21 Mấy ngày sau, giờ lành tháng tốt, Loan quốc cùng Dậu tộc chính thức ký định ước ngừng chiến, nói rõ Dậu tộc từ nay quy phục Đại Loan, trở thành con dân Loan quốc, cho phép hai tộc thông hôn, đóng quân kiến trấn, đời đời giao hảo, không dụng đến gươm đao.
22 Khách và chủ, hai bên nấn ná ở thêm mấy ngày liền phải ly khai. Đại bộ phận Loan quốc quân đều rút về đô thành chỉ chừa một số ít đóng tại biên cảnh, bên Dậu tộc cũng đã muốn quay lại nơi bộ lạc thường cư trú.
23
Beta: Minh Đăng
Đã qua 80 ngày, lộ trình ngàn dặm, nha nha xèo xèo chẳng mấy chốc đã bị bánh xe ngựa chở hòang đế cùng Ngạn sung dung bỏ lại sau lưng.
24
Từ ngày quay về kinh thành, hoàng đế cùng Ngạn Liễm bình yên thanh thản sống cũng đã được hai năm.
Giữa hậu cung hoa lệ, đối với việc hoàng thượng sủng ái một nam phi thì vô cùng bất mãn.
25
Thương Trạc Uyển, một chiều cuối hạ, cảnh sắc cô đơn mà xinh đẹp.
Sự kiện đại hoàng tử chết non đến nay cũng đã qua gần ba tháng.
Giờ phút này, Ngạn Liễm vừa mới rời giường không lâu, đầu tóc rối bù, một kiện nội bào đơn bạc, nằm bò trên án thư ghi chép.
26
Ban đêm, hoàng đế vẫn theo thường lệ ngự tại Thương Trạc Uyển cùng Ngạn Liễm dùng chung bữa tối.
Cơm nước xong xuôi, hai người tâm tư trĩu nặng, thế nhưng không ai thèm lên tiếng.
27
[ Tiếp cảnh vừa nãy???] ……. .
Ngạn Liễm ôm lấy hai cô gái đáng yêu:”Cùng nhau đi, chúng ta cùng nhau đi!”
Lời vừa dứt, rất nhanh nghe tiếng rèm cửa phía tây sương phòng thanh thúy kéo lên, ba người ngẩng đầu liền thấy tiến vào một bóng người.
28
Không quá vài ngày, hoàng đế cùng Ngạn Liễm đều thu thập xong đồ đạc, một đoàn người ngựa chậm rãi khởi hành, hướng Hầu phủ xuất phát.
Hoàng đế chỉ mang theo thái giám Tiểu Võ Tử hầu hạ cạnh người.
29
Ngạn Liễm trong trà hạ dược, chính là bột phấn tinh chế từ mấy đóa “Hàm hương” đem về từ Dậu tộc lãnh địa.
Ngày ấy, Thanh Lưu đối hắn tiết lộ bí mật của loài hoa này.
30
Lại nói Hầu tước phủ, Ngạn Liễm vừa bước chân ra khỏi phòng, trên giường hoàng đế cũng lặng lẽ mở mắt.
Dịch Lan nằm đó dõi theo âm thanh xa dần của người yêu, nghe hắn phân phó Tiểu Võ Tử không được quấy rầy mình nghỉ ngơi, cúi đầu trông ngoại y đã được thay mới, trên ngực rơi rớt vô số vết hôn ngân đỏ thẫm tựa cánh hồng.
31
Ba năm sau, thủ phủ Dậu tộc.
Thời gian trước chiến tranh loạn lạc, đất đai bị tàn phá không ít, nhưng trong cái rủi lại có cái may, Dậu tộc cùng Loan Quốc đạt thành hiệp ước, trên phiến đất xưa kia cằn cỗi trồng nên một đồng sa cúc mênh mông, hằng năm thu quả nhưỡng rượu.
32
Ngạn Liễm nhất thời kích động, sai người qua loa thu thập hành trang, vội vàng cùng Thanh Lưu nói lời từ biệt, cả đêm lên ngựa phi về kinh lộ.
Hai ngày đầu chạy như ma đuổi, không tính hai vị cô nương ngay cả Tiểu Thất cũng có phần ăn không tiêu.
33
Cái gọi là, tiểu biệt thắng tân hôn ( Hiểu sơ sơ thế này: cặp tình nhân trải qua ly biệt nay được đoàn tụ thì cảm xúc còn thăng hoa hơn cả trong đêm tân hôn, chắc vậy, tha ta!)
Thế nhưng, trong ba năm thời gian, nhân tình gặp mặt sau cuộc chia lìa, chỉ sợ không chỉ đơn giản “Thắng tân hôn như vậy”.
34 Kể rằng, hoàng đế Dịch Lan hạ giá tửu lâu, lôi về người yêu ba năm dạt nhà tên Ngạn Liễm, liền không tránh khỏi một phen ân ái triền miên. Bất quá, kinh thành không người làm chủ, chỉ còn Ngan Liễm đại ca là đại tể tướng Ngạn Lãnh tạm thời trấn giữ, tuy nhiên giang sơn không thể thiếu vua, hai người đành lên ngựa tức tốc trở về.