41 Thấy bọn họ không đến quán rượu, Mạc Ngữ Phi bắt đầu hơi hơi nhíu mày, khi y phát hiện sau khi đi qua một đoạn đường năm vòng bảy đổi, Trầm Sở Hãn cư nhiên đi vào một con hẻm nhỏ không xa nhà mấy, trong lòng Mạc Ngữ Phi không mong muốn vô cùng.
42 Nguy cơ bị truy sát phần lớn đã giảm bớt, nhưng Mạc Ngữ Phi lại không định ra ngoài, cũng không hé lộ ý muốn ra ngoài làm việc, y vẫn ở lì trong nhà, mỗi ngày đều đốt thời gian trên máy tính.
43
Mạc Ngữ Phi tay trắng đi vào nhà Trầm Sở Hãn, hiện tại phải rời đi, y cái gì cũng không mang theo.
“Cậu cũng không cần mang theo gì hết, bất quá chỉ là vật ngoài thân mà thôi.
44 Mùa hè ở Nam Bán cầu, Australia đón một lượng lớn khách du lịch, đương nhiên trong đó cũng không thiếu khách chơi bạc, sinh ý sòng bạc gần đây rất tốt, Mạc Ngữ Phi bận rộn quay cuồng, nỗi lòng lại càng thêm nặng nề.
45 Tiếp theo, Mạc Ngữ Phi vẫn âm thầm tiến hành kế hoạch mua cổ phần các sòng bài, theo hai hướng đe dọa và dụ dỗ, mọi chuyện tiến hành rất thuận lợi. Trong gần một năm, những cổ phần công ty phải mua nằm trong kế hoạch tất cả đã được chuyển vào tay tập đoàn Houghton.
46 Tập đoàn Houghton thuận lợi giành thị phần ngành cờ bạc ở thành phố Hương Đảo, mua kèm thêm một vài khách sạn cùng hộp đêm, thế lực mới nổi lên này đã không thể ngăn cản được nữa, thế lực hắc bang bản địa đành phải liên kết lại, hoặc ngó lơ.
47 “Không biết phải làm gì bây giờ?” Chiều nay, Mạc Ngữ Phi sau khi ngủ trưa dậy, dựa vào sofa duỗi thẳng người ra, nói với Dịch Thừa Phong đứng bên cạnh.
48
Mỉm cười nhìn theo bọn họ rời đi, sau đó, nụ cười trên mặt Mạc Ngữ Phi dần tiêu thất.
Dịch Thừa Phong có người yêu.
Biết Dịch Thừa Phong một ngày nào rồi cũng sẽ có người yêu, Mạc Ngữ Phi không nghĩ người kia lại xuất hiện đột ngột đến như vậy.
49
“A…” Mạc Ngữ Phi sửng sốt, nhất thời ngây ngốc, qua một lúc, đầu óc y mới tiêu hoá được câu nói của Trầm Sở Hãn, sau đó y lắp bắp hỏi lại: “… Chính là, vừa rồi tôi chúc mừng, anh… anh không phải đã nói cảm ơn…”
“Tôi nghĩ cậu chúc mừng tôi thăng chức.
50 Johnny nhìn Mạc Ngữ Phi đi làm lại, chỉ vừa hỏi một câu “Anh sao mất tích lâu vậy?”, sau đó hắn liền ngây dại, nam nhân hồ ly trước mắt rõ ràng vẫn dung mạo đó, lại dường như có gì thêm một chút gì đó.
51 Sau khi Trầm Sở Thiên đến, Mạc Ngữ Phi bắt đầu lo lắng tương lai phải làm gì. Tin chắc không bao lâu nữa người của Trầm gia đều sẽ biết y lại lần nữa về bên cạnh Trầm Sở Hãn, nếu đã chính thức quyết định cùng Trầm Sở Hãn một chỗ, như vậy, còn tiếp tục làm việc ở sòng bạc sao? Hiện tại y đã là quản lý, đương nhiên không giống với giang hồ, đã là trùm một cõi, chính là, hoàn cảnh hắc đạo vĩnh viễn cũng rửa không hết.
52 Tiểu thổ lang (sói Bắc Mỹ) – Phạm Gia Hoa từ nông thôn chạy lên thành thị, bị một ông chủ cửa hàng cookies (bánh quy) Lục Cẩn Ngôn vô tình thấy được, anh đem thổ lang về nhà.
53 Thổ lang là một loại yêu thú, bản thể thú không có gì khác với thổ lang bình thường, là bộ dáng hung dữ. Thành phố Hương Đảo là một thành phố có biển có rừng, thổ lang ở đây là từ nơi khác lưu lạc đến.
54 Trên con đường thương mại dành cho người đi bộ ở thành phố Hương Đảo náo nhiệt, tầng trệt của một toà nhà thương mại có một cửa hàng độc lập, bên ngoài treo một tấm biển màu hồng chữ trắng.
55
Mở cửa ra, Lục Cẩn Ngôn để người áo đen bước vào. Vừa vào trong, người áo đen đứng bất động giữa phòng, cậu hít một hơi thật sâu, kinh ngạc nói: “Đại thúc, nhà chú thơm quá!”
Lục Cẩn Ngôn cười cười, “Tôi là chuyên gia bánh ngọt, chuyên làm bánh quy và chocolate.
56
Phạm Gia Hoa nhìn nhìn sofa được kéo ra, gãi gãi đầu, “Đại thúc, nếu biến thành thổ lang sẽ không chiếm diện tích lớn như vậy. ”
“Di,” Lục Cẩn Ngôn ngẩn ra, lại cười ngay, “A, đúng vậy.
57
“Cái gì?”
“Làm người bảo đảm, giúp cậu xin chứng minh thư a. ”
“Thật không?” Phạm Gia Hoa cao hứng bật dậu, “Đại thúc, chú thật sự nguyện ý?”
“Ân…” Lục Cẩn Ngôn trầm ngâm.
58 “Thao tác máy tính tiền rất dễ, a ha, cậu cũng đừng nói với tôi cậu không biết các loại tiền giấy và tiền xu đi. Trước tiên làm quen với các loại sản phẩm, các loại chocolate và cả cookie nữa đều phải nhớ rõ, việc này rất khó.
59 Hai ngày thứ ba mỗi tháng là ngày nghỉ của tiệm bánh Cookie’s, bình thường Lục Cẩn Ngôn sẽ dùng hai ngày để liên hệ nhập nguyên liệu cùng bao bì gói hàng, anh đã có thời gian dài hợp tác ổn định với nhà cung cấp.
60 Thấy tâm tình Lục Cẩn Ngôn trở nên tốt hơn, Phạm Gia Hoa cũng yên tâm, hiện tại chuyện ở lại đã không còn làm cho tiểu thổ lang để tâm nữa, chỉ cần có thể ở lại bên cạnh nam nhân này là tốt rồi.