Chương trước: Chương 94: Huyễn Mộng Quốc?
1. Chương 1: Bay
2. Chương 2: Kỳ Quái Loạn Thạch
3. Chương 3: Truyền Thừa Trận Pháp
4. Chương 4: Cảnh Giới Long Tu Giả
5. Chương 5: Độ Kiếp
6. Chương 6: Tu Luyện
7. Chương 7: Ly Khai
8. Chương 8: Trận Chiến Đầu Tiên
9. Chương 9: Giết Chết
10. Chương 10: Huyết Quỷ Thành
11. Chương 11: Điều Kiện Vào Tông Môn
12. Chương 12: Cao Lý
13. Chương 13: Ta Cũng Có Linh Căn
14. Chương 14: Huyết Linh Căn
15. Chương 15: Cao Lý Với Thương Hùng
16. Chương 16: Tốc Độ Khủng Bố Và Nỗi Lo Của Du Vân
17. Chương 17: Chiến Đấu
18. Chương 18: Du Vân Âm Hiểm
19. Chương 19: Về Tông Môn Và Túi Trữ Vật
20. Chương 20: Say Mê
21. Chương 21: Thắng Hồng
22. Chương 22: Sáu Gia Tộc Lớn
23. Chương 23: Giọng Nói Trong Tượng Đá
24. Chương 24: Quỷ Phong
25. Chương 25: Giải Thích
26. Chương 26: Phân Phát Đồ Đạc
27. Chương 27: Tu Luyện
28. Chương 28: Sóng Ngầm Chớp Động
29. Chương 29: Tham Lam
30. Chương 30: Quỷ Động - Sát Ý
31. Chương 31: Ngươi Có Thể Đi Chết Được Rồi
32. Chương 32: Quỷ Xích Quả
33. Chương 33: Làm Gì Có Chuyện Dễ Dàng Như Vậy
34. Chương 34: Long Khí Mười Một Tầng
35. Chương 35: Thu Hoạch Lớn
36. Chương 36: Xem Xét Thu Hoạch
37. Chương 37: Long Khí Mười Ba Tầng
38. Chương 38: Chu Lượng
39. Chương 39: Hóa Dịch Đan
40. Chương 40: Trò Chuyện Với Đường Lôi
41. Chương 41: Không Gian Phế Tích
42. Chương 42: Đường Lôi Thần Bí
43. Chương 43: Bị Gọi Tên
44. Chương 44: Lợi Dụ
45. Chương 45: Các Đại Tông Môn
46. Chương 46: Kế Hoạch Phát Động
47. Chương 47: Xuất Phát
48. Chương 48: Vào Không Gian
49. Chương 49: Dùng Tu Sĩ Làm Chủ Dược
50. Chương 50: Âm Cơ Và Bị Đuổi Giết
51. Chương 51: Hang Động
52. Chương 52: Long Dịch Cảnh
53. Chương 53: Long Ngọc
54. Chương 54: Vào Phế Tích
55. Chương 55: Cuốn Sách Màu Đỏ Phản Ứng
56. Chương 56: Không Gian Sụp Đổ
57. Chương 57: Truyền Tống
58. Chương 58: Ngũ Hành Ấn - Ngũ Hành Môn
59. Chương 59: Sắp Xếp Thu Hoạch
60. Chương 60: Lần Đầu Tiên Thấy Phàm Nhân
61. Chương 61: Dùng Tay Ăn Ngon Hơn...
62. Chương 62: Lam Tinh Thành
63. Chương 63: Chuẩn Bị Chiến Tranh
64. Chương 64: Thái Dương Quốc
65. Chương 65: Thấy Long Ngọc
66. Chương 66: Lục Bình
67. Chương 67: Đánh Chết Trúc Cơ Sơ Kỳ
68. Chương 68: Bị Đuổi Giết
69. Chương 69: Lao Xuống Vực Sâu
70. Chương 70: Lục Thống Giận Dữ
71. Chương 71: Long Mạch
72. Chương 72: Chiến Sự Ở Nam Việt Quốc
73. Chương 73: Long Dịch Cảnh Hậu Kỳ
74. Chương 74: Long Linh
75. Chương 75: Luyện Tập - Tu Luyện
76. Chương 76: Long Đan - Hư Không?
77. Chương 77: Độ Kiếp (1)
78. Chương 78: Độ Kiếp (2)
79. Chương 79: Hóa Giao
80. Chương 80: Hỏa Ấn
81. Chương 81: Chiến Lực Của Du Vân
82. Chương 82: Trương Minh
83. Chương 83: Đấu Giá Hội
84. Chương 84: Quy Tắc Đấu Giá Hội
85. Chương 85: Bắt Đầu Đấu Giá
86. Chương 86: Lưu Tinh Kiếm
87. Chương 87: Bản Đồ
88. Chương 88: Tế Luyện Lưu Tinh Kiếm
89. Chương 89: Long Đan Hai Tấc - Trung Kỳ
90. Chương 90: Hai Đồng Tử Và Cung Điện Chín Tầng
91. Chương 91: Tây Hải Liên Minh
92. Chương 92: Vào Cung Điện
93. Chương 93: Bên Nào Cũng Có Mục Đích
94. Chương 94: Huyễn Mộng Quốc?
95. Chương 95: Lạc Vào Bến Mộng
96. Chương 96: Tầng Bốn
97. Chương 97: Hang Động
98. Chương 98: Vô Tình Kết Thù
99. Chương 99: Tinh Kim - Sáng Mộc
100. Chương 100: Mưa Kiếm
101. Chương 101: Một Ngón Tay Làm Sụp Núi
102. Chương 102: Vạn Vũ Kiếm Pháp
103. Chương 103: Khắp Nơi Là Linh
104. Chương 105: Vào Tầng Chín
105. Chương 106: Cung Điện Trên Mặt Biển
106. Chương 107: Tìm Đường Ra
107. Chương 108: Nghi Ngờ
108. Chương 109: Bạch Băng Thành
109. Chương 110: Bạch Quốc
110. Chương 111: Bạch Tuyết Tông
111. Chương 112: Chạy Trốn
112. Chương 113: Tìm Kiếm
113. Chương 114: Ba Chiêu Kiếm Pháp
114. Chương 115: Đinh Kiên - Đỗ Hùng
115. Chương 116: Lại Bị Thương Nặng
116. Chương 117: Chữa Thương
117. Chương 118: Lặn Xuống Đáy Hồ
118. Chương 119: Ngưng Thần Hồn - Kết Long Thai
119. Chương 120: Bắt Đầu Phá Anh
120. Chương 121: Tâm Ma
121. Chương 122: Chiến Tâm Ma
122. Chương 123: Long Anh Cảnh
"Sao mấy cái tên này ta chưa nghe qua nhỉ..."
Du Vân bước đi dạo trên con đường này mà suy nghĩ những lời lão ăn xin nói cũng như lúc trước hai vị Sinh Diệt đồng tử nhắc nhở.
"Thật? Giả.... Huyễn, Mộng... Ừ..."
Du Vân bỗng nhiên tỉnh ngộ ra, cảnh ở đây là giả, nhưng nhìn xung quanh thì cảm thấy rất chân thật, tiếng nói chuyện, mùi thức ăn và con người nữa. Du Vân càng suy nghĩ càng mờ mịt.
Một tháng sau, cung điện tầng 2.
Trên một ngã tư đường, một người thanh niên tóc tai bù xù ngồi ở đó mà xem những người đi trên đường, người thanh niên này chính là Du Vân, một tháng nay hắn đã đi dạo khắp cả tòa thành rồi ra bên ngoài nhưng vẫn như cũ không thu hoạch được cái gì, kể cả dùng tinh thần lực quét xuống đất hay là long nhãn nhưng cũng như vậy, tất cả đều là bình thường.
"Người thanh niên?"
Một giọng nói quen thuộc truyền vào tai Du Vân, hắn quay đầu lại thì thấy lão ăn xin.
"Có chuyện gì không?"
"Cậu còn tiền không? Cho ta xin một ít bạc...."
Du Vân cũng không nói nhiều, từ trong túi trữ vật lấy ra mười lạng bạc đưa cho ông ta.
"Cảm ơn!"
Lão ta nhận lấy bạc sau đó chạy đến cửa hàng bánh bao mua hai cái bánh bao thịt rồi trở về chỗ Du Vân.
"Ăn không? Rất ngon..."
Ông ta đưa cho Du Vân một cái bánh bao rồi mời mà Du Vân cũng không khách khí, cầm lấy bánh bao mà ăn.
"Rất ngon.... Đây là lần đầu tiên ta ăn bánh bao!"
Du Vân vừa ăn vừa nói.
"Ha ha ngon là tốt rồi, từ lúc nhỏ ta đã làm ăn xin cũng ăn bánh bao, đến bây giờ ta cũng ăn bánh bao."
Lão ăn xin nghe Du Vân nói như thế cũng cười nói.
"Ở đây cũng giống như một cái nhà tù vậy. Càng muốn thoát khỏi thì càng giam cầm chặt hơn. Ngươi hiểu sao?"
Lão ăn xin ăn xong miếng bánh bao còn ở trên tay rồi nói sau đó lững thửng bước đi, dáng vẻ cô đơn mà đìu hiu. Còn Du Vân thì mờ mịt nhìn ông ta. Hắn không hiểu.
"Nhà tù sao? Nhưng nó nghĩa là gì?"
Du Vân ngơ ngác mà ngồi ở đó. Lòng của hắn bay bổng, nhớ lại lúc trước khi hắn là một con rắn nhỏ, mỗi ngày nằm sưởi nắng ở trên bãi cỏ, một cảm giác thoải mái nhưng cũng đầy buồn tẻ, vì lúc đó hắn cũng như ở trong một cái tù, không thể nào ra ngoài, không biết thế giới này là cái gì, cho đến lúc hắn được cơ duyên truyền thừa, mỗi ngày nằm sưởi nắng nhưng có thêm một công việc, đó là tu luyện, sau đó hóa thành người....
"Đợi đã... Hóa hình???"
Du Vân như bắt được cái gì đó rồi liên tưởng đến những lời lão ăn xin nói.
"Hahaha.... Đây không phải là nhà tù giam cầm thân thể con người... Hahaha...."
Du Vân bỗng nhiên cất tiếng cười to lên sau đó hóa thành độn quang bay thẳng lên bầu trời rồi biến mất, mà thành thị dần dần nhạt nhòa rồi biến mất, mà ở chỗ một góc đường nào đó có một lão ăn xin đang ngồi đó, khi Du Vân cười to lên rồi phóng lên trời ông lão cũng mỉm cười mà nhìn Du Vân biến mất ở trên bầu trời...
Xem tiếp: Chương 96: Tầng Bốn