21 Ánh rạng đông dần hiện ra ,trong cũng đã sớm ồn ào náo nhiệt ,trên đường đi khắp nơi đều có thể nhìn thấy thân ảnh vội vàng của cung nữ thái giám. Bên ngoài cửa cung xe ngựa chậm rãi nối liền nhau đi tới ,đồng loạt dừng lại ở một bên.
22 một đoạn đường cũng không xa lắm lập tức đã tới nơi ,ở đó đã có nhuyễn kiệu đang chờ sẵn. Liễu Thanh Đường tự nhiên thu hồi bàn tay ,Tần Thúc liền cũng buông cánh tay xuống cho vào ống tay áo ,lui ra phía sau từng bước để ama tiến lên phía trước.
23 Thời điểm đi đến Minh Quang điện, Liễu Thanh Đường vừa lúc gặp trấn quốc công Liễu Thiệu Lệ, cũng chính là phụ thân nàng. Lúc Liễu Thanh Đường còn nhỏ, chỉ biết phụ thân mình làm tướng quân đã qua mấy chục năm, chỉ cần thời điểm đất nước không có chiến sự, mỗi ngày hắn đều dậy sớm luyện võ múa kiếm.
24 Lại mở mắt ra đã không còn nhìn thấy nét dữ tợn trên mặt Liễu Thanh Đường nữa. Nhìn thấy bóng dáng mơ hồ ngoài cửa ,Liễu Thanh Đường cất giọng nói khàn khàn.
25 Nghe Liễu Thanh Đường nói vậy, mặt tiểu hoàng đế đỏ lên, ý tứ không mấy tốt đẹp nói. " Nhi thần còn nhỏ, việc này không cần vội. ""Ở Nam triều ta, mười ba tuổi cũng xem như là nam nhân đã trưởng thành, việc này có thể đợi hoàng đế đến tuổi mười sáu, nhưng cũng không thể thiếu người hầu hạ bên cạnh, sang năm liền hạ lệnh tuyển một vài cô nương vào cung đi.
26 Trong điện Tần Thúc đang giúp Thái Hậu nương nương cởi giầy. hắn đem đôi chân kia đặt ở trên đùi mình ,đem giầy dọn sang một bên vừa ngẩng đầu liền thấy Thái Hậu nương nương xoa xoa chán bộ dáng mệt mỏi liền hỏi.
27 "A Kiều, ta thực sự xin lỗi ngươi. "Lúc Thái phi nói như vây, trên mặt lộ ra chút xấu hổ. " Ngươi chiếu cố mẫu tử chúng ta nhiều năm như vậy, thế nhưng vì Hoài Dư, lại ủy khuất ngươi ột thái giám.
28 Từ mùng một đến mùng mười là tế tổ ,tế thiên mỗi ngày Thái Hậu nương nương chỉ có thể ngủ hai canh giờ ,mời vài ngày liền gầy đi một vòng. Thời điểm lễ mừng năm mới cung nhân chuẩn bị phần lớn đồ ăn đầy dầu mỡ ,Liễu Thanh Đường nhìn đồ ăn có chút mệt mỏi.
29 rõ ràng người nói chuyện ngay trước mắt, nhưng câu nói kia, Tần Thúc cảm thấy như vang lên từ phía trời xa, phiêu phiêu dật nghe thật mơ hồ. Tần Thúc thậm chí hoài nghi câu nói kia là do mình tưởng tượng mà ra.
30 Liễu Thanh Đường cũng không biết sự tình sẽ phát triển thành ca ca của mình lôi kéo kể Tần Thúc nghe chuyện hồi nhỏ của nàng. Nếu biết sẽ có tình huống này ,nàng nhất định sẽ đem Tần Thúc nhét vào phòng nhỏ của mình ,mà không phải kéo đến trước mặt hai người kia ,chỉ tiếc nàng không biết được.
31 " Phụ thân người có tin người chết có thể sống lại sao ?"Liễu Thanh Đường nhẹ giọng hỏi , sau đó không đợi Liễu Thiệu Lệ trả lời , liền nói thêm một câu" Ta chết vào mùa thu nguyên ninh mười năm năm.
32 " Đúng vậy phụ thân ,người không có nghe sai ,chính là giống trong suy nghĩ của người. "Liễu Thanh Đường nói xong còn tự mình múc cho Liễu Thiệu Lệ một chén canh nói.
33 " Nương nương ,đêm nay không hồi cung ?"" đã nói muốn dẫn ngươi đi xem hoa đăng , hồi cung làm chi. "" Nhưng đêm nay là nguyên tiêu ,nếu Thái Hậu nương nương không ở trong cung , có lẽ sẽ rước lấy đàm tiếu.
34 đang là lúc hoàng hôn , những áng mây ở chân trời còn chưa tan đi , rặng mây đỏ cùng ánh chiều vàng lẫn lộn một chỗ phá lệ rực rỡ ,xa xa nhìn trên trời giống như lò lửa cháy rực.
35 Liễu Thanh Đường vừa múc ba viên trôi nước về bát liền sánh ra ngoài một ít. " Ngươi nhỏ hơn ta 2 tuổi ?!"Liễu Thanh Đường mở to hai mắt nhìn bộ dáng không thể tin tưởng ,Tần Thúc nhìn xem cũng không biết chính mình hiện tại nên gật đầu hay lắc đầu.
36 Thái Hậu nương nương muốn đưa lễ vật cho hắn ? Tần Thúc trong nháy mắt liền thụ sủng nhược kinh , mười mấy năm qua hắn đều một mình , cho tới bây giờ không có người để ý sinh nhất hắn , lại càng không nói muốn đưa lễ vật cho hắn.
37 Sáng sớm Liễu Thanh Đường tỉnh dậy búi sơ mái tóc ,mặc vào hoa phục của Thái Hậu nương nương chuẩn bị hồi cung. Mới mở cửa Hải Đường các liền nhìn thấy huynh trưởng đưa lưng về phía nàng đang đứng ở trong viện không biết đợi nàng đã bao lâu, xiêm y đều bị sương sớm làm ướt một mảnh.
38 Đào Hiệp mới tiến vào chợt nghe chủ tử nhà mình phân phó mang cho Tần Thúc mỳ trường thọ ,không khỏi cười nói. " Chủ tử ngươi ở đây nghĩ sai người mang đồ cho Tần Thúc ,mới vừa rồi Tần Thúc ở bên ngoài cũng nhờ ta đưa hộ hắn món quà cho người đâu ,thật là trùng hợp a ~"" Ân , Tần Thúc ở bên ngoài?"Liễu Thanh Đường hỏi liền chuẩn bị cất bước đi ra ngoài.
39 Trừ bỏ lần trước Liễu Thanh Đường sinh bệnh mới tuyển chọn người từ Thái y viện đến chẩn trị còn khoảng thời gian này cứ cách hai tháng ,Dương Tố Thư đều tới thỉnh an bắt mạch cho nàng.
40 đã bốn ngày Liễu Thanh Đường không nhìn thấy Tần Thúc ,tuy rằng ngoài miệng không nói , nhưng trên mặt hờn giận rõ ràng ,hạ nhân hầu hạ ai nấy đều thấy được.