tại thời điểm mà bạn không ngờ đến nhất lại hiện ra một khuôn mặt ghê tởm.
[1] Ốc lậu thiên phùng liên dạ vũ: Nhà dột còn gặp mưa đêm, ý chỉ tai họa liên tiếp kéo đến.
51
Tưởng Khâm ra khỏi cổng tòa án, đón đại một cái taxi: “Đến cục cảnh sát. ”
Đi được nửa đường đến cục cảnh sát, Tưởng Khâm gọi điện đến công ty, hỏi: “Hôm nay thư ký Triệu Tuyết có đi làm không?”
“Không có thưa Tưởng tổng, cũng không xin nghỉ, bộ phận thư ký đã gọi điện cho cô ta nhưng không được.
52
Cận Viêm ra khỏi tòa án liền phát hiện Tưởng Khâm mất tích.
Hắn đã gọi cho Tưởng Khâm mấy cuộc điện thoại mà không thấy anh bắt máy, sau đó lập tức gọi cho Lê Mông, Trát Tây nhận điện thoại, nói: “Lê Mông đang ôm cừu con đấu cờ.
53
Vừa nhìn thấy Tưởng Khâm, mắt Cận Viêm đỏ bừng lên.
Cục trưởng quan tâm vỗ vai hắn, sau đó ra ngoài. Luật sư có vẻ hơi bối rối, không dám nhìn mặt Cận Viêm, nên giả vờ xem chim sẻ đánh nhanh trên cành cây ngoài cửa sổ như thể thích thú lắm.
54
Tưởng Khâm vốn không quay về phòng giam mà ở ngoài phòng tiếp khách, bỗng gặp đội trưởng Vương.
Đáng lẽ điều này trái với quy định, nhưng Tưởng Khâm là trường hợp đặc biệt, trái với quy định cũng không truy cứu làm gì.
55
Triệu Tuyết sống lâu như vậy, lần đầu tiên biết được mình là con riêng.
Cô ta hoảng hốt nhớ lại, trước đây Triệu Thừa Cường không ở nhà thường xuyên, dựa vào lời nói của cha mẹ cô ta đoán mình còn có anh chị ở nơi khác.
56
Diêu Thục Văn là vợ chính thức của Triệu Thừa Cường.
Bà đang kinh doanh công ty của chính mình ở Mỹ, tuy năm nay đã gần năm mươi tuổi, nhưng phong độ vẫn còn trẻ trung, bà mặc một bộ đồ màu vàng nhạt, cài áo bằng ngọc trai vừa quý giá lại vừa sang trọng.
57
Mọi chuyện diễn ra vô cùng suôn sẻ, ngay ngày hôm sau Diêu Thục Văn đã cùng Cận Viêm đến cục cảnh sát lấy lời khai. Lúc ấy đội trưởng Vương há hốc miệng mồm, thầm nghĩ đây là vở kịch cẩu huyết động trời gì thế này, đến nhà văn cũng khó có thể viết được, chỉnh sửa lại một chút không chừng còn được đăng lên trang thông tin Sohu để lừa người ấy chứ!
Diêu Thục Văn phong độ vẫn tốt, dáng vẻ thanh tao, ăn nói mạch lạc, đối mặt với các vị cảnh sát lại không hề sợ hãi, điềm tĩnh nói: “Trước đây tôi không nói sự thật ra, là bởi vì Triệu Thừa Cường xảy ra chuyện ở thành phố H, mà tôi thì đang ở nước ngoài, không có ai giúp tôi tìm hiểu mọi chuyện.
58 Tối đến báo chí giới giải trí đưa tin khởi tố vụ án ngộ sát, tiêu đề là “Tổng tài Tưởng Khâm của công ty giải trí Thời Tinh là bị cáo của vụ án mưu sát đại cổ đông ngày xưa! Chân tướng sau mười bốn năm sẽ được tiết lộ!”, đầu đề của bài báo được phóng to in đậm, vô cùng nổi bật.
59
Tưởng Khâm từ lâu đã biết có một số lời nói đối với Cận Viêm là cấm ngữ, nói xong sinh ra đủ loại hậu quả không thể giải quyết.
Ví dụ như: “Dạo này anh béo ra?”
Cận Viêm lập tức chạy đến phòng tập thể thao rèn luyện ba ngày ba đêm, trong lúc đó còn nước mắt nước mũi lưng tròng tỏ vẻ vợ ghét bỏ mình rồi đi leo tường, một bên gào khóc một bên không ngừng tập cử tạ, cho đến khi Tưởng Khâm tự mình tới cửa phòng tập thể thao tha hắn về mới thôi.
60
Tưởng Khâm ném vỡ bình rượu, để Cận Viêm nhăn nhăn nhó nhó quét tước phòng khách, còn anh thì thở phì phì về phòng đi ngủ.
Kết quả ngủ thẳng đến nửa đêm khi Cận Viêm mò lên giường, vừa sờ vừa hôn rất nhiều lần.