41 Chương 41: Đến lượt ta che chở cho tỷ “Đi theo ta!” Thính Phong kéo nàng đứng dậy “Ta đưa cô trở về, nghĩ cách giúp cô ngăn lại chân khí trong người cô!” “Thượng Tiên, xin bỏ tay ra!” Lạc Song khuyên “Ta với ngài quen biết nhiều lắm cũng chỉ mới ba ngày, Thượng Tiên cần gì phải cố chấp với chuyện của Lạc Song như thế?” “Sao ta biết được!” Thính Phong quay đầu trợn mắt nhìn nàng “Ta cũng chả biết ta đã bị cái quỷ gì, dù sao cũng không thể trơ mắt nhìn cô gặp chuyện như thế được!” Lạc Song sửng sốt, vẻ mặt khó hiểu.
42 Chương 42: Tâm không đề phòng Thiên địa có linh khí, sinh ra vạn vật, tạo nên hậu duệ của Thần. Rồi quá lẻ loi, sau tạo ra Lục giới. Thế gian vốn âm dương phối hợp, lại có kẻ mang dục niệm biến thành Ma, đồ thán sinh linh.
43 Chương 43 : Như đã từng quen. Trăng sáng lên cao, chiếu sáng cả bầu trời đêm, hôm nay trăng thật tròn. Thì ra hôm nay trăng lại sáng như vậy, Lạc Song ngửa đầu, nhìn trăng sáng trên trời, thở dài.
44 Chương 44: U Minh Phi Diễm. Mặc dù đã sớm có chuẩn bị nhưng khi chính tai nghe được cái tên này, chân nàng vẫn mềm nhũn, lảo đảo mấy bước. Nữ tử nhìn nàng một cách khinh miệt, đôi môi đỏ mọng ướt át xinh đẹp nhưng những lời thốt ra đều vô cùng bén nhọn: “Sao hả? Bị dọa đến không đứng vững rồi sao?” Đôi mắt đen láy nhìn qua, đánh giá nàng rồi lại lập tức thu hồi.
45 Chương 45: Tránh hổ gặp sói* (*tránh hổ gặp sói: kiểu như câu “tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa”) Muốn nóng lòng biểu hiện, muốn chứng minh tâm tình của mình, nàng cũng biết, suốt ngàn năm qua nàng cũng vẫn luôn làm những chuyện ngu ngốc như thế, chỉ là, nàng ta phát tiết oán hận lên người nàng, mà bản thân nàng lại không thể làm bất cứ điều gì để phát tiết.
46 Chương 46: Gặp được Thanh Mộng Cây to trước người Lạc Song chịu một chưởng của hắn, tan thành trăm mảnh. Nàng phải bước qua một bước, né tránh mấy vụn gỗ kia, cũng đồng thời bại lộ trước mắt người kia, hơi thở vừa cố gắng đè nén, cũng không thể giữ được nữa.
47 Chương 47: Thắng cược. Lạc Song quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, hoàn toàn yên tĩnh, ma khí chung quanh cũng rất ít. Như vậy, bốn phía hẳn là không hề có yêu ma.
48 Chương 48: Đoạt lấy Thiên Kiếm. Nếu như có thể, nàng hi vọng mình chỉ là một người phàm, không bị thân phận trói buộc, không có trách nhiệm phải gánh, không có mấy thứ ân oán tình cừu đeo bám.
49 Chương 49: Nếu có kiếp sau. “Vậy cô thì sao?” Chân mày y nhíu càng chặt hơn. “Ta?” Lạc Song sửng sốt, nhếch khóe môi “Ta tự có cách để về! Huynh đi trước đi!” “Cách gì?” Y hỏi tới, nghe qua thôi đã biết là nói dối rồi “Cô không biết nói dối đâu!” Lạc Song cứng họng, cơn đau trong cơ thể càng tăng lên, nàng đau đến không thể đứng thẳng nổi.
50 Chương 50: Sau khi tỉnh lại. “Biến, cút ngay, đừng để ý đến ta!” “Nguyệt Nhiễm, ta tên là Nguyệt Nhiễm!” “Ngươi nói sao? Xích Cơ là mẹ ngươi!” “Ta muốn giết ngươi, ta muốn giết ngươi, ngươi biết không? Ngươi đồ ngu ngốc kia, ngu ngốc, không có đầu óc!” “Muội là muội….
51 Chương 51: Thất vọng. “Bẩm hộ pháp, tìm khắp nơi cũng đều không thấy tung tích của hai người kia!” “Thiên Kiếm thì sao?” Xích Hải chau mày, nhìn về phía cả đám người đang quỳ trong sảnh hỏi.
52 Chương 52: Đá Trấn giới. Bạch Mộ. “Chưởng môn, sư thúc trở lại rồi!” Mộ Lãnh Liệt ngẩng đầu nhìn lên, cách đó không xa Mộ Tử Hân đang cưỡi kiếm bay đến, tư thái vẫn phiêu dật như cũ, sắc mặt vẫn như ngày thường, không có thay đổi gì.
53 Chương 53: Không thể hận thù. “Các ngươi còn đang chờ cái gì?” Phi Diễm cách đó năm thước mở miệng, giọng nói khàn khàn như đang cố hết sức mà nói, nghe giọng nói thì rõ ràng đã bị thương nặng nhưng nàng ta vẫn cứ lớn tiếng thét lên: “Mau ra tay cho ta, một mũi tên trúng cả hai con chim, Nguyệt Nhiễm!” Nguyệt Nhiễm.
54 Chương 54: Lòng không hối tiếc. “Hiên nhi, con quả thật muốn làm vậy sao?” Nữ tử nhíu chặt mày, nhìn về phía nam tử bên cạnh, trong ánh mắt đều là phiền muộn.
55 Chương 55: Chữa trị phong ấn “Ta chỉ đến để đưa thuốc thôi mà, sao lại không thể vào?” “Không được!” “Không được gì chứ, ta cũng đâu làm gì hắn đâu, nếu không phải sư phụ ra lệnh, ta còn lười phải đến đây!” “Không được!” “Nè nè nè, cô làm ơn rõ ràng một chút, đây là Bạch Mộ, ta là đệ tử Bạch Mộ, chỗ của chúng ta sao chúng ta lại không thể vào?” “Không, được!” Từ xa Lạc Song đã nghe tiếng cãi nhau ầm ĩ, có hai người đang đứng trước cửa, một đỏ một trắng, đỏ chính là Phong Phong, người áo trắng đưa lưng về phía nàng, không thấy rõ diện mạo, chỉ là giọng nói kia sao mà quen tai thế, quen tai đến mức vừa nghe đã khiến nàng muốn đi chỗ khác ngay, nhưng nhớ đến người còn ở trong phòng, nàng đành cắn răng nhịn xuống.
56 Chương 56: Thiên Phàm hai mặt Hồng liên như lửa, thiêu đốt cả mặt đất. Thỉnh thoảng lại có cơn gió nhẹ thổi qua, nhấc lên mấy cánh hoa đỏ rực, bay lượn như đang múa.
57 Chương 57: Tội gì phải vậy? “Không được không được!” Không chờ Lạc Song mở miệng, hắn lại tự phủ nhận trước “Ta không thể đánh cô, bây giờ cô là nữ nhân, ta không thể đánh nữ nhân!” Lạc Song lại tiếp tục vã mồ hôi, có lúc nào nàng không phải nữ nhân hả?! “Tiểu Lạc!” Hắn hạ giọng nói, chắp tay trước ngực, vẻ đáng thương “Cô đáp ứng ta đi, không được nói cho người khác nhé? Dù sao ta đường đường là đại đệ tử của Bạch Mộ, nếu như chỉ một trận pháp nho nhỏ như thế cũng không thoát được, cũng quá….
58 Chương 58: Gặp lại người dưng. “Lạc Chưởng môn. ” Mộ Tử Hân khách khí bước đến, ánh mắt lại lạc đến hai bàn tay đang nắm chặt lấy nhau, trên mặt như hiện lên điều gì nhưng ngay lập tức lại biến mất.
59 Chương 59: Xem như người lạ. “Thượng Quan Dực?” Ngọc Trì bật thốt lên tên người kia, vẻ mặt mờ mịt. Thiên Quan là một giai đoạn tu tiên rất quan trọng, phi thăng thành Tiên, chỉ cần qua được Thiên Quan, tu vi nhất định tăng mạnh, mặc dù không thể so được với Thượng tiên nhưng cũng đã thuộc hàng thượng thừa.
60 Chương 60: Thành hôn Ngoài phòng có một người mặc áo lam đang đứng yên, mắt nhìn thẳng về phía trước. Hắn nhìn rất chuyên chú, nhưng lại không ai biết hắn đang nhìn thứ gì? Ánh mắt hắn trống rỗng, không hề có tiêu cự, rõ ràng là một người vô cùng cảnh giác lại không hề chú ý rằng có một người khác đang đến gần.