41 Gió thổi qua, cuồn cuộn dăm ba lá cây trên nóc phòng phiêu đãng lay động, tròng mắt hơi lạnh của Quân Dập Hàn dâng lên ý lạnh.
“Vương gia, có cần thuộc hạ đi theo nhìn không.
42
Gió thổi qua, cuồn cuộn dăm ba lá cây trên nóc phòng phiêu đãng lay động, tròng mắt hơi lạnh của Quân Dập Hàn dâng lên ý lạnh.
“Vương gia, có cần thuộc hạ đi theo nhìn không.
43 Các chủ Minh Nguyệt các vô cùng không dễ dàng gì tìm ra được chỗ tối ngây ngô, nhìn đèn đóm sáng trong như vậy, trong lòng cũng buồn rầu không thôi, ngọn đèn sáng rỡ như thế, nàng làm thế nào mới có thể thần không biết quỷ không hay lẻn vào trong phòng Quân Dập Hàn?
Huống chi, nàng còn không biết rốt cuộc hắn ở trong phòng nào trong hơn trăm phòng nối tiếp nhau của chùa!
Khi nàng vô cùng hết đường xoay xở, bóng dáng Bạch Ưng rơi vào đáy mắt, nàng nhướn mày lặng lẽ đi theo.
44
Các chủ Minh Nguyệt
các vô cùng không dễ dàng gì tìm ra được chỗ tối ngây ngô, nhìn đèn đóm
sáng trong như vậy, trong lòng cũng buồn rầu không thôi, ngọn đèn sáng
rỡ như thế, nàng làm thế nào mới có thể thần không biết quỷ không hay
lẻn vào trong phòng Quân Dập Hàn?
Huống chi, nàng còn không biết rốt cuộc hắn ở trong phòng nào trong hơn trăm phòng nối tiếp nhau của chùa!
Khi nàng vô cùng hết đường xoay xở, bóng dáng Bạch Ưng rơi vào đáy mắt, nàng nhướn mày lặng lẽ đi theo.
45 Editor: Puck
Hỉ. . . Mạch?
Nàng nhíu nhíu mày trầm ngâm giữ lại một lát. . Giống như không phải. . .
Chưa tới chốc lát, trúng độc, nội thương, dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, vân vân.
46
Hỉ. . . Mạch?
Nàng nhíu nhíu mày trầm ngâm giữ lại một lát. . Giống như không phải. . .
Chưa tới chốc lát, trúng độc, nội thương, dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, vân
vân.
47 Editor: Puck
“A, không xong, phòng nguyên liệu cháy rồi, máu chữa cháy. ” Cuối cùng trong phòng bếp đã có người phát hiện lửa lớn cháy hừng hực, sợ hãi kêu lên, cầm chậu nước chạy về phía phòng nguyên liệu, những người khác nhìn thấy cũng rối rít cầm thùng chậu tiến tới hỗ trợ.
48 “A, không xong, phòng nguyên liệu cháy rồi, máu chữa cháy. ” Cuối cùng trong phòng bếp đã có người phát hiện lửa lớn cháy hừng hực, sợ hãi kêu lên, cầm chậu nước chạy về phía phòng nguyên liệu, những người khác nhìn thấy cũng rối rít cầm thùng chậu tiến tới hỗ trợ.
49 Editor: Puck
Cảnh vật bên cạnh nhanh chóng xẹt qua, người sau lưng theo sát không nghỉ, dù khinh công nàng cao, nhưng dù sao mang theo một nam nhân hơn trăm cân, tốc độ khó tránh khỏi hơi chậm lại.
50 Cảnh vật bên cạnh nhanh chóng xẹt qua, người sau lưng theo sát không nghỉ, dù khinh công nàng cao, nhưng dù sao mang theo một nam nhân hơn trăm cân, tốc độ khó tránh khỏi hơi chậm lại.
51 Editor: Puck
Thân thể đang nằm xuống của nàng cứng đờ, nghiêng đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, là hắn?
Đêm đó trên nóc phòng hắn cứu nàng lại hại nàng!
Chân mày nàng vốn nhíu chặt nổi lên phiền muộn, suy cho cùng hôm nay xui xẻo triệt để sao?
“Thế gian này phồn hoa ngàn vạn, tại hạ còn chưa thưởng thức đủ, sao cam lòng chết đi.
52
Thân thể đang nằm xuống của nàng cứng đờ, nghiêng đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, là hắn?
Đêm đó trên nóc phòng hắn cứu nàng lại hại nàng!
Chân mày nàng vốn nhíu chặt nổi lên phiền muộn, suy cho cùng hôm nay xui xẻo triệt để sao?
“Thế gian này phồn hoa ngàn vạn, tại hạ còn chưa thưởng thức đủ, sao cam lòng chết đi.
53 Bạch Ưng cười như không cười nhận lấy nàng từ trong tay người kia phái người “Đưa” nàng về phòng.
“Vị đại ca này, không biết có thể lấy cho ta chút nước sạch và vải trắng cùng một bộ quần áo để tắm rửa không?” Nàng được một hộ vệ đỡ về phòng, sau khi ngồi xuống mở miệng hỏi.
54
55 “Người này còn có thể cứu hay không?” Đức Quý nhìn lão đại phu thỉnh thoảng vuốt râu chau mày thỉnh thoảng lại lắc đầu thở dài, không nhịn được tiến lên mở miệng hỏi.
56 Ánh nắng chiều dần tắt, trăng sáng mới lên, hầu bàn tiểu Thất nằm ngủ mê man trong thiện phòng của phương trượng đại sư chùa Hộ Quốc, Không Trí đại sư bắt mạch cho hắn rồi mới đứng dậy nói với Quân Hạo Thiên, “Hoàng thượng xin yên tâm, vị thí chú này cũng không đáng lo ngại, mạch tượng của hắn có dấu hiệu trúng độc chẳng qua vì dùng thuốc có cỏ Diệp Lăng, nước ép bản thân cỏ này có độc, nhưng công hiệu chủ yếu lại khiến người ta an thần, không cần lo lắng cho tính mạng của vị thí chủ này.
57 Đôi mắt buồn ngủ của nàng hơi trầm xuống, đứng dậy đánh giá giường hẹp, cúi người sờ ở đầu giường, đầu ngón tay chạm phải thứ gì đó hơi gờ lên, dùng sức nhấn, giường không di động nhưng ván giường lại im hơi lặng tiếng rời đi, nàng hơi nhíu chặt mày, dưới ván giường hẹp này lại có một không gian hẹp dài, cảm giác giống như dưới giường dùng ván giường làm nắp quan tài, mà trong “Quan tài” có một nữ nhân tứ chi bị trói buộc, miệng bị nhét vải rách, đầu tóc rối bời nằm đó, nàng xoa xoa hai cánh tay, nghĩ tới vừa rồi mình và nàng ta nằm kề nhau cách cái ván giường mà ngủ thì cảm thấy cả người phát lạnh, đây cũng quá rợn người!
Nữ tử bị trói nhìn thấy hoảng sợ tràn đầy trong mắt Ôn Noãn đang định lùi lại, nhưng dù có làm gì kiểu gì trong không gian thu hẹp nàng co lại cũng không được, nàng co lại hai cái rồi đột nhiên dừng lại, đáy mắt sợ hãi phát ra hy vọng, tay bị trói ra sức với về phía Ôn Noãn, trong miệng càng kêu ô ô, nước mắt nơi khóe mắt không ngừng rơi, nét mặt buồn bã, giống như cầu cứu Ôn Noãn.
58 Dưới ánh trăng yên tĩnh, Quân Hạo Thiên đỡ Quân Dập Hàn hai người lẳng lặng đi, có thể do ánh trăng quá đẹp, có thể cảm xúc quá phức tạp, không ai mở miệng, một lát sau, cuối cùng Quân Hạo Thiên nhìn ánh trăng tròn hơi tàn nói, “Có còn nhớ rõ lần trước chúng ta đi dạo tâm sự dưới ánh trăng là khi nào không?”
“Dĩ nhiên nhớ.
59 Chu Trường Quý vẫn chưa tỉnh, Ôn Noãn tự mình ở trong phòng chăm sóc hắn, nhìn cây đuốc không ngừng lay động bên ngoài cùng bóng người chạy nhanh chóng, trong lòng nàng cũng mơ hồ thở dài, nàng đã đoán thân phận của Doãn Thiên không phải giàu cũng quý, hơn phân nửa là con em thế tộc, nhưng lại không ngờ hắn là đương kim Hoàng thượng, vốn nàng còn hơi nghi ngờ suy đoán của mình về người đằng sau tấm rèm, dù sao tính chất mục đích thiếu thốn như vậy, nhưng khoảnh khắc khi biết thân phận chân thực của Doãn Thiên, tất cả đều rõ ràng giống như bày dưới ánh mặt trời.
60 (*) u cư: nơi thanh tịnh vắng vẻ
Trả lại Vương phi?
Ôn Noãn hơi dở khóc dở cười, nhưng tình huống này vẫn trong dự đoán, dù sao Quân Dập Hàn trực tiếp mở miệng đòi người như vậy, tất nhiên đã điều tra được nàng không phải là người của Thái hậu, mà loại bỏ Thái hậu – người có hiềm nghi lớn nhất, sau đó tất cả các dấu hiệu khác đều chỉ “Vương phi” quả thật ở trong tay nàng.