21 Cứ như vậy, tôi bị nhốt trong phòng ngủ của Loki mà chẳng hiểu tại sao. Tôi vốn cũng định phi thân ra từ cửa sổ, nhưng hắn đã sớm giăng một đống ma pháp ngoài song cửa.
22 Vào đêm tổ chức lễ Đính hôn, một vầng trăng lạnh lẽo lơ lửng trên bầu trời ngập đầy tuyết trắng bị vài phiến mây mỏng manh che lấp đi gần nửa. Vườn hoa trong cung đã sớm bị màu tuyết tinh khôi bao phủ.
23 “Bệ hạ đang nhắc tới người ngài từng thích?”
“Là vợ của ta. Thế nhưng nàng đã qua đời từ rất lâu rồi. ” Shujin mỉm cười, trong ánh mắt là màu tuyết long lanh như ngọc: “Cô bé à, phải tin tưởng vào người mình thích”, sau đó hắn đứng lên, định quay về cung điện.
24 Bởi vì ướt nước mưa, nên mái tóc đỏ của Loki sẫm màu hơn thường lệ. Mái tóc vốn bồng bềnh mềm mại, nay dính vào bên má, lộ ra một chút nhếch nhác và thêm vài phần thảm hại.
25 Nửa đêm, Shia đã say ngủ. Sau khi nhốt Loki ngoài cửa, tôi một mình ngồi trước cửa sổ giở sách ra tra cứu. Trên bản thần kim tượng, tên tôi leo lên vị trí thứ tư, việc làm ăn cũng tự nhiên trôi chảy, nhưng yêu cầu càng ngày càng cao, đương nhiên thời gian chế tác cũng càng ngày càng dài.
26 Đông qua xuân đến, tiết trời dần trở nên ấm áp. Loki mê man trên giường hai mươi mấy tiếng đồng hồ, sau khi tỉnh dậy lại không chịu ăn gì. Tôi vội vào nhà bếp, tối mắt tối mũi, vật vã hơn hai tiếng, cuối cùng nấu được một bát canh thuộc hàng miễn cưỡng chấp nhận được, bưng tới bên giường cho hắn: “Loki, uống chút canh đi”.
27 “Anh đang đùa gì thế?”, tôi liếc mắt nhìn Frigg, lại nhìn Loki: “Tôi không làm được”.
“Vậy thì cứ ràng buộc cả đời đi. Chỉ cần cô không ngại trong cuộc sống sau này, mỗi ngày mỗi đêm đều sẽ có vài hình ảnh đặc thù hiện lên trong đầu.
28 Trời vừa sáng, tôi đã nhận được hồi âm của Shia: Rốt cuộc cậu đang làm cái trò gì thế? Không nói câu nào đã đi không thấy bóng là sao? Tớ không quan tâm cậu với Loki có chuyện gì, nhưng chỉ vì hắn mà cậu bỏ dở sự nghiệp và cuộc sống thường ngày, thậm chí cả bạn bè, liệu có đáng không? Nếu cậu không giải thích rõ ràng, tình cảm hai mươi năm của chúng ta coi như chấm dứt tại đây!
Nét chữ như phượng múa rồng bay, muốn vặn vẹo thế nào thì vặn vẹo thế ấy, phần cuối tờ giấy, chỗ chữ cái cuối cùng thậm chí còn bị ngòi bút chọc thủng một vệt dài.
29 “Vậy thì tới Asgard đi. Cô có thể trở thành Chiến trường quỷ tượng luôn nếu muốn, công việc, nơi ở, nơi làm việc, chức vị đều do cô tự chọn, kể cả mười hai thần điện.
30 Lễ trao giải kết thúc, tôi bị Loki kéo về nhà. Sau khi đưa tôi đến cửa, dặn dò tôi phải ăn chút gì rồi nghỉ ngơi, hắn không lên lầu, chỉ nói có việc phải đi một chút, lát nữa sẽ trở lại.
31 Vài ngày sau đó, ta vẫn cố hết sức quên đi quá khứ, cố hết sức trở lại là Ena của ngày xưa. Nhưng mỗi lần nói chuyện với Loki, ta lại vô thức rùng mình.
32 Đó là một buổi tối thật lâu, thật lâu về trước. Xa xưa tới độ cuộc chiến Hoàng hôn của chư thần còn chưa bén lửa, Thần tộc mới tách thành hai bộ lạc, Chúa tể của các vị thần – Odin cùng Hỏa thần – Loki vừa kết nghĩa anh em, đô thành Asgard cũng mới thành hình…
Tối đó, cơn gió nhẹ đã đưa bốn cô gái trẻ lạc bước tới chốn này.
33 Dưới ánh mặt trời, đôi mắt gần như trong suốt kia phản chiếu bóng nàng, trong veo mà thuần túy. Frigg phải thừa nhận, bản thân mình không nỡ xuống tay với trẻ con.
34 Điện Hồn Thiêng, điện Anh Linh.
Đế đô Asgard là nơi cao nhất chín thế giới, là vùng đất chỉ thuộc về Thần tộc. Trong đô thành, bốn phía đều là những kiến trúc trang nghiêm, những tòa thành hùng vĩ.
35 Cuối cùng vẫn chẳng tìm thấy Odin, nhưng Frigg đã sớm đá cái mục đích đó ra một chỗ nào đó xa tít tắp rồi. Sau khi trở về nhà trọ, trong đầu nàng ngập tràn những ý nghĩ vô cùng kỳ quái.
36 Ôm Loki về lại cung điện Folkvang, nàng bắt gặp Nott và Linde đang nói chuyện phiếm với nhau. Mặt mũi Linde đỏ bừng, hình như đang xấu hổ. Frigg chào hỏi hai người một tiếng, sau đó chột dạ ngồi xuống ghế, nói nàng muốn về Vanaheim.
37 “Tốt lắm. Cô cứ ngoan ngoãn ở Asgard chờ tin của ta”, Heimdall nhận tờ khế ước, nở nụ cười hài lòng.
“Chờ chút, tôi cũng muốn đi. ”
“Hiện giờ thời gian còn lại không tới hai mươi bốn tiếng đồng hồ, cô định bám theo ta, làm cả đội ngũ chậm lại, sau đó tới Vanaheim nhìn cha cô lủng lẳng trên giá treo cổ có phải không?”
Frigg yên lặng, chỉ còn cách ở lại Asgard chờ tin.
38 Hai mươi hai năm sau.
Cũng vào một ngày đông, trời đổ đầy tuyết trắng.
Tốc độ phát triển của Thần giới Asgard nhanh đến phi thường, không chỉ vượt xa đế đô Vanaheim, thậm chí còn có thể sánh với toàn tộc Vanir gộp lại.
39 Odin đang chuẩn bị tới bắt chuyện với Frigg thì Linde đã chạy tới bên cạnh ôm chầm lấy tay ngài, hoàn toàn coi Heimdall như không khí. Nàng không nói câu nào, nhưng Heimdall có thể biết được ý tứ sáng lên trong đôi mắt nàng: “Có chàng rồi thì ta còn cần ngươi làm gì?”
Thường ngày, Linde lúc nào cũng giữ dáng vẻ cung kính, chừng mực trước mặt Odin.
40 Chỉ một lát sau, Tyr đã chạy tới, đỡ lấy vai Sif: “Em uống nhiều quá rồi, cứ lang thang ở ngoài thế này sẽ bị bệnh mất, chúng ta về trước đi”.
Sif hất tay hắn ra, chỉ thẳng vào mặt Frigg: “Chồng chưa cưới của cô đang chạy khắp cung điện tìm cô kia kìa, mau trở về nhà mà anh anh em em với người ta đi! Đừng có đứng ở đây hẹn hò với thằng ranh con này nữa!”.