221 Mộc điêu? Ông nội?
Tần Liệt chấn động, nhìn pho tượng trong tay, hô hấp trở nên dồn dập: “Lý thúc, đó là ông nội của ta, ta muốn biết tột cùng đã xảy ra chuyện gì?”
“Ông nội của ngươi?” Mắt Lý Mục thoáng sáng rực lên, cất giọng sâu xa nói: “Ông nội ngươi là người tài ba a….
222 Hàn khí lạnh lẽo tràn tới, tựa như từng con băng xà quấn quanh toàn thân. Bên ngoài thân hình Tần Liệt nhanh chóng bị đóng thành băng.
“Rắc rắc!”
Thân thể của hắn truyền đến tiếng nổ kì dị, băng tinh dày đặc ngưng tụ, bao trùm khắp người.
223 Trên sông băng, cả người Tần Liệt toát ra khí tức lạnh lùng.
Lý Mục híp mắt, nhìn những sợi băng nhỏ từ khắp nơi bay tới, quấn quanh người Tần Liệt, ngấm dần vào trong người hắn.
224 Khí Cụ Tông phân ra ngoại tông và nội tông, tông môn nằm ngay Diễm Hỏa Sơn, để sử dụng địa hỏa bên trong lòng đất của Diễm Hỏa Sơn.
Đệ tử nội tông của Khí Cụ Tông đều được phân cho một sơn động, trong sơn động có phòng dung luyện, lửa trong lò luyện đều là dẫn từ địa hỏa mà ra.
225 Thanh niên lạnh lùng chính là Tần Liệt.
Sau khi Lý Mục và Nham Băng Tuyết Lang Vương rời đi, hắn ở một mình trong căn nhà nhỏ, dùng Hàn Băng chi nhãn ra vào vùng sông băng trong lòng đất Cực Hàn Sơn Mạch.
226
227 Thân ảnh đỏ hồng lướt khắp sân như một con bướm.
Đám đệ tử Khí Cụ Tông ánh mắt nóng rực dõi theo, quên mất nhiệm vụ.
"Tâm thần không kiên định, luyện khí mà không thể chuyên tâm, lại thêm một phế vật.
228
229 "Đường sư tỷ!"
"Đường sư tỷ!"
Đám đệ tử ngoại môn của Khí Cụ Tông kinh hãi kêu om sòm, hoảng hốt lao tới.
Đồng Tể Hoa sắc mặt cũng hơi đổi, nghiêm nghị quát: "Đầu đất, mang một thùng nước tới đây!"
Lương Thiếu Dương, Âu Dương Tinh Tinh, Dĩ Uyên và đám luyện khí giả, bị tiếng ồn ào thu hút, đều quay đầu lại xem.
230
231 Tần Liệt đổi quần áo xong, quay lại chỗ luyện khí, thấy đã được thay Hỏa Tinh Thạch mới.
Không nói gì thêm, hắn đứng vào chỗ, bắt tay vào tiếp tục luyện chế giống như chưa hề xảy ra chuyện gì.
232 "Số 230 Tần Băng, số chín mươi bảy Dĩ Uyên, hai người đi được rồi, không cần ở lại đây nữa. " nụ cười trên mặt Đồng Tể Hoa đầy trêu chọc, "Ba ngày sau, các ngươi mang tất cả hành lý tới đây, sau này các ngươi sẽ ở ngoại tông này.
233 Vùng đất băng hàn trong lòng đất Cực Hàn Sơn Mạch.
Đỉnh băng mọc san sát khắp nơi, băng nham óng ánh, khắp nơi giá rét căm căm, băng hàn hoang vắng.
234 Đến đây, bên này, mang hết mấy thứ đó qua đây!" Đường Tư Kỳ rất dịu dàng.
Nàng mặc một bộ váy dài màu đỏ bó sát người, bao nhiêu đường cong hiện ra đủ cả, khiến ba tên đệ tử ngoại tông đứng sau lưng mắt muốn phun ra lửa.
235 Những chùm tia sáng vàng rực rỡ như pháo hoa ầm ầm đánh vào chiếc dù trong tay Dĩ Uyên.
"Bồng bồng!"
Tia lửa văng tung tóe, một lực áp bách nặng nề đè lên chiếc dù trên mặt.
236 Bên trong thạch lâu là cả một thế giới băng tuyết. Bàn, ghế, đất đá đều phủ băng, lạnh căm.
Bên ngoài mặt trời tỏa sang rực rỡ, mặt nước trong hồ lấp lánh, khí trời ấm áp, vậy mà bên trong thạch lâu lại như đang ở trong ngày đông giá, trong ngoài là hai thế giới hoàn toàn khác biệt, khiến Đường Tư Kỳ không thể không biến sắc.
237 Một lúc sau, ba tên đệ tử ngoại tông Khí Cụ Tông tới thạch lâu của Tần Liệt, ước lượng cân nặng những thùng cốt phấn.
Ba người này cũng chính là kẻ mang tài liệu xương tới năm ngày trước.
238 Tần Liệt chuẩn bị làm thử.
Nín hơi, tập trung suy nghĩ, thả lỏng nội tâm, đến khi hắn bình tĩnh lại hẳn mới bắt đầu dùng ý thức linh hồn đi vào Linh Hải trong đan điền.
239 "Thiếu Dương, đồ ngươi muốn đây. "
Trời tối kuya, Doãn Hạo lén lén lút lút tới thạch lâu của Lương Thiếu Dương, lấy ra một cái hộp ngọc, đặt lên bàn.
240 Tần Liệt dùng lực hàn băng, đóng băng toàn thân, khiến độc tố của Âm Thực Trùng không thể tiếp tục phát tán thêm.
Từ lúc nhìn thấy Âm Thực Trùng, cảm giác được đầu càng ngày càng nặng, hắn đã hiểu ra ngay có điều không ổn, nhưng hắn vẫn phản ứng bị chậm, không lập tức ra tay ngăn cản độc tố lan tràn.