101 Từ sau khi được Bạch Hiền đáp ứng lời “cầu hôn” bất ngờ, Kim Chung Nhân chẳng biết tại sao bị rơi vào trạng thái phấn khích cực độ không thể tự thoát ra được, cứ ngoác miệng cười toe toét suốt từ lúc đến cantin ăn cơm, đến lúc Ngô Thế Huân cùng Lộc Hàm xuất hiện tuyên bố bọn họ ở cùng một chỗ, cho tới khi trở lại ký túc xá cũng vẫn chưa trở về bình thường được.
102 “Hai thằng nhãi con Kim Chung Nhân và Ngô Thế Huân này gần đây càng ngày càng ít dành thời gian tập nhảy. Chuyện này rốt cuộc phải giải quyết thế nào đây? Lão sư cũng bắt đầu trách mắng mình!”
Trương Nghệ Hưng đối với Bạch Hiền cùng Lộc Hàm ngồi đối diện trong phòng ăn bắt đầu oán giận, bên cạnh là Ngô Diệc Phàm giống như bù nhìn chỉ biết gật đầu và giúp bóc tôm.
103 【 Bạch Hiền 】
“Hi, mình là Phác Xán Liệt …. ”
Bạch Hiền vĩnh viễn nhớ rõ thời điểm nhập học sơ trung, thiếu niên ngồi ở phía sau kia, vươn tay hướng về phía mình chào hỏi.
104 【1】
“Em về rồi đây!”
Đẩy cửa ký túc xá ra, Kim Chung Nhân mở to mắt quét một vòng quanh phòng mới nhìn thấy Bạch Hiền đang bọc ba tầng chăn, co lại thành một nhúm nấp ở trên giường mình.
105 【1】
“Chính là chỗ này sao?”
“Chính là chỗ này. ”
Nơi đây là một thị trấn nhỏ phía Bắc Hà Lan có tên Schagen, diện tích chỉ 19,35 km², dân cư cũng chỉ khoảng trên dưới hai vạn, thậm chí ở trên mạng điều tra, đều tìm không thấy nhiều tư liệu về địa phương này.