Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Lời Nói Dối Chương 33: Chương 33

Chương trước: Chương 32: Chương 32



Editor: Gà

"Ặc. . . . . ." Đỗ Thành Nghĩa dở khóc dở cười:"Tiểu Nhược không phải đến thời mãn kinh, em mới mười tuổi, con xem ở đây viết, thời mãn kinh phải ba mươi tuổi mới bắt đầu."

Đỗ Trình Trình quệt mồm không nói thêm gì nữa.

Cô thật sự rất không thích Đỗ Nhược, không hiểu tại sao cô ta luôn đối nghịch với cô.

Tâm tư của con gái đều viết hết trên mặt, sao Đỗ Thành Nghĩa không hiểu, chỉ vì ông thân là ba ruột của Đỗ Nhược, có trách nhiệm và nghĩa vụ dạy dỗ cô ta: "Em là em con, các con có liên hệ máu mủ, vốn nên là người thân cận nhất, con cũng sẽ không cô đơn, tương lai cũng có thể giúp đỡ con."

"Nhưng con không cô đơn, con có ba, còn có anh, trong trường học còn có bạn tốt, còn có rất nhiều bạn học và thầy cô, hơn nữa có anh giúp đỡ con." Vẻ mặt Đỗ Trình Trình khổ não: "Ba, con. . . . . . Thôi, chỉ cần em ấy không gây chuyện với con ... con cũng sẽ không so đo với em ấy."

Trong đầu cô đột nhiên toát ra hình ảnh cô ta biến thành giống bà nội, Đỗ Nhược la lối om sòm rồi phun nước miếng gây gổ, mày thanh tú nhíu lại, cảm thấy vô cùng đáng sợ.

"Nhưng mỗi ngày lúc con làm bài tập, hai người đều mở âm thanh rất to, dù đóng cửa sổ còn có thể nghe, làm con không thể làm bài tập được."

"Chuyện này ba sẽ nói với bà nội con." Ở trước mặt trẻ con, ông không thể nói mẹ mình không đúng, cha mẹ là thầy cô của con cái, nếu cha mẹ không nhận thức được hành vi của mình, tương lai sẽ khiến con cái bị ảnh hưởng nhất định, bọn chúng sẽ bắt chước hành động của cha mẹ.

"Dạ, được rồi." Đỗ Trình Trình miễn cưỡng tiếp nhận.

Cuộc sống của cô đang yên ổn hạnh phúc, đột nhiên xuất hiện hai món hàng ồn ào này, quả thật khiến cô cảm thấy thật khó khăn, đặc biệt hai con hàng này luôn gây phiền phức cho cô.

Lúc này cô vì Đỗ Nhược, đã tránh Vương Linh như tránh bò cạp rồi, suy nghĩ một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nghiêm túc nhìn ba, thương lượng với ông nói: "Ba, con cảm thấy, tương lai nếu ba cưới mẹ kế, nhất định không thể cưới dì Vương Linh."

Đỗ Thành Nghĩa vừa buồn cười vừa tò mò hỏi: "Tại sao?"

Đỗ Trình Trình nghiêm túc đáp: "Một người trong số họ đã bằng 500 con vịt, bây giờ trong nhà đã có một ngàn con vịt, thêm 500 con nữa, con sợ nóc nhà sẽ bị lật tung luôn ."

Đỗ Thành Nghĩa bị giọng nói nghiêm túc của cô làm cho dở khóc dở cười, hôn trán cô: "Yên tâm đi, ba sẽ không lấy thêm 500 con vịt đâu, ngoan, nhanh đi tắm rồi đi ngủ, không còn sớm nữa."

"Ba ngủ ngon."

"Ngủ ngon."

Sau khi Đỗ Thành Nghĩa đi, tiếng khóc trong phòng khách lập tức nhỏ xuống, chỉ còn âm thanh hít mũi hỉ mũi, hồng hộc, ông cụ không còn hứng ăn nữa, để đũa xuống, cũng không an ủi bà cụ, vẻ mặt bình thản: "Bà làm gì thì làm đi, sắp được xa cách con trai rồi đấy!"

"Ông đang nói gì vậy, tôi nuôi con trai chẳng lẽ để cách lòng với nó hay sao?" Bà cụ thấy Đỗ Thành Nghĩa đi mất, nước mắt cũng khô, nhưng có chút không xuống đài được.

"Không xa cách thì bà quậy cái gì?" Ông cụ nói không chút khách khí: "Ban ngày Đỗ Trình Trình không ở nhà sao bà không hát, cố tình lúc con bé học thì lại hát, thì ra Trình Trình không phải là cháu bà!"

"Tôi không thèm đứa cháu gái này, trừ cãi lời tôi ra còn có thể làm gì? Giống hệt con gái mẹ nó, xem mình là thiên kim tiểu thư, thiên kim tiểu thư sao còn tìm con tôi? Tìm con tôi thì phải tuân thủ quy củ nhà tôi! Vợ gì giống như cô ta, à, chê chúng ta ở nông thôn không thể chứa được pho Phật lớn như cô ta đúng không, nuôi con trai là để nó nuôi dưỡng chúng ta trước lúc lâm chung, cô ta thì tốt rồi, chúng ta đau khổ cay đắng nuôi dạy con trai, phúc khí còn chưa nghĩ đến, đã chạy theo cô ta."

Bà cụ nói xong thì sắc mặt đã vô cùng khó coi, nhỏ giọng thì thầm: "Nếu sinh được cháu trai, lòng tôi còn yên ổn chút!" Bà cụ khó tính liếc mắt, nghiêng đầu: "Tôi biết ngay cô ta không khiến người khác bớt lo, chính là một hồ ly tinh, đã chết nhiều năm như vậy còn không bỏ qua cho Thành Nghĩa, Thành Nghĩa cũng đã 37 tuổi rồi, còn chưa kết hôn, cháu trai người ta đã mua nước tương rồi kìa? Xem con nhỏ kia như bảo bối, sau này có thể giúp nhà họ Đỗ nối dõi tông đường à?"

Ông cụ giận đến tay chỉ bà cụ run cầm cập: "Bà nói tôi nghe xem bà có gì tốt, nhiều tuổi như vậy còn không hiểu chuyện, trước mặt trẻ con tôi cũng khinh thường nói bà, nể mặt bà, biết bà liên tục không cần thể diện, cứ thích quậy, bây giờ bà vui rồi, cả ngày lẫn đêm Thành Nghĩa bận rộn ở bên ngoài dễ dàng lắm sao? Bà càng muốn gây thì nó càng không muốn về nhà, đó là con trai ruột của bà, làm

Loading...

Xem tiếp: Chương 34: Chương 34

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Chờ Ngày Băng Tan

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 44


Từ Quả Phụ Đến Quý Phụ

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh

Số chương: 142


Sư Phụ Con Yêu Người

Thể loại: Ngôn Tình, Tiên Hiệp

Số chương: 50