61 Tiêu Tiêu báo cáo tỉ mỉ chuyện ở châu Phi cho chủ tịch và chỉ đạo nghệ thuật. Nói tóm lại, chuyến công tác châu Phi lần này chỉ chụp được hai bộ ảnh, nhân viên của LY đều về nước an toàn, những người thuê đến như người mẫu và nhiếp ảnh gia thì phải bồi thường.
62 Tin tức từ diễn đàn thời trang còn chưa truyền về quốc nội, bộ phận quan hệ xã hội của LY khẩn cấp lên đường, trước hết dặn dò các hãng truyền thông tạm thời đè tin tức xuống, sau đó chuẩn bị các bài viết xử lí tình hình.
63 "Ai đấy?" Tiêu Tiêu tò mò hỏi một câu.
"Anh trai anh". Triển Lệnh Quân quay lại nhìn anh trai mình, dừng lại một chút, nói: "Ngày mai em đến mua họ anh một hộp thạch, vị đào vàng".
64 Tiêu Tiêu và Triển Lệnh Quân liếc nhau. Cô hiểu ý anh ta, cười nói với ca ca: "Không có việc gì, LY còn có em thì sẽ không thể sụp đổ được".
"Thế thì tốt quá, em thật lợi hại!" Triển Lệnh Nghệ nhìn cô, hai mắt long lanh.
65 Lúc rời khỏi nhà họ Triển, Tiêu Tiêu rất lưu luyến nhìn Triển Lệnh Nghệ ngồi trên sofa mỉm cười giơ tay chào cô.
Triển Lệnh Quân đưa Tiêu Tiêu ra ngoài, đứng trên cầu kính nói chuyện với cô: "Trong nhà không thể không có người, anh không tiễn em ra cổng được.
66 Lam Mạc Như trong ảnh mặc một chiếc váy dài quết đất màu đỏ rực, đó là Niết Bàn mà Tiêu Tiêu thiết kế, nhưng đã cải tiến rất nhiều so với hình dạng lúc được đưa ra trong cuộc thi thiết kế.
67 Thời gian như nước chảy, ánh sáng cũng như nước chảy. Đối với Mộ Giang Thiên đã mù lòa thì bây giờ ánh sáng là thứ không nhìn thấy, chỉ có thể sờ thấy.
68 Hai người nói chuyện trên trời dưới đất trong phòng nghỉ ngơi một hồi lâu, càng nói lại càng hăng say. Tiêu Tiêu phát hiện Triển Lệnh Quân rất khác mình, nhưng lại vô cùng hợp nhau.
69 Adeline không cần từ chức, vị trí thủ tịch lại còn được củng cố hơn.
Lúc duy trì cuộc họp của các nhà thiết kế cao cấp, tâm tình của Lâm Tư Viễn rõ ràng không tốt lắm: "Đừng tưởng các vị trở thành nhà thiết kế cao cấp là tài giỏi lắm, cũng không được dương dương tự đắc vì thiết kế được một tác phẩm xuất sắc, các vị còn kém các bậc thầy thật sự mười vạn tám ngàn dặm!"
Thiết kế ra một tác phẩm xuất sắc đã dương dương tự đắc.
70 Triển Lệnh Quân vừa nói xong lập tức có tiếng rì rầm.
"Có bạn gái tài giỏi lắm hả?" Lý Manh líu lưỡi nói, ôm Tống Đường vào lòng: "Tôi cũng có!"
"Biến!" Tống Đường đánh hắn.
71 "Ngày mai được nghỉ, em có thể đến nhà anh chơi được không?" Tiêu Tiêu nhìn Triển Lệnh Quân, đầy mắt chờ mong.
Hai người tay nắm tay trong xe, nói chuyện như hai bạn nhỏ học lớp mẫu giáo, lại không hề nhận ra điều này.
72 Triển Lệnh Nghệ dần dần nhíu mày, tiếng súng, đạn bay đầy trời, máu. . .
"Á. . . " Cơn đau đầu đột nhiên tăng lên khiến anh ta phải ôm đầu.
"Anh làm sao vậy?" Tiêu Tiêu giật mình, vội ngồi xuống trước mặt anh ta xem xét.
73 Tết âm năm nào cũng vậy, con cái đi làm xa về nhà, ăn sủi cảo, đốt pháo, cả nhà cùng xem chương trình gặp nhau cuối năm càng ngày nội dung càng chán ngắt.
74 Ông Tiêu lấy chiếc khăn mặt vắt trên cổ xuống lau mồ hôi: "Có tuổi rồi, chạy một lát là thở hổn hển".
Triển Lệnh Quân hơi nhíu mày, nói: "Cô chú ạ, vừa chạy bộ xong không nên ngồi ngay, phải đi bộ chậm rãi đã.
75 Triển Lệnh Quân nhìn Chu Thái Nhiên mặt dày trong gương chiếu hậu, đối phương không hề biết, vẫn bàn với Triển Lệnh Nghệ đi ăn gì.
"Phải hỏi ý kiến của phụ nữ trước".
76 Họp báo may sẵn của Paula được tổ chức cực kì long trọng, mở màn còn có chủ tịch đọc diễn văn. Đây là cuộc họp báo may sẵn đầu tiên của Paula sau khi vào Trung Quốc, từ trên xuống dưới đều cực kì coi trọng.
77 Anhs mặt trời từ một điểm tỏa ra xung quanh, hình vẽ này vốn cơ bản giống nhau hết. Mặt trời của tôi là màu vàng xanh, quân kì Nhật Bản là màu đỏ, nói như vậy không khỏi có chút gượng ép.
78 Thật thật giả giả căn bản không có ai đi phân biệt tỉ mỉ, bị lòng nhiệt tình yêu nước mù quáng che đậy hai mắt, dân mạng như mèo hoang ngửi thấy mùi tanh, xung phong tấn công ào ạt.
79 Tình hình một lần nữa trở nên tồi tệ, Chu Thái Nhiên đứng bên tường kính trong văn phòng nhìn tòa nhà của đài truyền hình xa xa, ánh mắt lúc sáng lúc tối.
80 Trong miệng Tiêu Tiêu còn ngậm cái càng cua, nghe nói như thế liền quên cả cắn, càng của rơi thẳng xuống trong bát, hai mắt dần dần có nước mắt.
"Tại sao lại khóc?" Triển Lệnh Quân rút một chiếc khăn ướt lau mặt cho cô, lau hết dầu mỡ trên miệng cô.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 24