81 “Như vậy không được, lưng phải thẳng, chân không được cong, không được lười biếng”. “Hoành chủ tử, ngày hôm nay chỉ luyện tới đây thôi, Hoàng thượng ngày hôm nay ở luyện hơn hai khắc rồi”.
82 Về chuyện đánh cuộc, Đan Hoành xem ra khá hơn một chút, ngây người trong quân doanh hơn chục năm khiến hắn không phải kẻ ngốc, trong quân ngọa hổ tàng long, kĩ năng đổ cục mà Đan Hoành học được đã lên tới mức phi phàm, hơn nữa đổ cục chính là loại luyện võ mà Đan Hoành thích nhất.
83 Tây Lưu thái tử lúc đó được an bài vào cung quán. Sau khi an bài thỏa đang, lúc đêm xuống, Hoàng đế mới phái người đi mới Tây Lưu thái tử vì có việc cần bàn.
84 Sáng sớm tại hoàng cung, Hoàng đế đã thượng triều, Tiểu Tuyền Tử vâng mệnh qua đánh thức Đan Hoành, tiện đường khi Hoàng đế hạ triều sẽ đưa hắn tới Ngự thư phòng.
85 Bữa tối là lúc Hoàng đế thiết yến đãi đoàn người Tây Lưu quốc. Thế nhưng Đan Hoành cùng Tây Lưu thái tử đều không có ý định ăn uống gì, chỉ ăn một ít rồi lấy cớ mệt để rời đi.
86 Thị vệ nghe thấy trong Triêu Dương điện truyền tới tiếng động, trong lòng biết có chuyện, thế nhưng cửa điện đã bị khóa, chìa khóa lại do Ninh Bình cầm.
87 Hoàng đế bởi vì thâu hương quá mức say mê mà không để ý(mải chiếm tiện nghi em Hoành quá mức), khi y vẫn đang hôn lên môi Đan Hoành, Đan Hoành đưa tay đẩy cằm y ra, sau đó lấy tay chùi miệng.
88 Đan Hoành đối với hành động khác thường của Hoàng đế, nhất thời trở nên ngây ngốc, Đan Hoành bị Hoàng đế đặt ở dưới thân, Hoàng đế dùng động tác ôn nhu hơn mọi ngày hôn môi hắn cùng hai bên khóe miệng.
89 Trời còn chưa sáng, Đan Hoành sau khi đi tiểu trở về, vốn định trèo lên giường ngủ tiếp, thì chợt thấy áo Hoàng đế mở ra, để lộ cần cổ trắng noãn, mờ ảo nhờ ánh trăng chiếu vào.
90 Khi y phát hiện cái người mà y đang ngày đêm mộng tưởng – Đan Hoành đang nằm trên giường của y, cho dù biết không tốt y cũng không để ý nhiều như vậy.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 135