21 Chương 21: Hộ pháp Túc Huyền. Tiên – Ma đánh một trận, Bạch Mộ đại thắng, diệt yêu ma lên đến hàng trăm, bắt sống năm tên. Cứ tưởng là cuộc chiến không có phần thắng, cuối cùng Bạch Mộ lại chỉ dùng ba canh giờ để kết thúc.
22 Chương 22: Phong ba nổi lên Đêm khuya, ngoài cửa sổ vang lên những tiếng côn trùng như không hề sợ làm phiền người khác, Anh Lạc nhắm mắt lại, hoàn toàn không có cảm giác buồn ngủ nhưng vẫn cố gắng duy trì hô hấp đều đều, có người đẩy cửa bước vào, đặt thứ gì đó lên bàn, đứng yên trước giường, một lúc lâu sau mới khẽ khàng bỏ đi.
23 Chương 23: Chờ huynh phản bội ta Bóng người phía trước hơi lung lay, nhìn thật quen thuộc, nhưng lại trông cường tráng hơn bình thường rất nhiều. Cho dù đang mặc y phục màu tối, dưới ánh trăng vẫn phá lệ bắt mắt, vẻ mặt người đó bối rối, nhìn khắp nơi, thấy không có ai mới xoay người chạy vào rừng cây gần đó.
24 Chương 24: Chỉ có cái chết “Anh Lạc, Anh Lạc!” Có người đang không ngừng gọi khẽ bên tai nàng, nàng chậm chạp mở mắt, chỉ thấy có bóng trắng mờ ảo, không rõ là ai.
25 Chương 25 : Không thể lãng quên. Cảnh Hư Không được tạo nên từ một loại pháp thuật kì lạ. Khác với vực sâu Bích Lạc, Hư Không càng trống rỗng hơn, càng đen tối hơn rất nhiều lần.
26 Chương 26: Tôn chủ Thần sơn. “Tình huống bây giờ thế nào?” “Bẩm Tôn chủ, Ma giới sắp tấn công lên đỉnh Thần sơn!” “Đỉnh Kiếm Vân của Thần sơn, trừ Thần tộc ra không ai có thể đến gần, không cần phải sợ, người của chúng ta thế nào?” “Đã….
27 Chương 27: Ràng buộc ngàn năm “Tỷ tỷ? Tại sao lại là tỷ tỷ? Rõ ràng không phải mà…. Không cần…. Ta không cần tỷ tỷ!” “Ngoan, ta…. chỉ có thể là tỷ tỷ!” “Không, Lạc Nhi không muốn! Huhu….
28 Chương 28: Quyết chiến ở Kiếm Vân “Xích Vân!” Sắc mặt của đối phương hơi thay đổi “Ta nghe nói, Xích Vân là thần khí chỉ nhận một chủ, có thể tuân theo ý muốn của chủ nhân hóa thành nhiều loại hình dáng, thậm chí có thể hóa thành kiếm! Màu sắc của nó cũng tùy theo công lực của chủ nhân mà khác nhau.
29 Chương 29: Đường đến Thiên Tích Khí trời giữa hạ, ánh nắng mặt trời bỏng rát trải đầy cả vùng, không khí trong rừng an tĩnh đến dị thường, nhìn khắp bốn phía, ngay cả một con thú nhỏ cũng không có.
30 Chương 30: Khách đến Thiên Tích “Lạc Chưởng môn, ba ngày sau là Tiên hội Dao Trì, mong Chưởng môn có thể tham gia!”Cố Thiên Phàm hai tay ôm quyền, vẻ mặt nghiêm nghị, biểu tình cà lơ phất phơ không hề có, rất quy củ dâng thiệp trong tay lên.
31 Chương 31: Hồng liên Dao Trì “Ca ca!” Nam tử áo lam đang ngồi trên đá vừa nghe tiếng gọi liền quay đầu lại, thấy rõ người đến là ai, môi liền nở nụ cười yếu ớt, quanh thân trong phút chốc như được bao phủ bởi những cánh hoa rơi, khiến người ta không dám nhìn thẳng, tay hơi nâng lên, ngón tay như bạch ngọc, áo bay bay trong gió.
32 Chương 32: Nam tử xinh đẹp Trong một bụi hồng liên đỏ như máu, có một người đang nằm nghiêng, một tay chống cằm, vẻ mặt thú vị nhìn nàng. Mắt phượng mảnh, híp thành một đường, dưới khóe mắt có một đóa hoa anh túc nở rộ, đỏ tươi như máu, trên trường bào màu trắng còn thêu một đóa mẫu đơn đỏ tươi, trông sống động vô cùng, tựa như hút mất hồn người nhìn.
33 Chương 33: Chuyện ở Dao Trì “Sao… sao huynh lại ở đây?” Vị nam tử ngồi bên cạnh, đôi mắt mị hoặc chúng nhân, khóe mắt có hình hoa, chính là vị nam tử trong mật đạo.
34 Chương 34: Trụ thông thiên* (*trụ thông thiên: Trụ nối trời) Tốc độ cưỡi kiếm của Miểu Hiên cực nhanh, là loại tốc độ mà Lạc Song không bao giờ đạt tới được, bốn phía xung quanh đều là mây bay, bên tai ngoài tiếng gió ra không còn tiếng nào khác.
35 Chương 35: Thiên Trụ sụp đổ “Hoang đường!” Miểu Hiên hừ lạnh, mày chau lại, trên mặt thoáng tức giận, ánh mắt nhìn về phía Phi Diễm càng lạnh lẽo. “Tại sao?” Phi Diễm cong cong đôi môi đỏ tươi “Ngươi đi theo ta có gì không tốt? Ta là Tứ Hộ Pháp của Ma giới, trông cũng không tệ, đến giờ còn chưa có cô nương nào có thể so sánh được với ta! Ngươi không hài lòng gì chứ?” Lạc Song ngẩng đầu nhìn lại, trong lòng thầm thở dài, đúng vậy á! Là mỹ nhân đó! Ngoài Tôn chủ trước kia, nàng quả thật chưa từng thấy nữ tử nào đẹp như Phi Diễm.
36 Chương 36: Hiện tượng kì quái Đột nhiên nàng cảm thấy một cơn đau nhói, rất đột nhiên, như xuất phát từ sâu trong cơ thể, truyền đến tứ chi. Toàn thân nàng như bị ngàn vạn lưỡi dao sắc bén cắt vào.
37 Chương 37: Khổ tâm mai mối “Vân Tịch có thể chữa khỏi vết thương của muội, mà độc tính của chính nó lại tương đồng với khí m Tà!” Khí m Tà khiến nàng bị thương, phải vừa chữa khỏi vết thương đó, lại phải đề phòng cả sự bộc phát của khí m Tà.
38 Chương 38: Huyễn Lục hoa* (*huyễn: Giống như thật – ý nói về một loại hoa vô cùng giống Lục hoa, trong chương có giải thích :3) Bầu trời đầy mây xám xịt, giờ Thìn đã qua, nhưng bầu trời vẫn chưa sáng hẳn, một đệ tử đi đến phòng khách khuất nhất ở phía Đông, đứng yên một lúc, xác định là gian phòng này liền vươn tay gõ nhẹ.
39 Chương 39: Chuyện cũ như gió bay. Lạc Song mở to mắt, nhìn chằm chằm cái túi trong tay hắn, trong đầu như có vô số những hình ảnh không ngừng chạy qua, cuối cùng dừng lại ở hình ảnh cánh tay vốn đang hướng về phía nàng, cuối cùng lại chuyển về phía người bên cạnh.
40 Chương 40: Thượng Tiên Đan Vân Nàng đi vào biển hoa đỏ rực, đứng giữa hồng liên đầy đất, ánh mắt khẽ khép lại. Trong đầu nàng hiện lên từng việc mà nàng đã từng trải qua, những điều mà nàng luôn gắng sức theo đuổi, nỗ lực tìm kiếm, rồi hết lần này đến lần khác lại thất vọng.