1821 Phong Phi Vân nói: - Một vị tiền bối thánh linh nói cho ta biết. Mắt thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành lóe tia tàn nhẫn sau đó giấu đi, hỏi: - Thánh linh kia ở đâu?Từ đầu đến cuối Phong Phi Vân âm thầm quan sát biểu tình bảy thành chủ Hỗn Độn thành, hắn muốn tìm hiểu phản ứng của bọn họ rồi phán đoán trong đó có diệt thế giả vực ngoại ẩn núp không.
1822 - Chuyện của ta, rất quan trọng!Cổ kiếm bay ra khỏi vỏ phát ra tiếng rồng ngâm, xẹt qua da đầu Phong Phi Vân, cắt đứt hai sợi tóc. Phong Phi Vân đứng lại ngay, sống lưng lạnh toát, mồ hôi thấm ướt áo.
1823 Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành vung tay, hỗn loạn chi thủ kiềm chặt kiếm phong của cổ kiếm, luyện hóa kiếm ý thu vào tay mình. Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành chém kiếm vào Hiên Viên Nhất Nhất.
1824 Thanh Đồng cổ thuyền có thể chịu đựng nó mà không sợ bị hủy diệt. Giờ chỉ có Thanh Đồng cổ thuyền là cứu mạng Phong Phi Vân được. Suy nghĩ của Phong Phi Vân rất chính xác.
1825 Phong Phi Vân gọi hai con rối Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương ra, giao xác thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành cho chúng nó. Xác bán thánh là đan dược tốt nhất cho Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương.
1826 - Thứ hai, tìm diệt thế thần bia, đây là vật chứng duy nhất chứng minh diệt thế giả vực ngoại tồn tại. Chỉ có diệt thế thần bia mới khiến vạn tộc đoàn kết lại, cùng nhau đối địch.
1827 Huyết Giao cười phá lên:- Quy gia mà cũng có lúc bị người đánh lén?Mao Ô Quy nói: - Đi ở bờ sông sao có thể không ướt giày?Tiểu Linh tiên giới từng là vùng đất các thánh luận đạo, vượt trên chúng sinh, thánh địa vô thượng thật sự.
1828 Phong Phi Vân hỏi: - Nàng đã có thể khống chế thuyền cổ bạch ngọc này?Đông Phương Kính Nguyệt ngồi đói diện Phong Phi Vân, váy dài giày cổ, thánh khiết đoan trang, tóc dài rũ xuống.
1829 - Oa Hậu Đại Thánh là đệ nhất nhân xưa nay, ta tham ngộ đạo của nàng, tu vi tăng nhanh, lĩnh ngộ thiên đạo mau hơn. Oa Hậu Đại Thánh cũng là bán yêu, thể chất chúng ta có điểm tương đồng, càng thêm dễ dàng lĩnh ngộ.
1830 Phong Phi Vân đã giấu đi hơi thở, giả dạng người bình thường đi vào Hỗn Độn thiên thành. Mai là ngày hội luận đạo vạn tộc, tu sĩ các đại tộc cùng đến Hỗn Độn thiên thành.
1831 Tên mập lau khóe môi cười nói: - No nê, rốt cuộc cảm thấy no. Lão bản, móng heo đế tượng của ngươi ngon quá. Lần sau ta sẽ lại ghé tiệm, đây là một khối long lịch thạch, nhận lấy.
1832 Bán thánh kỳ lân yêu tộc có tu vi Vũ Hóa đệ thất trọng, nhưng số lượng lĩnh ngộ Trung Ương vương triều thì gấp ba lần thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành.
1833 Nâng lực lượng một vạn linh thú chiến hồn lên Vũ Hóa đệ ngũ trọng đã tiêu hao hết tinh hoa phật khí trong Thiên quốc, tất cả Vũ Hóa huyết đan, bảo dược, linh thạch Phong Phi Vân tích lũy.
1834 Răng Cửu Thiên Yên Vũ trắng, da như tuyết, Cửu Thiên Yên Vũ mong chờ ai oán nhìn Phong Phi Vân. Cửu Thiên Yên Vũ thỏ thẻ:- Đêm nay. . . Không ở lại sao?Câu này rõ rành rành là ám thị.
1835 Trong Thiên Mệnh cảnh hấp thu một giọt tinh hoa phật khí có thể tăng một hay hai cảnh giới. Nhưng đến cỡ như Phong Phi Vân thì có liên tục hấp thu tinh hoa phật khí vào người cũng không tiến bộ tu vi được bao nhiêu.
1836 - Muốn trở thành bán thánh khó khăn biết bao. Phải cố gắng, chăm chỉ, cần cù, kiên cường, không sợ hãi, còn cần thiên phú và ngộ tính lớn. Có thể đến đỉnh Vũ Hóa đệ lục trọng ai không phải là thiên phú kinh diễm?- Nhưng mười ba đỉnh Vũ Hóa đệ lục trọng mới ra một người đến bán thánh cảnh.
1837 Thạch Lan nói: - Vậy Thạch Lan muốn tham gia vương giả luận đạo. Một tài tuấn thế hệ trẻ thắng ngư yêu tộc lạnh lùng nhìn Thạch Lan, khinh thường nói: - Vương giả luận đạo không phải nàng muốn tham gia là có thể.
1838 Tây Môn Xuy Tiêu, Hiên Viên Nhất Nhất, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua gục ngã trong đám người, không biết có đứng lên nổi không. Đám người Kim Ô Bá hoàng tử, Phượng Hoàng Thiên Nữ, Bất Tử Bất Quá không ngã nhưng hơi bị chật vật.
1839 Sau khi Phong Phi Vân đến bán thánh cảnh khuếch tán thần thức đủ phủ lên lãnh thổ một vực. Nhưng đến Tiểu Linh tiên giới, thần thức của Phong Phi Vân mới vươn ra tám trăm dặm đã trở nên mơ hồ.
1840 Mao Ô Quy nói: - Ngươi thì biết gì? Thiên môn chi đài là xưng hô người hậu thời kỳ thái cổ gọi chỗ này. Trước thái cổ, thiên môn chi đài và đại lục tiên giới liền thành một thể.