1881 Phong Phi Vân tỉuệ hoán Yêu Hoàng kiếm, cánh tay ngưng tụ khí thánh linh vô cùng tận. Yêu Hoàng kiếm phát ra tiếng ngân vui vẻ, kiếm quang tăng vọt, hung quang rực rỡ, tà khí khiếp người.
1882 Quý Tâm Nô nói:- Thành thân trước. Phong Phi Vân hỏi:- Đính hôn trước được không?Quý Tiểu Nô nói:- Cũng được, chúng ta đính hôn trước mặt tượng thần hai vị thánh tổ.
1883 Thần niệm không xuất hiện nữa, như thể chưa từng có. Phong Phi Vân ngồi xếp bằng dưới tượng thần, hai tay nâng Thanh Đồng cổ thuyền, lòng bình lặng như kính, không nóng nảy.
1884 Mao Ô Quy muốn nhìn thấu Phong Phi Vân lĩnh ngộ ý niệm thánh linh, nhưng nó không cách nào nhìn ra, dường như không có lại như không chỗ không ở. Đây chính là đạo chân lý.
1885 Gia gia của ta là người thủ hộ phương bắc mộ phủ, nhưng từ ba vạn năm trước đã xuống lỗ. Tuy gia gia cũng đến cảnh giới thánh linh nhưng tuổi thọ thua xa hai vị thánh tổ.
1886 Phong Phi Vân vận chuyển kim tàm phật khí, ngưng tụ tầng phật quang trên làn da mới chặn lại khí diệt thế được. - Còn cách xa mười ức dặm mà khí diệt thế đủ giết hiền giả Vũ Hóa cảnh, chỉ có đại hiền giả mới miễn cưỡng ngăn lại được.
1887 Nhưng Phách Hổ thánh tổ khựng lại, Bạch Hổ vương ấn không nhấn xuống. Phách Hổ thánh tổ cảm giác linh hồn mình ủn rẩy, lực lượng phá trời nát đất tỏa định gã.
1888 Phong Phi Vân gật đầu. Thủ Hoàng thánh tổ nói:- Tuy thần niệm của chúng ta đã quay lại nhưng thân thể chưa hoàn toàn thức tỉnh. Nếu ngươi đã lĩnh ngộ đạo thánh linh của Oa Hậu Đại Thánh thì có thể chịu được thánh hồn hai ta.
1889 Ma nhân khàn giọng cười:- Thật là anh hùng xuất thiếu niên, suýt bị ngươi lấy mạng già. Phong Phi Vân thu vẫn thánh tiễn về, nói:- Vẫn thánh tiễn không giết được ngươi?Ma nhân áo đen cười tủm tỉm:- Sút chút nữa, chỉ một chút, chút xíu.
1890 Vu Hành Thiên chết là một tay ta tạo ra. Nếu Vu Hành Thiên không chết thì đã không đi luân hồi lộ, sẽ không gặp tàn niệm thái cổ thần phượng. Nếu Vu Hành Thiên không gặp tàn niệm thái cổ thần phượng thì ngươi không có thành tựu như hôm nay.
1891 Thủ Hoàng thánh tổ mới dứt lời có tiếng rồng ngâm vang lên. - Grao!Một con rồng to màu xanh từ trên trời bay đến, vảy như tịch, thân hình như dãy núi, tường vân quanh người, phát ra muôn vàn hà quang.
1892 Thanh Long thánh tổ quát:- Yêu hậu, đây là ý của tổ long vương. . . !Ầm!Một cọng lông phượng hoàng quất qua đánh bay Thanh Long thánh tổ. Phi Tiên phượng hoàng yêu hậu nói:- Đi kêu tổ long vương nói chuyện với ta, ngươi chưa đủ tư cách.
1893 Phong Phi Vân ngồi xếp bằng bên vách đá, chịu lực lượng khổng lồ vô biên. Phong Phi Vân vội vận dụng pháp tướng Oa Hậu Đại Thánh mới miễn cưỡng ngăn cản áp lực này được.
1894 Đây là ý chí của thánh linh, không cho Phong Phi Vân cơ hội lựa chọn, không chừa đường lui ình. Nghĩa là nếu Phong Phi Vân không nghe lời tức là đánh mặt Thủy Nguyệt Đình.
1895 Nếu cộng thêm con trai độc nhất của Thiên Vu đại thần thành thân với hậu nhân của Hiên Viên Đế Sư, chuyện này sẽ ảnh hưởng lớn tới đâu? Tuyệt đối khiến thanh thế nhân tộc trướng lớn đến tận cùng, là ngọn gió đông mạnh mẽ thổi nhân tộc thành thái cổ thánh tộc.
1896 Thiên Toán thư sinh nói:- Trong thiên hạ không thiếu ví dụ vừa gặp đã yêu, không chỉ nam nhân đối với nữ nhân, mà nữ nhân cũng có tình cảm đó với nam nhân.
1897 Phong Phi Vân đang ở sâu trong các tầng điện vũ, nghênh tiếp một khách quý từ xa đến. Đó là một lão nhân ăn mặc mộc mạc. Lão nhân tóc bạc phơ, đi đường run run nhưng cho cảm giác sâu không lường được.
1898 Bất Tử Bất Quá cười nói:- Đây là một cái răng Bạch Hổ Đại Đế nhổ xuống, vừa để thay răng vừa chúc mừng tân lang quan tối nay có thể hùng 'hổ', bắt giữ tân nương.
1899 Hai công chúa mộ phủ đại biểu hai vị thánh tổ đến chúc mừng, nhưng không thấy mặt bọn họ có vẻ gì là chúc mừng. Hai nàng như oán phụ ngồi trong góc, chỉ có thánh thực quả đang chọc bọn họ cười.
1900 Hơn mười năm đó Thanh Loan thánh tổ đổi tên thành Lưu quản gia, ở trong Phong phủ. Mãi khi Phong Phi Vân chính thức trưởng thành, Lưu quản gia yên lòng rời khỏi Thần Tấn vương triều, xem như hoàn thành phó thác của phụ mẫu Phong Phi Vân.