1 Chương 1 Ba giờ chiều nắng gắt như lửa nhiệt khí ngất trời đi trên ngã tư đường có cảm giác như bị thiêu đốt khoảng thời gian này là phần lớn đội ngũ tri thức thành phố A đang làm việc hưởng thụ điều hoà mát mẻ, nếu như lúc này còn có người phải bôn ba vậy chỉ có một nguyên nhân => người này bị lão bản làm khó dễ.
2 Chương 2 Lại một lần nữa dưới tình huống bị Hách Sảng đả kích Thiên Thiên nhớ kỹ cái tên Bạch y như hong này, vị này trong truyền thuyết là nhân vật đại thần, mà hắn đột nhiên hỏi Thiên Thiên có muốn hay không hắn mang đi thăng cấp… Đó là buổi chiều của tháng đầu tiên Thiên Thiên mới nhận tiền lương, cô bạn Hách Sảng mở màn lần thứ ba yêu thương của tháng này, ngày này trời đã tính tốt lắm rồi lại hai ngày sau Hách Sảng sẽ thất tình nàng lại có một bữa ăn no đủ vì để tránh cho dinh dưỡng quá lượng hấp thu, nàng theo thường lệ hai ngày nay ăn chay.
3 Chương 3 Kênh chat trong nháy mắt bị từng người bị hoảng sợ Thiên Thiên có điểm mờ mịt, đang muốn đặt câu hỏi thì giọng Hách Sảng liền vang lên : “Thiên Thiên, đừng đùa đừng đùa…có tin Hot!” Vẻ mặt thần bí: “Muốn nghe không?” Thiên Thiên chuyển qua cô bạn Hách Sảng đang bao lớn bao nhỏ vào cửa giày cao gót một đá đá chạy vào ngồi phịch trên ghế sofa: “Có gì, nói nghe một chút.
4 Chương 4 Nhưng sau chuyện đã xảy ra đều ở trong dự liệu của mọi người…tôi xin tỉnh lược! Thiên Thiên là một đứa bé giữ mình trong sạch tại việc này sự tình quá nghiêm trọng, nhớ kỹ lời mẹ dạy bảo: “Không cho phép yêu sớm.
5 Chương 5 Thiên Thiên bị một khối thịt bò làm nghẹn “Làm sao vậy?” Lăng Phong mắt không hiểu ngửa đầu nhìn thấy hai tay Thiên Thiên co co, Thiên Thiên trừng lớn hai mắt ngón trỏ chỉ vào cái mũi của mình ý cầu cứu.
6 Chương 6 Loại cảnh này với nam nữ trong cuộc bình thường cũng sẽ sinh ra cảm giác tương đối vi diệu, sau đó làm ra một chút hành động tương đối quái dị quẫn bách, Thiên Thiên liền làm ra một phản xạ có điều kiện như vậy.
7 Chương 7 “Tổng tài, chờ… Chờ một chút!” Cổ vừa rồi phục hồi như cũ còn không có quen Thiên Thiên hấp tấp đuổi theo, Lăng Phong mở cửa xe nghiêng người dựa vào xe cúi đầu xem nàng, nhướng nhướng mày như không có việc gì: “Hử?” Một tiếng.
8 Chương 8 Trí nhớ dừng lại mùa hè mười năm trước, Thiên Thiên vẫy vẫy đầu bỏ qua cảnh tượng biệt ly gây cho nàng đau buồn, rất nhanh lại là một người không có tim không có phổi: “Còn sống mỗi một ngày đều thật vui vẻ, không uổng công đời này sống một lần.
9 Chương 9 Thiên Thiên bị nhân viên y tế đè lại cái bụng sau đó mát xa rồi lại cho thêm gì đó để trợ giúp tiêu hóa. Buồn bực tiếp tục tổng kết : lão bản quả nhiên có ham mê bức người ăn điểm tâm, về sau không nên ăn điểm tâm…nàng phải ăn hắn… uống hắn! Thiên Thiên bị trả lại ở trên ghế sofa, sau khi công tác chữa bệnh và chăm sóc xong đám người liên can kia đều đi ra ngoài thì Lăng Phong khó có được biểu hiện áy náy nói: “Thực xin lỗi….
10 Chương 10 Thiên Thiên cùng Lăng Phong đồng thời hướng nơi có đèn flash nhìn lại, Hách Sảng ôm máy chụp hình còn còn chưa kịp lúng túng cười một tiếng đã bị nhân viên chạy tới vây quanh, yêu cầu giao ra máy chụp hình cùng bọn họ đi một chuyến.
11 Chương 11 Có đôi khi chuyện chính là sao lại khéo chỗ này …dù cho bạn không thích chuyện cô bé lọ lem cùng hoàng tử, dù cho bạn không tin trên thực tế sẽ tồn tại loại cảnh chỉ có trong mơ này nhưng sự thật nó liền bày ra ngay trước mắt, bạn không tin cũng phải tin.
12 Chương 12 “Còn không nghĩ tiếp theo làm sao ư… Sở tiểu thư. ” Lăng Phong nhún nhún vai vẫn ung dung nhìn xem Thiên Thiên ánh mắt bàng hoàng thất thố từ trên mặt hắn hoàn toàn nhìn không ra bất kỳ ý đồ xấu nào, hơn nữa lại là hiện lên một trạng thái rộng lượng, một bộ tôi bị cô chiếm tiện nghi nhưng không đáng so đo.
13 Chương 14 Bi kịch nhân gian! Thảm án thiên hạ! Thê thê thảm thảm ưu tư! “Ách …tổng tài. . này. ” Hu hu hu, thiên lý ở đâu! Thiên Thiên để xuống đồ đạc gom góp buổi sáng tóc dài gội chưa khô không ngờ một động tác như vậy liên tục dẫn tới ánh mắt lạnh như băng của tổng tài đại nhân nhà nàng.
14 Chương 15 Ôm đống tư liệu đã chỉnh lý xong hướng lầu dưới chạy đi. Thiên Thiên lên xe theo khuôn phép ngồi xong, BOSS đại nhân hỏi một câu Thiên Thiên đáp một câu, tóm lại hết thảy chờ đợi BOSS chỉ thị tùy thời chờ lệnh.
15 Chương 16 Lúc này không riêng gì Thiên Thiên choáng váng, mà cả kênh thế giới cùng loạn. Thế giới: [mị mị đôi mắt ti hí khả ái nhất]: “( vẻ mặt hoảng sợ ) Bạch y như phong hướng người ta thổ lộ? ! ! ! Ta có không nhìn lầm đó chứ?” Thế giới: [ con thỏ thích ăn cỏ gần hang]: “Bạn à để mình tiến cử một bác sĩ khoa mắt tốt nhất cho bạn, nếu có tay chân gãy cứ nói mình giới thiệu cho!” Thế giới [phong hoa tuyết nguyệt không dừng lại]: “( vẻ mặt nước miếng ) oa! Người đang spam thổ lộ blà Bạch y như phong là đệ nhất cao thủ của sever sao? ( vẻ mặt háo sắc ) “ Thế giới [lão nạp ăn không làm]: “Đồ nhi này ~ con sao rồi? ? ? Hay là con bị ai đó ban qua biên giới rồi? ? ?” Sau đó Thiên Thiên nhận được lời hỏi thăm mật của sư phụ: [Lão nạp ăn không làm] : ” ta gọi đồ nhi, có thấy mau trả lời!” Biết rõ đồ đệ không có thói quen để kênh chat nên khi được sư phụ pm cửa sổ chat riêng Thiên Thiên nhận được lời của sư phụ gọi nào dám chậm trễ, lời thổ lộ của Bạch y như phong vẫn còn không ngừng đánh lên Thiên Thiên trả lời: [Thiên Thiên đánh Ba Tư] :”Nhận được nhận được….
16 Chương 17 [Bạch y như phong] : “Sở Thiên Thiên, đây chính là em nói đó. ” Thiên Thiên sửng sốt một chút, cảm giác giống như ở đâu có vẻ không thích hợp.
17 Chương 18 Đến bệnh viện vẫn là bác sĩ trẻ tuổi lần trước trị bệnh cho Thiên Thiên lần này Thiên Thiên bị lăn qua lăn lại không ít mãi cho đến bị ở trên giường bệnh Thiên Thiên mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
18 Chương 20 BOSS đại nhân rất là hài lòng phản ứng của Thiên Thiên trong dự liệu cũng thật là vui mừng Thiên Thiên thức thời như vậy. Thiên Thiên nhìn ra lão bản không che dấu chút “Tán thành “nào, có điểm không nhịn được….
19 Chương 22 Thiên Thiên đẩy cửa chính đi vào phòng làm việc, điều hòa phòng làm việc của lão bản chính là tốt mở cửa sổ còn lạnh như vậy. “USB đâu. ” Tổng tài bộ dạng nhìn qua tức giận vẫn là đẹp trai như vậy, sắc mặt vẫn là xấu như vậy.
20 Chương 24 Phòng làm việc tổng tài trước sau như một làm cho người ta một loại cảm giác áp bách kinh khủng, hơi thở thê thảm, lạnh lẽo, tay lạnh chân lạnh nhưng tâm huyết sôi trào… Tóm lại, cảm giác rất kỳ diệu.