Chương trước: Chương 100: Mưa Kiếm
1. Chương 1: Bay
2. Chương 2: Kỳ Quái Loạn Thạch
3. Chương 3: Truyền Thừa Trận Pháp
4. Chương 4: Cảnh Giới Long Tu Giả
5. Chương 5: Độ Kiếp
6. Chương 6: Tu Luyện
7. Chương 7: Ly Khai
8. Chương 8: Trận Chiến Đầu Tiên
9. Chương 9: Giết Chết
10. Chương 10: Huyết Quỷ Thành
11. Chương 11: Điều Kiện Vào Tông Môn
12. Chương 12: Cao Lý
13. Chương 13: Ta Cũng Có Linh Căn
14. Chương 14: Huyết Linh Căn
15. Chương 15: Cao Lý Với Thương Hùng
16. Chương 16: Tốc Độ Khủng Bố Và Nỗi Lo Của Du Vân
17. Chương 17: Chiến Đấu
18. Chương 18: Du Vân Âm Hiểm
19. Chương 19: Về Tông Môn Và Túi Trữ Vật
20. Chương 20: Say Mê
21. Chương 21: Thắng Hồng
22. Chương 22: Sáu Gia Tộc Lớn
23. Chương 23: Giọng Nói Trong Tượng Đá
24. Chương 24: Quỷ Phong
25. Chương 25: Giải Thích
26. Chương 26: Phân Phát Đồ Đạc
27. Chương 27: Tu Luyện
28. Chương 28: Sóng Ngầm Chớp Động
29. Chương 29: Tham Lam
30. Chương 30: Quỷ Động - Sát Ý
31. Chương 31: Ngươi Có Thể Đi Chết Được Rồi
32. Chương 32: Quỷ Xích Quả
33. Chương 33: Làm Gì Có Chuyện Dễ Dàng Như Vậy
34. Chương 34: Long Khí Mười Một Tầng
35. Chương 35: Thu Hoạch Lớn
36. Chương 36: Xem Xét Thu Hoạch
37. Chương 37: Long Khí Mười Ba Tầng
38. Chương 38: Chu Lượng
39. Chương 39: Hóa Dịch Đan
40. Chương 40: Trò Chuyện Với Đường Lôi
41. Chương 41: Không Gian Phế Tích
42. Chương 42: Đường Lôi Thần Bí
43. Chương 43: Bị Gọi Tên
44. Chương 44: Lợi Dụ
45. Chương 45: Các Đại Tông Môn
46. Chương 46: Kế Hoạch Phát Động
47. Chương 47: Xuất Phát
48. Chương 48: Vào Không Gian
49. Chương 49: Dùng Tu Sĩ Làm Chủ Dược
50. Chương 50: Âm Cơ Và Bị Đuổi Giết
51. Chương 51: Hang Động
52. Chương 52: Long Dịch Cảnh
53. Chương 53: Long Ngọc
54. Chương 54: Vào Phế Tích
55. Chương 55: Cuốn Sách Màu Đỏ Phản Ứng
56. Chương 56: Không Gian Sụp Đổ
57. Chương 57: Truyền Tống
58. Chương 58: Ngũ Hành Ấn - Ngũ Hành Môn
59. Chương 59: Sắp Xếp Thu Hoạch
60. Chương 60: Lần Đầu Tiên Thấy Phàm Nhân
61. Chương 61: Dùng Tay Ăn Ngon Hơn...
62. Chương 62: Lam Tinh Thành
63. Chương 63: Chuẩn Bị Chiến Tranh
64. Chương 64: Thái Dương Quốc
65. Chương 65: Thấy Long Ngọc
66. Chương 66: Lục Bình
67. Chương 67: Đánh Chết Trúc Cơ Sơ Kỳ
68. Chương 68: Bị Đuổi Giết
69. Chương 69: Lao Xuống Vực Sâu
70. Chương 70: Lục Thống Giận Dữ
71. Chương 71: Long Mạch
72. Chương 72: Chiến Sự Ở Nam Việt Quốc
73. Chương 73: Long Dịch Cảnh Hậu Kỳ
74. Chương 74: Long Linh
75. Chương 75: Luyện Tập - Tu Luyện
76. Chương 76: Long Đan - Hư Không?
77. Chương 77: Độ Kiếp (1)
78. Chương 78: Độ Kiếp (2)
79. Chương 79: Hóa Giao
80. Chương 80: Hỏa Ấn
81. Chương 81: Chiến Lực Của Du Vân
82. Chương 82: Trương Minh
83. Chương 83: Đấu Giá Hội
84. Chương 84: Quy Tắc Đấu Giá Hội
85. Chương 85: Bắt Đầu Đấu Giá
86. Chương 86: Lưu Tinh Kiếm
87. Chương 87: Bản Đồ
88. Chương 88: Tế Luyện Lưu Tinh Kiếm
89. Chương 89: Long Đan Hai Tấc - Trung Kỳ
90. Chương 90: Hai Đồng Tử Và Cung Điện Chín Tầng
91. Chương 91: Tây Hải Liên Minh
92. Chương 92: Vào Cung Điện
93. Chương 93: Bên Nào Cũng Có Mục Đích
94. Chương 94: Huyễn Mộng Quốc?
95. Chương 95: Lạc Vào Bến Mộng
96. Chương 96: Tầng Bốn
97. Chương 97: Hang Động
98. Chương 98: Vô Tình Kết Thù
99. Chương 99: Tinh Kim - Sáng Mộc
100. Chương 100: Mưa Kiếm
101. Chương 101: Một Ngón Tay Làm Sụp Núi
102. Chương 102: Vạn Vũ Kiếm Pháp
103. Chương 103: Khắp Nơi Là Linh
104. Chương 105: Vào Tầng Chín
105. Chương 106: Cung Điện Trên Mặt Biển
106. Chương 107: Tìm Đường Ra
107. Chương 108: Nghi Ngờ
108. Chương 109: Bạch Băng Thành
109. Chương 110: Bạch Quốc
110. Chương 111: Bạch Tuyết Tông
111. Chương 112: Chạy Trốn
112. Chương 113: Tìm Kiếm
113. Chương 114: Ba Chiêu Kiếm Pháp
114. Chương 115: Đinh Kiên - Đỗ Hùng
115. Chương 116: Lại Bị Thương Nặng
116. Chương 117: Chữa Thương
117. Chương 118: Lặn Xuống Đáy Hồ
118. Chương 119: Ngưng Thần Hồn - Kết Long Thai
119. Chương 120: Bắt Đầu Phá Anh
120. Chương 121: Tâm Ma
121. Chương 122: Chiến Tâm Ma
122. Chương 123: Long Anh Cảnh
Du Vân đi đến mấy ngồi nhà này rồi vòng quanh suy nghĩ nên bước vào ngôi nhà nào, ở dưới bia đá có ghi ở trên mỗi ngôi nhà có chứa công pháp hay thần thông nhưng phải tùy cơ duyên mới được, mà cơ duyên ở đây có nghĩa là bước vào được ngôi nhà nào thì sẽ có được công pháp hay thần thông ở bên trong, mà ở trên đỉnh núi này có mấy chục ngôi nhà, nhà nào cũng giống nhau, đường làm từ những loại gỗ lâu năm và hiếm thấy, ngói ngôi nhà là những tảng ngọc bích được chế tác mà thành, bốn nóc nhà thì được trạm trỗ những con thú mà Du Vân chưa từng thấy qua, mà điểm kỳ quái là trước cửa không có bảng viết tên công pháp hay thần thông trong đó.
Du Vân sau khi xem xét kỹ sau đó lựa chọn ngôi nhà gần nhất bước vào, nhưng khi đụng phải màn sáng thì bị đẩy ra, dù có làm cách gì cũng không vào được, Du Vân thử dùng Lưu Tinh Kiếm chém một phát trên màn sáng như cũng bị văng ra, mà trên màn sáng không có một dấu vết gì.
Mà khi Du Vân đang thử vòng phòng hộ của mấy ngôi nhà thì mấy người Trần Cảnh cũng đi vào, quần áo của họ được thay bằng bộ đồ khác, mặt mày mệt mỏi và tái nhợt, có vẻ chiến đấu quá kịch liệt và bị thương nhưng sâu trong con mắt của mỗi người đều mang chút vui mừng, có lẽ họ đã thu hoạch được thứ gì đó.
Sáu người này bước đến chỗ tấm bia đá, đọc xong những lời trên đó thì cau mày.
"Chắc chắc đường đi lên núi sẽ không dễ dàng...."
Lam Hải đọc xong nội dung trên tấm bia đá thì nhìn những bậc thang dẫn lên đỉnh núi mà nói.
"Đi lên sẽ biết thôi!"
Mọi người riêng phần mình chọn một chỗ mà bắt đầu đi lên.
....
Du Vân thử xong hết lại tiếp tục đi loanh quanh, hắn đã vào bảy tám ngôi nhà nhưng những màn sáng luôn ngăn hắn lại, điều này khiến Du Vân tức tối, hắn đi tới những ngôi nhà sâu ở bên trong, ở trong này có ba ngôi nhà xây cạnh nhau, hắn bước vào ngôi nhà bên phải, Du Vân nhắm mắt lại mà bước đi vào, hắn cũng không muốn nhìn thấy cái cảnh bị màn sáng đẩy đi ra nữa.
Nhưng mà Du Vân cứ bước đi như vậy nhưng không thấy bị màn sáng đẩy ra nữa, mà dưới chân thì cảm giác không còn đi trên mặt đất mà là đi trên những tảng đá, hắn kinh ngạc mở mắt ra, ở trước mặc hắn là cách cửa đi vào ngôi nhà, hắn quay đầu lại thì thấy cách mình vài trượng màn sáng vẫn bao phủ xung quanh.
Du Vân mừng rỡ mà đẩy cửa ra bước vào bên trong, trong căn phòng trống trải không có bố trí bàn ghế hay thứ gì khác cả, chỉ có một bức tranh to được treo ở trên vách tường.
Bức tranh được vẽ trắng đen chứ không tô thêm một màu nào cả, Du Vân bước lại gần để nhìn kỹ hơn, trong bức tranh vẽ một người thanh niên trẻ tuổi, khoảng hai bốn hai lăm gì đó, nhưng khuôn mặt thì vẽ không được rõ lắm, mà Du Vân nhìn vào thì giống như đã thấy ở đâu rồi.
Trong bức tranh, người thanh niên này đứng trên một đỉnh núi, tư thế hiên ngang, tay trái để thõng xuống, còn tay phải thì ngón tay trỏ chỉ về phương xa, Du Vân nhìn ngón tay sau đó nhìn theo phương hướng của ngón trỏ thì thấy một ngọn núi bị vỡ nát giống như là bị ngón trỏ chỉ trúng mà sụp đổ vậy.
Du Vân hít một hơi khí lạnh, Hỏa Ấn của hắn trông có vẻ đồ sộ như thế nhưng vẫn chưa làm tới được mức này, mà người này chỉ dùng một ngón tay có thể làm sụp đổ một ngọn núi.
Quá kinh khủng!
Du Vân lấy tay mà sờ lên bức tranh, mà khi bàn tay chạm tới thì bức tranh như có sinh mạng, uốn éo giãy dụa sau đó hóa thành một tia sáng bắng thẳng vào trán Du Vân.
Xem tiếp: Chương 102: Vạn Vũ Kiếm Pháp